
h, kiên nhẫn giải thích: "Đầu tiên, đây là nhãn
hàng cao cấp, khách hàng chính của họ sẽ là những người phụ nữ hiện đại, xinh đẹp, tài năng, vì vậy nữ hoàng mà chúng ta tạo ra cần phải có tác
phong năng động, hoạt bát, tự nhiên. Thứ hai, phong cách tổng thể của
nhãn hàng này rất thời trang và đa sắc, do đó yêu cầu người đi nó nhất
định phải có khí chất phi phàm và khả năng đánh giá khác biệt so với
người thường. Thứ ba, mời minh tinh ngôi sao làm quảng cáo đã không
còn là chuyện mới mẻ gì nữa, hiệu ứng quảng cáo của các ngôi sao không
bì được với các quý bà quý cô thành đạt mang lại, vì vậy nêu chúng ta có thể thuyết phục người này, mình nghĩ phát súng đầu tiên của nhãn hàng
này chắc chắn sẽ kêu rất vang". Trong đầu Âu Na xuất hiện bóng dáng một người, buột miệng kêu lên: "Orchid?".
Cô lắc đầu: "Cậu quên là Dung gia chính là không muốn Orchid đi đi lại lại trên màn ảnh, nên mới để chị ấy quản lí Bảo Nhã à?" ,sau đó nói: "Là
Fiona".
Mông Giang Vũ?" Âu Na kinh ngạc tới sắp rớt cả cằm. "Có phải cậu đã quên mất sinh nhật tròn năm mươi lăm tuổi của bà ta vừa
được tổ chức vào tháng trước không?".
Cô thản nhiên đáp: "Nhưng
vào tháng Ba từ sau khi bà ta cùng người chồng thứ sáu của mình từ Mĩ di dân về thành phố này, gần như có thể bắt gặp bà ta ở trong bất kì bữa
tiệc nào. Nếu không nói cho cậu biết bà ấy đã năm mươi lăm tuổi, cậu
có dám đoán bà ta bốn mươi lăm không? Âu Na, bà ta là một truyền thuyết, xuất thân thế gia, thiên tư thông minh, được Mông Nguyên Suý sủng ái
nhất, có thể nói được ba thứ tiếng, ba mươi mấy tuổi đã đi du lịch nhiều nước, tình sử có thể đóng được thành phim truyền hình dài cả trăm
tập. Phụ nữ hiện đại, giờ không còn sùng bái những kiểu phụ nữ trinh
liệt nữa, mà là kiểu phụ nữ xuất chúng vừa có thể thích gì làm nấy lại
có thể nâng lên được đặt xuống được như bà ta. Mình đảm bảo, nếu
trong tủ giày của bà ta bày đầy giày của chúng ta, tạo ra một "Nữ hoàng
giày cao gót", chắc chắn nhãn hàng chẳng mấy mà nổi như cồn".
Âu Na đã bị cô thuyết phục, nhưng vẫn lo lắng: "Liệu bà ta có chịu cho chúng ta làm quảng cáo trên người không?".
Hạng Mĩ Cảnh rất tự tin: "Vừa khéo Lâm Khải Sương có thể được coi là cháu họ của bà ta, chỉ cần gặp được bà ta để thuyết phục, mình nghĩ khả năng
đồng ý là khá cao".
Dự án quảng cáo đó được trình tới trước mặt
Dung Ngọc Lan, lập tức Dung Ngọc Lan phê chuẩn. Hạng Mĩ Cảnh gấp rút
nhờ Lâm Khải Sương giúp đỡ. Sau nửa tiếng đã có câu trả lời, anh nói
sáng hôm sau cô có thể tới Tử Viên thăm và phỏng vấn Mông Giang Vũ.
Cô có gặp Mông Giang Vũ vài lần, vì gắn mác là bạn gái của Lâm Khải Sương, nên có lẽ ấn tượng của bà ta về cô cũng không quá nhạt nhoà. Lần này cô đặc biệt nhờ Mông Giang Vũ giúp đỡ, mặc dù cô cho rằng với tính cách của Mông Giang Vũ có lẽ bà ta sẽ thấy hứng thú, nhưng trong lòng vẫn
hơi thấp thỏm, chỉ sợ một hành vi cử chỉ bất cẩn của mình sẽ làm phật ý
vị nữ sĩ nổi tiếng này.
Hôm sau Hạng Mĩ Cảnh dậy khá sớm, vì đáp
ứng sở thích của Mông Giang Vũ, nên cô trang điểm cho mình thật tinh tế, cô đeo đôi khuyên tai lần trước Phương Tuân Kiệm tặng, còn tìm một bộ
váy kiểu phương Tây được phối bởi hai màu kem và vàng nhạt kết hợp cùng
đôi giày cao gót màu trắng bóng với chiếc túi xách màu xanh nhạt, mái
tóc dài rẽ ngôi giữa rồi tết hai lọn tóc nhỏ cuốn đằng sau, trông vô
cùng trẻ trung, năng động.
Thật ra thì cô cũng không có ý định
mua xe sớm như thế, giao thông trong thành phố thường xuyên tắc nghẽn
như nồi cháo hoa đang sôi trên bếp, đi đến đâu cũng mắc kẹt không nhúc
nhích nổi, đi tàu điện ngầm mặc dù phải chen chúc, nhưn tiện lợi và lại
nhanh. Hơn nữa những khi đi làm việc, có thể điều xe của công ty bất
cứ lúc nào. Chuyện mua xe do Phương Tuân Kiệm quyết định, căn bản
chẳng thèm hỏi cô có muốn hay không, mang vài kiểu xe tới cho cô chọn,
hỏi cô thích kiểu nào.
Trước mặt anh cô luôn ngoan ngoãn nghe
lời. đọc xong lời giới thiệu thì chỉ vào chiếc Volkswagen CC màu
đen. Anh đã thưởng cho cô một nụ hôn triền miên quấn quýt kéo dài vì
sự lựa chọn hết sức thông minh của mình. Bị anh hôn tới thất điên bát đảo, có điều trong lòng thì lại rất rõ, mặc dù anh mang mấy trăm kiểu
xe tới cho cô chọn, nhưng một nhân viên PR bình thường như cô, trừ phi
là được Lâm Khải Sương tặng, nếu không cô lấy đâu ra tiền mà mua?
Tử Viên nằm ở mạn phía nam của núi Tây Xà, lưng dựa núi mặt hướng ra sông.
Chín giờ bốn mươi lăm phút Hạng Mĩ Cảnh tới nơi, bảo vệ sau khi xác nhận chủ nhà có hẹn gặp mới cho cô vào. Sống ở đây toàn những gia đình giàu
có danh tiếng, trong vòng bốn năm cô tới đây không dưới mười lần, chín
lần vì tổ chức tiệc quy mô nhỏ, còn có một lần là cùng Lâm Khải Sương
tới tham gia tiệc sinh nhật. Mông Giang Vũ mới di cư tới thành phố
này không lâu, khi lần đầu tiên tới đây, cô đi theo bảng chỉ dẫn mà phải mât mười phút mới tìm được. Đỗ xe xong, Hạng Mĩ Cảnh dặm lại phấn,
sau khi được người giúp việc đưa vào hậu viện của khu biệt thự thì đúng
mười giờ.
Mông Giang Vũ đang ngồi bên hồ bơi vừa uống nước trà
vừa đọc