
ược tầm quan
trọng của Viêm Nương với Hoắc Đông Lưu, như vậy con bé ở Đài Loan cũng
rất nguy hiểm.
Mà Hoắc Đông Lưu sẽ bảo vệ Viêm Nương cẩn thận,
anh tin rằng nhất định sẽ có việc xảy ra, nếu không hắn ta sẽ không quan tâm cẩn thận như vậy. Ngày hôm đó, Hoắc Đông Lưu phải trở về Hoắc gia cùng bạn tốt gặp mặt một
chút, mấy ngày liên tiếp bị áp lực đến từ cha, tâm tình của anh thật sự
rất tệ.
"Đông Lưu, cậu thật sự muốn phản kháng bác trai?"
Mấy ngày nay, mặc dù Cao Vân rất bận, nhưng mà anh vẫn là lưu ý chuyện của
Hoắc Đông Lưu, đặc biệt là ông Hoắc đề cập với anh, muốn anh khuyên nhủ
Hoắc Đông Lưu, đừng có để Viêm Nương ở lại bên cạnh; đối với lập trường
của anh, anh không tiện nói gì, dù sao đó cũng là chuyện giữa Hoắc Đông
Lưu và Viêm Nương, mặt khác còn là tình cha con giữa ông Hoắc và Hoắc
Đông Lưu, nhưng anh thân là bạn của cậu ta, cũng không muốn nhìn thấy
cậu ta thống khổ khó xử như vậy, cho nên bất luận làm như thế nào anh
cũng sẽ ủng hộ Hoắc Đông Lưu, anh tin vào sự phán đoán của cậu ta.
"Cứ cho là vậy đi."
Cao Vân có chút không tin mà nhìn chằm chằm vào Hoắc Đông Lưu ở trước mắt,
trả lời của cậu ta làm anh cảm thấy kinh ngạc, anh không nghĩ tới, Hoắc
Đông Lưu là người chân tình như thế.
"Đông Lưu."
"Mình đã quyết định."
Những sản nghiệp kia anh có thể không cần, nhưng Viêm Nương chỉ có một, anh không muốn buông tay.
"Vì sao?"
Anh hiểu tình cảm của Hoắc Đông Lưu đối với Viêm Nương, đặc biệt là Viêm
Nương xông vào năm đó, khiến cuộc sống của Hoắc Đông Lưu thay đổi, cuối
cùng còn bị buộc tạm nghỉ học, mà Hoắc Đông Lưu lại không nói câu nào,
lúc đó thì anh đã biết Hoắc Đông Lưu sa vào, không nghĩ tới đã nhiều năm rồi, ngay cả chuyện đó anh cũng sắp quên lãng, không ngờ lại có thể
phát triển đến như vậy, Viêm Nương trở lại trong cuộc đời của Hoắc Đông
Lưu, phần cảm tình này đến tột cùng có kết cục như thế nào?
"Bởi vì Viêm Nương."
Lý do của anh chỉ có một, mà anh không có ý định giải thích cái gì nữa.
"Thật sự đáng giá không?"
Hoắc Đông Lưu cười, "Mình chờ cô ấy tám năm, cậu nói cô ấy có đáng giá hay
không?" Đúng vậy, trong tám năm nay, anh lúc nào cũng nhớ cô ấy, anh sẽ
không để cho cô ấy rời đi.
Cao Vân nhìn Hoắc Đông Lưu lúc nhắc tới Viêm Nương thì trên mặt không che giấu được dịu dàng cùng tình ý.
"Thậm chí buông tha Hoắc gia cũng không đáng tiếc sao?"
Ông Hoắc đã buông lời, nói nếu như Hoắc Đông Lưu kiên trì muốn ở chung một
chỗ với Viêm Nương, như vậy ông ấy sẽ đem cả sản nghiệp Hoắc gia cho Cao Vân, nhưng Cao Vân căn bản không muốn sản nghiệp của Hoắc gia, mặc dù
anh vẫn luôn là người phát ngôn của Hoắc Đông Lưu, cũng là lãnh đạo nửa
sự nghiệp của Hoắc gia, nhưng tất cả đều là hướng về phía mặt mũi của
Hoắc Đông Lưu, anh không muốn bán mạng cho công việc như vậy, vì thế, vợ của anh —— cũng chính là Giang Tâm Nhi bạn cùng phòng năm đó của Viêm
Nương đã nghiêm trọng cảnh cáo anh, anh cũng có ý muốn rời khỏi Hoắc
gia, thật sự không nghĩ đến vào lúc này lại náo loạn ra chuyện lớn như
vậy, muốn anh nói đi cũng không được.
Hoắc Đông Lưu không có mở
miệng trả lời anh ta, cũng không phải anh quyến luyến sản nghiệp của
Hoắc gia, mà anh hiểu được tất cả điều này đều là một tay cha tạo ra,
anh biết đây làn tầm quan trọng đối với cha, huống chi anh họ Hoắc, điều này vĩnh viễn không thay đổi được sự thực.
"Có cậu ở đây, mình
rất yên tâm." Anh cùng với Cao Vân là tình như anh em, nếu cha thật sự
đem sản nghiệp cho cậu ấy, như vậy anh sẽ yên tâm, cũng sẽ không có câu
nói thứ hai.
"Đông Lưu, đừng có chống lại bác trai, hãy cùng bác ấy nói cho rõ."
Hoắc Đông Lưu chỉ lắc đầu, "Nếu như thật sự có thể nói, mình cần gì phải đau đầu như vậy."
Trải qua mấy ngày nay anh vẫn chưa có đi tìm Viêm Nương, chỉ có mỗi ngày
nghe những người bảo vệ cô ấy báo lại tin tức về cô ấy, trước khi chuyện vẫn chưa hoàn toàn xác định, anh không muốn cha đi tìm Viêm Nương nữa,
nếu không phải hôm đó cãi vả với cha, anh cũng sẽ không biết cha đã từng tìm Viêm Nương tới nhà gặp mặt nói chuyện, còn muốn cô ấy bảo đảm, sẽ
không tham gia vào cuộc sống của anh nữa, tin tức như thế khiến cho anh
gần như muốn nổi giận, cũng là nguyên nhân chủ yếu đưa đến hôm nay anh
lại kiên quyết phản kháng cha như thế.
Cao Vân nhìn gương mặt mệt mỏi của Hoắc Đông Lưu, mấy ngày nay thật sự là khổ anh, lại vừa bận
chuyện của công ty, lại vừa đối mặt với ông Hoắc, cho dù là thân thể làm bằng sắt cũng sẽ không gánh nặng được.
"Xem ra Viêm Nương thật
sự không thoát khỏi cậu, mà cậu lại bị bao lấy tim từ nhiều năm trước
như vậy, thật sự là làm cho người ta nhìn không ra."
Hoắc Đông
Lưu cũng không phải chưa từng có phụ nữ khác, chỉ là gặp dịp thì chơi,
anh ta không có bỏ ra tình cảm thật, đối phương cũng hiểu rõ.
Hoắc Đông Lưu vừa mới muốn mở miệng, điện thoại di động trên người đúng lúc
này lại vang lên, sau khi anh nghe điện thoại xong, tức giận ở trên mặt
anh làm cho người không khỏi nghĩ đến phải tránh xa anh để tránh gặp
họa.
Cao Vân hiểu rõ cậu ấy, đó là dấu hiệu cậu ấy nổi giận, mà
anh