
đã từ lâu… “, thanh âm dần dần biến
mất.
Philip thở dài một hơi, đi qua đỡ Davy còn ngồi ngẩn ngơ dưới đất dậy: “Anh không saochứ? Có cần gặp bác sĩ không?”
Davy thần sắc ủ rủ loạngchoạng đi đến sopha ngã phịchxuống: “Để bọn
họ đi nghỉ mát đi, đi càng xa càng tốt! Mẹ nó,thảm hoạ bất ngờ!” Hắn oán hận nói.
“Thật sự không cần gặp bác sĩ?Bộ dáng của anh tựa hồ…”Philip khóe
miệng bắt đầu conglên: “Hắc hắc… Rất thú vị!”Hắn rốt cục nhịn không
đượcôm bụng cười to: “Lạy Chúa! Shana sẽ bị anh hù chết.”
“Chết tiệt! Anh ấy ăn gì mà thầnkinh bị chạm vậy?” Davy sờ vào khóe miệng bị thương đổ máu, lập tức đau đến nhe răng nhếchmiệng.
“Là anh tự chuốc lấy phiền toái, Ti Ti đến phòng vệ sinh, anhnhiệt tình khẩn trương cái gì?”Philip hả hê khi người gặp hoạ.
“Hỗn đản! Đi lấy cho anh viênđá… Anh vừa từ phòng vệ sinh đi ra, trở
về đã không thấy tămhơi cô ấy, anh làm sao biết…”Davy sờ sờ viền mắt,
đau đến phải hít một hơi: “Nếu không xem anh ấy là anh trai, anh đã đánh trả lại rồi.”
“Quên đi!” Philip đưa cho hắntúi chườm đá: “Cho dù anh cóđánh trả
cũng đánh không lạianh ấy, anh ấy không đánh choanh bò ra đất mới là
lạ!”
Davy hừ lạnh: “Đó là trước kia, bây giờ anh trẻ hơn anh ấy, kết quả khó nói.”
“Ha!” Philip cười nhạo mộttiếng, Davy trừng mắt tức giậnthổi tóc trước trán phù phù.
“Cô ta là ai?” Jodie Tô đột nhiên hỏi.
Màn đấu võ mồm bị buộc ngưng ngang, hai người liếc mắt nhìn nhau, Davy cẩn thận trả lời:
“Cô ấy là người phụ nữ Joel yêu.”
“Joel yêu cô ấy?” Cô thì thàongỡ ngàng.
“Thực tế, Joel không thể không có cô ấy, anh ấy nguyện vì cô ấymà
chết, vì cô ấy làm mọichuyện, chỉ cần cô ấy không rời khỏi anh ấy.” Davy chần chờ một chút: “Cô ấy là vợ Joel, Ti Ti Rocks.”
“Vợ? Cậu ta đã kết hôn?”Richard Tô kêu sợ hãi.
“Thời điểm hai người tự ý công bố đính hôn, sáng hôm sau Joel đã dẫn Ti Ti đi đăng ký kếthôn.”
“Sao cậu ta không…”
“Joel không muốn hai ngườimất mặt.”
“Phải không?” Richard Tô cười khổ: “Không ngờ từ đầu tớicuối chỉ có chúng tôi tự mình diễn hề.”
Jodie Tô lên tiếng đầy cay đắng: “Hoá ra anh ấy đã yêu người khác, hèn chi lúc tôi doạ tự tửkhông mảy may tác động đến anh ấy.”
“Thật xin lỗi, cô nên từ bỏ Joelđi.” Philip an ủi cô: “Đừngquên! Còn có rất nhiều đàn ông tốt chờ cô.”
“Nhưng không phải anh ấy!”Jodie Tô thở dài.
Jodie Tô không lâu sau ra nước ngoài công tác.
