The Soda Pop
Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211983

Bình chọn: 8.5.00/10/1198 lượt.

là thân hình hay sức mạnh.Cô lại quá mức mảnh mai.Hắn cứng rắn cô mềm mại dường như vừa đụng liền bể.

Cô căn bản cũng không phải đối thủ hắn.

Người đàn ông này rốt cuộc là ai? Tại sao làm cô cảm giác quen thuộc? Mặc dù giọng so với người kia khàn khàn một chút,nhưng ánh mắt có phần giống.

Nhưng người kia tuy có lúc quá đáng,có chút mập mờ nhưng trăm phần trăm là một Chính Nhân Quân Tử,tuyệt đối sẽ không làm chuyện quá đáng.Hơn nữa cũng không cần che dấu thân phận trước mặt cô.

“Anh. . . . . . rốt cuộc là ai? Chúng ta trước đó có biết không?” Diệp Vị Ương đỏ mặt tận lực tỉnh táo không để ý không khí,cố gắng nghiêm túc hỏi.

“Đến thời gian thích hợp cô tự nhiên sẽ biết.Tôi nói rồi,cô có thể gọi tôi là Ảnh,hoặc là Ảnh Thiếu” Nói xong Ảnh thiếu tiếp tục càn rỡ quan sát thân thể của cô.

Một lát sau hắn cũng không nói câu nào chỉ nhìn chằm chằm vào cô.

Cô ngượng ngùng tức giận đưa tay lên che ngực mình,khổ nỗi cánh tay mảnh khảnh căn bản không thể che hết cảnh xuân.Cô chưa bao giờ ghét mình như nhược như giờ phút này.Nếu như đối phương thật tên là Ảnh,vậy thì không phải người cô hoài nghi trong lòng,một người cũng có thể có biệt danh,không phải hắn có hai tên chứ?

Ngẩng đầu cô nhìn thấy dục vọng trắng trợn trần trụi trong mắt hắn!

Ánh mắt của hắn như lửa làm phỏng da thịt cô!

“Anh nhìn đủ chưa! Tôi rất đói! Tôi. . . . . .” Diệp Vị Ương vốn định tìm đại một cớ đuổi đi không khí ngột ngạt,bởi vì cô cảm giác mình hiện tại rất nguy hiểm.Nhưng một giây tiếp lời cô chưa nói xong đã bị Ảnh thiếu hôn vào trong miệng!

Hắn kịch liệt hôn môi cô. Ông trời! Mùi vị này làm hắn chết vẫn nhớ!

“. . . . . . tôi cũng đói bụng.Ăn cô.” Hắn ngậm vành tai trong suốt của cô,khàn khàn thì thầm.

Vừa chạm vào môi đỏ mọng mê người của cô,hắn liền cảm thấy hắn khát vọng cô! Loại khát vọng này trước kia chưa từng có với bất kỳ cô gái nào.Kể từ lần thưởng thức qua ngọt ngào của cô,hắn đã không kềm chế được.Hắn khát vọng có cô, khát vọng đến phát đau.

. . . . . . Ảnh thiếu bi ai phát hiện hắn lần này có thể thua trong tay phụ nữ.Cô như anh túc có độc chỉ lần thử một lần sẽ trầm luân.

Hắn dùng lồng ngực rộng rãi nóng rực của mình dán chặt thân thể mềm mại của cô.Dùng đầu gối êm ái đẩy ra hai chân của cô,trong lúc hắn đặt mình vào trong, bàn tay to thủ sẵn ôm mông cô ép về phía lửa nóng,khiến cho kiên cố của hắn đỉnh vào lối xinh đẹp của cô,mập mờ mà dịu dàng cọ sát. . . . . .

Mạnh mẽ đâm vào khiến Diệp Vị Ương nóng lòng muốn khép lại hai chân,nào biết ngược lại càng thêm kẹp chặt hông cường tráng của hắn về phía mình!Với một tia lý trí cuối cùng,cô nhất định phải tìm đường thoáng cho mình,vì vậy,cô nhanh chóng nói: “Anh chờ một chút! Tôi muốn bàn một bản giao dịch với anh!”

Edit + Beta :Tieumanulk

“Hừ,cô gái,hiện tại trước đừng nói gì hết.Trước đó cô trúng xuân dược hành hạ tôi quá sức,ngay cả cơm cũng chưa ăn,hiện giờ đến phiên cô bồi thường tôi.Muốn bàn cái gì cũng phải đợi tôi ăn no mới có hứng thú nghe thử.” Ảnh thiếu nói cứ như lý do chính đáng,mặt cũng không hề đỏ.

Chưa bao giờ thấy qua một người phúc hắc vô sĩ đến thế! Diệp Vị Ương giận đến lén cắn răng.Cô nhất định phải nhanh nghĩ biện pháp thoát thân,cô rất lo lắng an nguy của Đông Phương Thước.

Ảnh thiếu không muốn nghe cô nói,Diệp Vị Ương giận đến đập tay xuống bể tắm vài cái,bọt nước văng khắp nơi.

Nhìn vẻ mặt đáng yêu tức giận kèm theo động tác ngây thơ ,Ảnh thiếu đeo mặt nạ môi mỏng cong lên nụ cười vui hoàn mỹ.Dường như thế này cũng rất thú vị,vậy thì tiếp tục trêu cô ấy thôi.

“. . . . . . Chậc chậc,cô gái,không nghĩ tới cô nóng lòng thế.Đập nước là chê tôi phân tâm hả ?Được,kế tiếp tôi chỉ chuyên tâm làm một chuyện.Đó chính là. . . . . . cô hiểu.” Hắn hài hước cười gian,giọng đã hoàn toàn khàn khàn.

“Cách xa tôi một chút!” Diệp Vị Ương chưa từng gặp qua người khó ứng phó đến thế,cô buông ra hai chân muốn mình cách xa hắn ra! Nhưng . . . . . .

Nhưng Ảnh thiếu khéo léo lui về phía sau một bước,khiến cô mất đi chỗ dựa,thoáng cái nhanh rớt xuống nước,theo bản năng cầu sinh khiến cô bám lấy cổ hắn,hai chân lần nữa kẹp lấy hông hắn,khôi phục tư thế ái muội lúc trước!

Thật,thật chỉ là phản ứng theo bản năng thôi.

Bên tai truyền đến tiếng cười khẽ của Ảnh thiếu: “Xem ra em không muốn tôi rời đi.Cơ thể của em còn thành thật hơn cả lòng em đấy!”

Ngất! Hắn nhất định cố ý!Tuyệt đối cố ý! Hắn cố ý trêu cô! Cố ý đảo lộn trấn an! Nói thật cứ như nói cô đang dụ hắn!

“Anh. . . . . .” Diệp Vị Ương còn muốn nói tiếp thêm,lời còn chưa ra chỉ cảm thấy eo đột nhiên bị kéo mạnh xuống,cứng rắn nóng bỏng liền chen vào bên trong chặt kín,đột nhiên xuất hiện xâm lấn khiến cô thét lên: “A!Tên khốn kiếp!Anh là cầm thú!Vô Sỉ! Anh ra ngoài cho tôi!”

Ảnh thiếu cắn răng nén xung động muốn tiếng quân thần tốc,khàn khàn quát: “. . . . . . em,em rất không ngoan.” Trước tình huống hết sức căng thẳng cô còn có tinh lực mắng ra nhiều từ thế,thật khiến hắn nhìn cô với cặp mắt khác.

Diệp Vị Ương nhíu lông mày thanh tú,không dám tùy tiện nói thêm cũng không dám có động tác tùy ý,mà ngón ta