Thiếu Tá Kết Hôn Đi

Thiếu Tá Kết Hôn Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323805

Bình chọn: 8.00/10/380 lượt.

ầm tự nói: “Phụ nữ lớn hơn 3 tuổi cũng đâu có sao.”

Cố Thừa Hiên không nghe được cô nói câu nào nữa thì toét miệng cười.

——-***——-

Ninh Mông sau khi về đến nhà đến thẳng phòng ông nội, đưa tờ thẩm tra lí lịch ra trước mặt Ninh lão gia tử hỏi: “Ông nội, ông xem con ghi đúng không? Để chút nữa con mang đi đóng dấu”

“Sao phải vội thế?” Sức khỏe Ninh lão gia tử ngày càng sa sút, lúc này ông cũng đang mệt mỏi, dạo gần đây phần lớn thời gian mỗi ngày ông đều nằm trên giường nghỉ ngơi.

“Cố Thừa Hiên nói nhanh một chút càng tốt mà.” Ninh Mông cố gắng không khóc, làm bộ vui vẻ trả lời, “Ông nội…Mau xem giúp con đi.”

“Tiểu Cửu thật sự trưởng thành rối, sắp thành con dâu nhà người ta rồi.” Ninh lão gia tử cầm bản điều tra lí lịch, thở dài nói, “Kết hôn sớm một chút cũng tốt….”

Ninh Mông tuy đứng ngược sáng nhưng lại có cảm giác ánh sáng chiếu thẳng vào mắt cô làm đau rát, khiến cho nước mặt muốn rơi xuống. Xế chiều ngày hôm đó, Ninh Mông cầm hộ khẩu và bản khai lí lịch đến phòng đăng kí kết hôn của khu vực. Vì nghề nghiệp của Cố Thừa Hiên tương đối đặc biệt, hơn nữa anh cũng không có nhiều thời gian nên chuyện hôn lễ không thể tự mình lo được. Ninh Mông thì hầu như cả ngày ở bên cạnh Ninh lão gia tử, với lại tuổi cô còn trẻ, không biết lo mấy việc này thế nào. Cũng may bây giờ có các công ty chuyên lo dịch vụ cưới hỏi nên hai người quyết định thuê dịch vụ bên ngoài và để cho mẹ của hai bên lo liệu.

Hai người họ từ khi quen biết đến lúc kết hôn cũng chỉ có nửa năm, bên Cố gia không cảm thấy có chút gì đó, nhà có thêm một cô con dâu vừa ngoan ngoãn vừa khéo léo thì có gì phải thắc mắc kia chứ. Người của Ninh gia tuy cũng có chút lo lắng vì thời gian hai người họ quen nhau quá ngắn nhưng nhìn thấy Ninh lão gia tử bây giờ cười nói vui vẻ như vậy cũng thấy yên tâm hơn.

Chỉ có những người bên ngoài khi nhận được thiệp mời đều có chút bất ngờ, hầu như ai cũng hỏi một câu: “Sao chưa bao giờ nghe nói con bé (thẳng bé) có bạn trai (bạn gái) vậy?”

Kết hôn dù sao cũng là việc lớn cả đời, bên đơn vị bộ đội đặc chủng cũng không đến nỗi vô tình, Dịch đại đội trưởng cho Cố Thừa Hiên nghỉ hai ngày để về nội thành tổ chức hôn lễ. Nghề nghiệp của Cố Thừa Hiên cũng như công việc của bộ đội đặc chủng cần phải giữ bí mật nên hôn lễ của họ không mời người trong đơn vị Cố Thừa Hiên. Theo ý của Cố Thừa Hiên là sao khi kết hôn được một thời gian, hai người bọn họ sẽ về đơn vị tổ chức một bữa tiệc nhỏ xem như ra mắt. Ninh Mông cũng không phải là người không biết đạo lý, nghe anh nói như vậy cũng vui vẻ đồng ý.

Tất cả được chuẩn bị ổn thỏa, hôn lễ được tiến hành đúng thời gian.

Ngày đó, cả thành phố N ai cũng biết thị trưởng gả con gái, tiếng tăm cảu Ninh Tiểu Cửu ở thành phố N cũng được nhiều người biết đến nên khiến giới truyền thông rất có hứng thú với tin tức về hôn lễ này. Danh tiếng của Cố gia đương nhiên cũng không thua kém, mà con cháu của Cố gia trong một thời gian ngắn kết hôn với hai chị em họ nhà Ninh gia, chuyện kì lạ như vậy khiến người dân thành phố N bàn tán cả một thời gian dài.

Kết hôn đúng là việc khiến người ta cảm thấy mệt muốn chết. Ngày hôm đó kết thúc, Ninh Mông cảm thấy mình cười đến cứng cả hàm. Vì trước đó cô lén đổi rượu thành nước lọc, uống cũng không biết bao nhiêu ly nên phải đi vệ sinh không dưới 5 lần, gót chân thì vì đi giày cao gót nên phồng rộp cả lên, đi một bước cũng cảm thấy đau. Nhìn qua Cố Thừa Hiên bên cạnh, tuy bộ dạng anh vẫn trầm ổn bình thường, không nói mệt mỏi nhưng nhìn cũng thấy anh khó khăn lắm mới đứng vững được.

Sau khi đi mời rượu một vòng, hai người đi vào phòng nghỉ thừa dịp nghỉ ngơi một chút. Ninh Mông bất chấp hình tượng đá bay đôi giày cao gót ra, kéo tay Cố Thừa Hiên qua, dựa vào tấm lưng rắn chắc của anh than thở: “Trời ơi mệt quá! Anh đừng cử động, để em nghỉ một chút nếu không lát nữa lại hỏng kiểu tóc.”

Cố Thừa Hiên nghe cô nói có chút đau lòng, anh không phải là người biết an ủi phụ nữ, lúc này chỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng, cố gắng ngồi yên cho cô dựa vào.

“Haizz….Như thế này gọi là kết hôn sao?” Ninh Mông nghiêm mặt nằm dựa trên lưng anh, thở dài nói, “Cố Thừa Hiên, anh có cảm giác gì không?”

“Không có…chỉ cảm thấy phiền phức thôi.” Anh nói xong, như sợ cô hiểu lầm lại nói thêm, “Em đừng hiểu lầm, không phải anh nói em phiền mà là việc đi mời rượu thật phiền phức.”

Ninh Mông cười khanh khách, hơi thở của cô tản ra làm trái tim anh như lỡ một nhịp. Nghe thấy cô cười, anh cũng không tự giác mà giật giật khóe miệng, lại nghe cô tiếp tục oán trách: “Thực ra em cũng thấy phiền chết đi được… Nhưng biết làm sao được…Anh không nhìn thấy ông nội em hôm nay vui đến mức nào đâu! Lúc đầu em định để ông nội dẫn em đi chào hỏi mọi người nhưng đúng là ông không đủ sức để đi lại nhiều.”

Giọng của Ninh Mông càng lúc càng nhỏ, Cố Thừa Hiên nghe được có chút lo lắng, vội vàng xoay người lại nhìn cô, nhưng hành động vội vàng của anh làm cho gương mặt mềm mại của Ninh Mông bị chà vào lưng áo anh, chỗ bị cọ xát hơi đỏ lên.

“Nhẹ nhàng một chút không được sao?” Ninh Mông hét lên một t


Pair of Vintage Old School Fru