
g chuyện không nên làm, vả lại tình huống hiện tại Tiger cũng
thiếu thốn thức ăn.
Lại vừa khéo tới kinh nguyệt, Tô Từ lại ở trong sơn động cùng Tiger quấy mấy ngày.
Vì bồi bổ dinh dưỡng cho chính mình, cũng vì làm cho thức ăn không quá khó nuốt, Tô Từ cũng bắt đầu thay đổi canh thịt.
Kỳ thật lúc làm thịt khô, Tô Từ cũng đã sớm nghĩ đến làm như thế nào để
thịt khô dễ ăn hơn chút. Chỉ là thịt khô này cũng thật khô cằn, tuy rằng cũng có thể miễn cưỡng ăn, nhưng chúng không có hương vị lại khó cắn,
cuối cùng nàng vẫn chỉ nghĩ đến biện pháp nấu chúng mà thôi.
Từ
sau khi Tiger biến thành người, ngay cả bó củi Tô Từ cũng không cần đi
lượm. Tiger trực tiếp bẻ một ngọn cây hoặc chặt một đống lớn củi gỗ, ném vào trong một sơn động chuyên môn dùng lưu trữ củi, để chúng ở đó chỉ
chờ bọn họ hong khô là có thể dùng để đốt.
Thời gian hành kinh
nàng không thể đi ra ngoài, nên nàng nhóm lửa ngay tại ‘phòng bếp trong
nhà’, nhấc nồi canh lên lửa hầm cũng hơn nửa ngày, bỏ một vài khúc xương Tiger ăn còn thừa vào trong canh, lại bỏ thêm da vào gia tăng khẩu vị
của thịt, nấu gần một buổi sáng, sau đó lại bỏ vào nồi chút hồ tiêu, lúc ăn vào vừa thơm lại vừa nồng, cũng bởi vì da thịt hầm trong thời gian
dài nên mềm mại hơn rất nhiều, không chỉ làm khẩu vị Tô Từ tốt hơn, mà
ngay cả Tiger cũng ở bên cạnh tấu đầu tấu não, xì sụp uống hai chén canh lớn.
Thậm chí ngay cả chút thịt khô băm vụn ra hắn cũng ăn hết.
Nhãn tình Tô Từ sáng lên, nếu nấu ra canh thịt như vầy mà Tiger thích ăn,
sang năm nàng sẽ làm nhiều thịt khô hơn để lưu trữ, như vậy cho dù không bắt được con mồi, Tiger cũng không cần thiết giảm ăn giống như hiện
tại.
Nàng đã có thói quen một lão bạch hổ béo béo mập mập mềm
mại, bây giờ hắn gầy đi, Tô Từ cũng liền có thể cảm giác được, xem trên
người hắn gầy không thấy thịt, Tô Từ đau lòng muốn chết, lại cũng không
có biện pháp nào cả.
Bây giờ biết rõ nấu như vậy hắn sẽ ăn, thức ăn của hắn cũng trở nên phong phú hơn trước rất nhiều.
Tục ngữ có câu ‘ăn no ấm tư dâm dục’ (*no ấm cũng góp phần thúc đẩy “nhu
cầu cá nhân” của giống đực), không để ý tới. Nhưng gần đây Tiger ăn được nhiều, xác suất hắn chà trên người nàng lại càng nhiều hơn.
Đối diện đôi mắt lớn màu vàng mang mong đợi lại có vẻ ủy khuất của hắn, Tô
Từ cũng có chút chột dạ. Có người nào như nàng không, đem chính nam nhân của mình bị ngộp thành như vậy a….
Y theo yêu cầu của nàng,
Tiger đào ra trên thạch bích làm thành hình dáng một cái tủ, chần chờ
một lúc lâu Tô Từ mới cắn răng cởi bỏ quần áo da thú trên người, mới cầm lấy một đầu gỗ hình trụ bị Tô Từ kêu Tiger mài đến tròn trịa vào hai
ngày trước, nàng đem nó nhúng nước, sau đó cẩn thận nhét vào duới hạ
thể.
Ngay từ đầu là cảm giác mát, sau đó là bị trướng đến khó
chịu… Hơn nữa còn là chính mình cấp chính mình dùng cái loại vật như thế này, thậm chí, Tiger làm xong vật này cũng không biết rõ nàng dùng nó
để làm gì. Tô Từ cắn răng chịu đựng run run, xoay người mặc vào da thú.
Cái của Tiger lớn như vậy, kỳ thật nàng nên dùng vật này từ sớm.
Chỉ là da mặt Tô Từ mỏng, không dám cấp chính mình dùng vật này… Hơn nữa
nàng vẫn là có chút truyền thống, còn coi trọng ‘cái màng của người con
gái’, dù thế nào cũng không nguyện ý lần đầu tiên lại mất đi vào cái đầu gỗ.
Lúc ấy nàng nghĩ chắc chỉ đau một chút thôi, nàng có thể chịu được. Nhưng không nghĩ đến lại đau nghiêm trọng như vậy.
Dưới thân có một vật không thuộc về cơ thể mình, Tô Từ cảm giác ngay cả eo
cũng thẳng không lên. Nàng vừa xoay người lại thì thấy Tiger đang nằm
xuống ở sau người hiếu kỳ nhìn nàng, Tô Từ kinh hoảng đến ngay cả thở
một ngụm khí cũng không nổi, giống như có cảm giác đau sốc hông.
Tô Từ đỏ bừng mặt, vốn là làm bộ như không có chuyện gì xảy ra đi qua nằm
xuống ngủ. Nhưng bên trong cơ thể lại có vật như vậy, đi đứng lại chậm
lại khó chịu. Tiger thế nhưng còn đột nhiên biến thành hình người, thân
thể xích lõa, râu mép trên mặt che không được sự hiếu kỳ cùng lo lắng
của hắn, “Tô Tô… Ngươi đang làm gì? Ngươi đau sao?”
Tô Từ cắn
răng, giả bộ như cái gì cũng không nghe thấy, đến trên giường nằm xuống. Tiger cũng đi theo nằm xuống, mũi lại dò xét ngửi trên thân nàng, cuối
cùng ngừng lại tại phía duới bụng nàng, “Tô Tô… thơm quá…”
Thơm… hắn nói thơm.
Tô Từ biết rõ hắn nói thơm là ý tứ gì, mặt nàng càng đỏ lên. Thẹn quá hoá
giận, khởi động nửa thân người hướng hắn ngoắc ngón tay, chờ hắn tấu tới đây, bạo phát đập lên đầu hắn một cái, hung tợn nói, “Biến về thú hình
đi!”
Lần đầu tiên nàng cảm thấy… Kỳ thật Tiger biết nói chuyện
cũng không xem như là chuyện tốt. (chị bị hành kinh mà anh nói “thơm”,
chị không thẹn quá hóa giận mới là lạ)
Ba ngày lại trôi qua, Tô Từ mang theo da thú sạch sẽ để thay, bò lên lưng Tiger, xuất phát đi suối nước nóng tắm rửa.
Lần này chỉ đơn thuần là đi tắm rửa mà thôi… Trải qua sự kiện lần trước tại suối nước nóng, dù thế nào Tô Từ cũng không đối với suối nước nóng sinh ra bất kỳ ý nghĩ ‘mờ ám’ nào.
Tô Từ kêu Tiger biến thành hình người đi xuống nước, nàng giúp hắn tắm