
hay tôi đến thành phố Tây tiếp đãi ông Chung.” Trình Thiên mỉm cười.
Long Trạch thoáng cân nhắc, chuyện này đối với hắn cũng không có gì là khó khăn, hắn mở miệng nói: “ Đúng rồi, tôi muốn anh đem đảo kia sang tên lại cho tôi?.”
“ Hả? Đảo kia không phải cậu vẫn ở sao? Không là của cậu thì còn là của ai?.”
“ Đấy là anh cảm thấy vậy, tôi muốn nó hoàn toàn thuộc về mình.” Long Trạch thản nhiên nói.
Đáy mắt Trình Thiên trở nên tối lại, lộ ra vẻ thâm trầm, hắn nói: “ Đúng vậy, bất kể chuyện gì cũng cần phải nắm chắc trong tay.”
Hắn nói tiếp: “ Việc sang nhượng lại hòn đảo kia tôi sẽ gọi luật sư tới giải quyết, về việc ông Chung chúng ta cần trao đổi chi tiết hơn. Ngoài việc sở hữu hòn đảo ra, tôi cũng sẽ trả thù lao cho cậu, giữa hai chúng ta, tôi sẽ không bao giờ khiến cậu thất vọng.”
Điểm này Long Trạch hoàn toàn tin tưởng Trình Thiên, hắn trước kia biết tiền là quan trọng, nhưng lại không biết nó quan trọng tới mức như thế nào, nhưng kể từ ngày sống ở thế giới này, hắn phát hiện vật chất vô cùng quan trọng, chẳng trách người đời lại yêu tiền điên cuồng đến vậy, thậm chí còn đem cả tính mạng của mình gán vào chiếu bạc.
Theo thường lệ, Trình Thiên sẽ mời Long Trạch dùng cơm, bên trong phòng ăn luôn được sắp xếp sẵn vài nữ phục vụ xinh đẹp, nhìn lướt qua cũng có vài điểm giống Tiết Đồng, Trình Thiên cười nói: “ Thích người nào? Cậu cũng nên thử qua hương vị của người phụ nữ khác, cũng không có gì khác biệt là mấy, đàn ông không nên để phụ nữ ảnh hưởng đến tâm trạng.”
Long Trạch không nói chuyện, cúi đầu ăn cơm.
Trình Thiên gọi mấy người nữ phục vụ ngồi bên cạnh hầu Long Trạch ăn cơm, những cô gái mà Trình Thiên gọi tới đây đều có làn da trắng nõn nhu mì, lả lướt dựa vào người Long Trạch, thấy hắn gắp miếng rau liền vươn tay gắp miếng thịt bỏ vào trong bát cho hắn: “ Đổ Thần, anh nếm miếng này thử xem.”
Giọng nói mềm nhẹ như bông, cảnh xuân bày ra trước mắt hắn, nhìn miếng thịt trong bát, Long Trạch ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ bên cạnh mình, hai giây sau nói: “ Cô đi ra ngoài.”
Cái gì mà không khác biệt nhiều lắm! Kể từ giây đầu tiên người phụ nữ kia ngồi xuống bên cạnh hắn, Long Trạch nhận thấy sự khác biệt rất lớn!
Khi Tiết Đồng ngồi bên cạnh, hắn cảm thấy rất thoải mái dễ chịu. Còn lúc này, người phụ nữ khác ngồi cạnh hắn, Long Trạch lại thấy khó chịu cảm giác bài xích rõ rệt, hắn không hiểu nổi vì sao Trình Thiên lại có thể để những người phụ nữ như vậy ngồi cạnh.
Trình Thiên phất tay kêu mấy mấy nữ phục vụ rời khỏi phòng, cười nói: “ Cậu đúng là thật lòng! Muốn làm kẻ chung tình?.”
“ Chỉ là không thích.” Long Trạch gọi người xới cơm, buồn bã cúi đầu tiếp tục ăn cơm. Ba ngày sau, Long Trạch đưa tới chỗ Trình Thiên một người đàn ông trung niên.
Sở dĩ lần này Trình Thiên đi cùng Long Trạch bởi hắn là người cung cấp tin tức nhân vật cần bắt. Mặc dù mỗi lần Long Trạch đi làm việc cho Trình Thiên đều rất gọn gàng sạch sẽ, những người Long Trạch bắt về đây đều là nhân vật có tiếng và địa vị trong xã hội.
Trình Thiên đi tới người đàn ông trung niên trước mặt mình, thoạt nhìn ông ta cũng chỉ là một người bình thường, đáy mắt còn toát lên vẻ sợ hãi, khiến hắn cảm thấy rất mãn nguyện, lần này Long Trạch làm việc rất nhanh và chuẩn.
Trình Thiên đứng sát bên cạnh người đàn ông họ Chung nói vài ba câu với ông ta rồi quay sang rồi vỗ vai Long Trạch: “ Đã mấy lần tôi tới mời Chung lão đại cùng nhau ngồi uống tách trà, nhưng ông ấy lại từ chối, quả là có khí thế của ông chủ lớn, còn bắt cậu phải đích thân đi mời.”
Long Trạch tất nhiên biết sự việc tiếp theo sẽ xảy ra như thế nào, hắn đối với mấy chuyện này cũng không quan tâm, đối với chuyến sống chết của người khác không liên quan tới hắn. Trời sinh Long Trạch có bản tính ngạo mạn không coi ai ra gì, cũng giống như lão già họ Chung này, cho dù phía trước là người cao cao tại thượng tầm cỡ đến đâu, chỉ cần hắn muốn, thì dễ dàng có được như trở bàn tay.
“ Trạch, cậu chính là anh hùng của tôi.” Trình Thiên khen ngợi: “ Tiền cùng với tài sản đều đã chuẩn bị xong, cậu đi kí nhận qua, bao giờ định trở về?.”
“ Vài ngày nữa.” Giọng nói Long Trạch đượm buồn, Tiết Đồng vẫn không gọi điện cho hắn, điều này khiến hắn thấy chán nản.
“ Ha ha, được được, cậu từ từ vui chơi, muốn đi đâu thì nói với tôi, tôi giúp cậu sắp xếp.”
Long Trạch “ Uhm “ một tiếng: “ Anh cứ làm chuyện của anh, tôi quay về khách sạn nghỉ ngơi.”
“ Cậu cũng vất vả, nghỉ ngơi trước, tối mai chúng ta cùng nhau ăn cơm.” Trình Thiên vừa cười vừa nói.
Long Trạch không quan tâm, chuyện ngày thì để ngày mai tính, nói xong liền quay trở về khách sạn.
Vẫn là căn phòng nằm trên tầng 32, hơn một tháng trước, hắn cùng với Tiết Đồng thân mật trong căn phòng này, Long Trạch cảm nhận được như nơi đây vẫn còn lưu lại hương vị của cô.
Cửa sổ sát đất gần chiếc sofa dường như đang in đậm hình bóng của Tiết Đồng, Long Trạch mở to mắt nhìn lại, thay vào đó là khoảng trống, hắn cảm thấy phiền muộn, lôi di động ra bấm dãy số của cô, ba số đầu tiên và bốn số cuối trong dãy số di động của Tiết Đồng giống với s