Gia tộc Rocks lập tức công bốhôn lễ long trọng của Joel. Vì vậy, tin
tức nhanh chóng lan rộng khắp thế giới, đồng thời cũng rơi vào tai Helen đang ởThuỵ Sĩ chữa bệnh. Bởi vì tinh thần Helen trước đây không ổn, cho nên Joel dễ dàng bỏ qua mọi chuyện cô ta làm, cuốicùng cha mẹ Helen cảm thấy có lỗi với Joel, mới đưa Helen quaThụy Sĩ.
Khi nghe tin tức này Helen gần như phát điên, la hét thảm thiết bắt
buộc phải tiêm thuốc an thần mới dần dần trấn tĩnh vàchìm vào giấc ngủ.
Sau khi tỉnhlại liền bỏ trốn quay về Mỹ, chamẹ cô ta chưa kịp thông báo
cho Joel biết con họ hiện giờ đếnnhà hắn.
Joel vừa bước vào phòng khách toàn thân hắn căng cứng, ánh mắt sắc
bén dừng ở gương mặttrắng bệch như giấy của Ti Tirồi chậm rãi dời qua
khuôn mặt điên dại của Helen, cuối cùng dán mắt vào con dao gọt trái
câytrong tay Helen đang đặt trên cổ Ti Ti.
“Cô muốn gì, Helen?” Hắn trấnđịnh hỏi.
Mới đầu, Helen tựa hồ không ranhận hắn là ai, sau một lúc lâu, ánh
mắt cuồng loạn mới từ từhóa thành ai oán: “Joel, em yêu anh, em thật sự
yêu anh! Vì saoanh không thể thử yêu em?
Cô ta…” Helen liếc xuống nhìnTi Ti: “Cô ta không thể so vớiem được, vì sao anh chọn côta?”
Joel đảo mắt nhìn chằm chằm Helen: “Vì tôi yêu cô ấy, bắt đầu từ mùa
hè mười năm trướcđã rất yêu cô ấy, trải qua mười năm hiểu lầm biệt ly
tình yêucủa chúng tôi vẫn nguyên vẹnnhư ngày đầu, cô nên biết dù cho
long trời lở đất cũng không thể thay đổi tình yêu của tôidành cho cô ấy. Cho nên, Helen, cô dừng lại đi, đừng gây ra chuyện phải hối tiếc!” Hắn
trựctiếp nói rõ sự thật, trong lònghiểu được thời gian càng kéodài càng
rắc rối hơn.
Helen đáng thương nhìn hắn:”Em? Em nên làm gì? Em yêuanh lâu như vậy, nếu không được anh đáp lại, làm sao em cóthể sống tiếp?”
“Cô có thể, Helen, cô vẫn còntrẻ, chỉ cần cô muốn, chẳng bao lâu cô
sẽ quên tôi, lại bắt đầucuộc sống mới.” Joel chậm rãi tiến về phía trước một bước: “Đàn ông trên đời không chỉ cómột mình tôi, cô nhất định sẽ
gặp được người đàn ông của mình, hai người sẽ yêu nhau sâuđậm.”
“Không, tất cả tình yêu của em trao hết cho anh, vì thế em không thể
yêu người khác?”Helen lẩm bẩm nói, ánh mắtchậm rãi dời xuống vẻ mặt dần
dần trở nên dữ tợn khó coi, lực đạo trên tay cũng mạnh hơn.
“Đều do cô ta, nếu không có cô ta, cuối cùng sẽ có một ngày anh yêu em, em biết, nhất định là như vậy!”
“Không, cô sai rồi, Helen, hãynghe tôi…”
Nhưng Helen không muốn nghehắn nói, cô ta chỉ nhìn lom lom con dao trong tay mình, điêncuồng lại lần nữa hiện lên trên mặt.
Thấy lưỡi dao sắc bén cứa sâuvào cổ Ti Ti, làn da mềm mạibắt đầu rỉ
máu. Joel phát hiện tim hắn đập loạn, trong lòng sợhãi không thôi, hắn
giơ tay lênngăn cản con dao: “Đừng,Helen, dừng