Thiếu Tá Kết Hôn Đi

Thiếu Tá Kết Hôn Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323485

Bình chọn: 8.5.00/10/348 lượt.

g hỏi: ”Trung đội trưởng hôm nay tâm tình sao lại tốt như vậy?”

Ninh Mông qua phòng ông nội nói chuyện cùng ông bà nội rồi mới trở về phòng ngủ, thấy di động nhấp nháy, tới cầm lấy, mở tin nhắn ra xem bỗng cảm thấy vui. Cười cười, rồi mới kịp phản ứng lại, thì ra anh ta bắt chước mình, trợn tròn mắt mắng một câu: “Cố Thừa Hiên anh thật sự chán ghét…”

Sáng hôm sau mới 8h, Ninh Mông bị một hồi chuông làm tỉnh, sờ loạn dưới gối một hồi, nhấn nút nghe, mơ mơ màng màng trả lời một câu. Bên kia đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó cũng không nói gì liền cúp máy. Ninh Mông thấy không giải thích được nhưng buồn ngủ quá nên cũng không để ý, ném điện thoại, tiếp tục ngủ.

Năm phút sau, điện thoại lại vang lên. Ninh Mông trực tiếp quát: ”Nói gì thì nói nhanh lên. Tôi đang ngủ!”

Bên kia truyền đến tiếng cười, sau đó là giọng nói của Cố Thừa Hiên: ”Còn đang ngủ sao?”

“A?” Ninh Mông thoáng cái ngồi dậy, đã là tháng 11, buổi sáng nhiệt độ không cao, Ninh Mông lạnh lại chui vào chăn :”Mới vừa rồi là anh?”

“Không phải …Là người của tôi phái tới đón em, kết quả người ta báo cáo, có một con heo còn trên giường chưa thức dậy.”

“Này” Ninh Mông mắng “Anh mới là heo”

“Được rồi! Được rồi!… Nhưng người ta vẫn chờ ở tiểu khu nhà em. Đừng tưởng rằng người ta là cấp dưới của tôi, em cứ mặc nhiên sai khiến, cậu ta cũng không phải tôi”

Ninh Mông hiển nhiên không hiểu được thâm ý của câu nói sau cùng này, nói:” Anh mà lại rất thương cảm cấp dưới sao…”

“Không phải!” Cố Thừa Hiên bên kia chớp mắt, trôi chảy nói :” Tôi được gọi là mua chuộc lòng người…”

Ninh Mông hừ hừ hai câu tỏ vẻ bất mãn, dưới sự thúc giục của Cố Thừa Hiên, sau khi rửa mặt, xuống lầu, gọi điện thoại lại cho người tới đón mình, liền lên xe tới doanh trại.

“Chị dâu, nghe nói chị vừa tốt nghiệp đại học đúng không? Nhìn trẻ thật đấy.” Lái xe là một cậu thanh niên vừa hai mươi tuổi, tên Trần Tấn, dọc đường đi đều cùng Ninh Mông câu có câu không trò chuyện.

“Ừ…Mọi người có phải bình thường huấn luyện rất bận rộn đúng không?

“Cũng có thể nói là như vậy, từ năm rưỡi sáng luyện tập liên tục tới chín giờ tối, nửa đêm còn luyện tập dã ngoại khẩn cấp.”

“Vậy sao cậu có thời gian đón tôi?” Ninh Mông dùng ngón tay lay lay món trang trí nhỏ nói:” Cố Thừa Hiên cho cậu nghỉ à?”

“Vâng”

“Cố Thừa Hiên bình thường rất nghiêm đúng không?”

“Không nghiêm” Vì duy trì hình tượng của trung đội trưởng trước mặt bà xã tương lai, Trần Tấn đành làm trái sự thật trả lời.

“Thật sao?”

“Thật. Em sao dám lừa chị dâu đây.”

“Thật quá đáng!” Ninh Mông vẻ mặt phẫn hận ”Anh ta không hung dữ với mọi người, sao lại ăn hiếp có một mình tôi?”

Trần Tấn nhịn không được, thiếu chút nữa bật cười. Trò chuyện dọc theo đường đi như vậy, cảm giác cũng không đến nỗi nhàm chán, khẩn trương cùng bất an lúc trước của Ninh Mông cũng đã được giải tỏa không ít. Vừa nghĩ tới lập tức rất muốn được gặp Cố Thừa Hiên, trong lòng Ninh Mông cũng không rõ là cảm giác gì. Một người đàn ông sắp thành chồng mình, một người đàn ông chưa bao giờ nói chuyện tình yêu, tình cảm bạc nhược như vậy lại làm cô có chút buồn phiền. Chuyện trọng đại nhất trong cuộc đời một người con gái, trong vòng vài ngày đã bị bọn họ định đoạt qua loa, tất cả các cô gái đều vì người mình yêu mà mặc áo cưới, áo cưới của mình thì vì ai mà mặc đây?

”Chị dâu, đến nơi rồi.” Trần Tấn dừng xe, một câu nói đã kéo suy nghĩ đang bay xa của Ninh Mông trở về, “Người đầu tiên của Trung đội trưởng , quả nhiên là đãi ngộ đặc biệt nha!”

Ninh Mông vừa ngẩng đầu, nhìn qua kính chắn gió thấy Cố Thừa Hiên đã một thân quân trang phẳng phiu đứng nơi đó, tuy là dáng đứng có chút tuỳ ý, nhưng Ninh Mông lại cảm thấy khí thế ngạo nghễ lộ ra. Nhớ tới cái ngày đang bị uy hiếp tại hiện trường, từng lời anh nói, dáng vẻ anh mang súng, làm cho Ninh Mông lần đầu tiên thấy có người đàn ông không nhẹ nhàng, thư sinh như Tần Mặc mà cũng rất đẹp trai.

“Đoạn đường này có chút khó đi, em mệt không?” Cố Thừa Hiên vừa thấy xe bọn họ tới liền chạy tới, mở cửa xe, đưa tay ra.

Trần Tấn tuy còn trẻ, nhưng cũng rất biết ý, trông thấy Cố Thừa Hiên thường ngày lạnh như băng khó có được dáng vẻ dịu dàng, dừng cười, làm động tác chào, lớn giọng hô: ”Báo cáo đội trưởng, chị dâu đã đưa đến an toàn”

”Ừ” Cố Thừa Hiên lúc này mới chú ý tới có người khác ở đây, lúng túng thu tay lại nói “Khổ cực cho cậu rồi, đứng đây hay đi huấn luyện tiếp?”

Trần Tấn mím môi, chưa thấy qua ai qua cầu rút ván nhanh như vậy, lại làm một tiêu chuẩn theo đúng quân lễ: “Tôi xin phép trở về”

Nói xong, cho xe vào gara, liền chạy mất.

Ninh Mông thấy Cố Thừa Hiên nghiêm mặt, bắt đầu hoài nghi lời Trần Tấn vừa nói, bất bình nói:” Hừ, còn nói là thu phục lòng người đây, nghiêm khắc như vậy, mặt kéo thật dài, ai mà thèm?”

Cố Thừa Hiên xoay người lại, nhìn cô không nhanh không chậm nói:” Tôi thế này mà gọi là nghiêm khắc? Em cho rằng ai cũng là thiên kim đại tiểu thư như em chắc, từ nhỏ đã không phải chịu một câu nói nặng lời, hơi chút nghiêm khắc là đã ra rơi nước mắt ư?”

“Này! Tôi nói anh này, chuyện như thế nào l


pacman, rainbows, and roller s