Disneyland 1972 Love the old s
Thí Nghiệm Tình Yêu

Thí Nghiệm Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322690

Bình chọn: 7.00/10/269 lượt.

g chung lòng, thượng đế ở trên chứng kiến và chúc phúc là được.

“ Một đôi thật hạnh phúc.” Cô nhẹ nhàng thở dài nói.

Hạ Vũ Tuyên nắm tay cô, đứng bên cạnh chăm chú nhìn cô, anh biết cô đang suy nghĩ gì. Cô yêu anh, muốn cùng anh một chỗ, trong đầu chỉ có ý niệm đơn giản như vậy, nhưng rõ ràng hiện lên trong mắt cô.

Thực tế, anh đã quyết định sau hôn lễ này, sẽ làm theo bạn tốt Thạch Tĩnh Lam. Phải thành hôn nhanh nhất, chuyện tốt không nên để lâu, anh phải lau đi bất an của cô, phải khiến cô tin tưởng đây là tình yêu đích thực.

Giờ phút này, đối với thí nghiệm linh tinh gì đó anh đã mất hứng thú. Anh xác nhận, tình yêu đã phát sinh trong hai người, có lẽ anh có vẻ thông suốt chậm một chút, lúc đó không yêu cô trước, nhưng cho dù người là đại tài thu được kết quả trễ cũng là thành công. Anh tin tưởng sẽ nắm tay cô, cùng nhau đi suốt đời...

La Phù cũng không biết anh đang suy nghĩ cái gì, không có lời nào có thể diễn tả, cô cho dù có thông minh cũng không đoán ra được tâm tư anh ấy..

Tiệc cưới tiến hành đến một nửa, La Phù đến toilet trang điểm lại. Hạ Vũ Tuyên đứng sát cửa sổ như giữ đất, lẳng lặng quan sát đám người qua lại. Anh không nghĩ phải rời đi nhưng là không muốn hòa nhập, cứ bảo trì khoảng cách an toàn như vậy, với anh là tình trạng vô cùng thoải mái.

“ Hạ tiến sĩ!” Lúc này, có thanh âm quen thuộc truyền đến, hóa ra là Thái Nho Minh. Ông cùng vợ mình cũng tham dự hôn lễ. Đợi cuối cùng cũng có cơ hội tới gần Hạ Vũ Tuyên, một mình cùng anh ta nói nói mấy câu.

Nhìn thấy Thái viện trưởng, Hạ Vũ Tuyên gật đầu, hiện tại tâm tình anh coi như cũng tốt chút, không là lập tức quay đầu chạy lấy người rồi.

“Nghe nói tổng giác đốc Thạch là bạn tốt của ngài ? Ha ha, thực có duyên nha, vợ ta là có bà con với nhà cậu ta .” Thái Nho Minh trước hàn huyên vài câu, liền vào đề chính --

“Ta nghe nói, gần đây đại học T cùng C viết thư mời rất nhiều, không tiếc của cải mong muốn ngài đi qua đó, có chuyện này phải hay không ?”

“Ừh.” Hạ Vũ Tuyên cũng không phủ nhận.

Toàn bộ lông tơ trên lưng Thái Nho Minh đều dựng thẳng. “Ngài chắc là sẽ không rời đi chứ? Có La Phù ở đây, ngài nhất định sẽ ở lại đúng không?”

“ Chuyện đó và cô ấy không quan hệ.” Anh đi hay ở đều là do anh quyết định, nếu anh phải đi, La Phù nhất định sẽ theo anh, điều này không cần phải hoài nghi.

“Thật có lỗi, ta là không nên cưỡng cầu, nhưng ta tin tưởng La Phù cũng hy vọng ngài ở lại. Nơi này có nhà ông bà ngoại của ngài, cũng là nơi La Phù sinh ra, cái gọi là người không có người thân thì đất cũng là thân thôi!”

“Ta không muốn nghe những chuyện như thế này lần nữa…” Hạ Vũ Tuyên chán ghét, liếc ông ta một cái, lập tức xoay người rời đi, có một số việc chính là anh không nghĩ phải bàn luận, nhất là cùng người khác bàn về suy nghĩ của mình.

Xem ra Hạ Vũ Tuyên tựa hồ có dao động, Thái Nho Minh bắt đầu khủng hoảng, nếu không thành Hạ Vũ Tuyên quyết định đi? Cái này ông chạy nhanh tìm được La Phù, dặn dò cô ta phải hảo hảo bắt lấy tâm Hạ Vũ Tuyên. Nếu không đến lúc đó thiên tài học giả bay mất, ông sẽ không có khả năng chịu nổi trách nhiệm này, ông sẽ bị hiệu trưởng chặt đầu, lại bị toàn giáo sư, người trong học viện làm bóng cao su đá!

Nhìn xung quanh trái phải, Thái Nho Minh đi vào toilet, vừa vặn đụng La Phù đi tới, cô vừa trang điểm lại nên đi ra, thấy ông ta liền gật đầu nói: “Ah, thật ngẫu nhiên, Viện trưởng tốt chứ?”

“Quả thật thực có duyên, nhưng ta hiện tại cũng không tốt lắm, con theo ta đến bên kia nói chuyện đi.” Thái Nho Minh nhìn xung quanh trái phải, phát hiện góc có lớn có bồn hoa, hẳn là nơi thích hợp nói chuyện bí mật.

“Có chuyện gì?” La Phù tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn đi theo viện trưởng.

Thần sắc Thái Nho Minh trầm trọng, hạ giọng nói. “Con hẳn là biết, đại học T cùng C vẫn mong muốn ôm chầm Hạ tiến sĩ đem đi, trận này còn phái người đến thăm hỏi, lại đưa ra kế hoạch, ta sợ Hạ tiến sĩ có ý rời đi.”

“Anh ấy phải đi khỏi đây?”” La Phù không phải không nghĩ tới sẽ có khả năng này, nhưng không dám đối mặt với điều đó.

Thái Nho Minh khẩn trương hề hề nói: “Ta đã có hỏi thăm qua cậu ta không nhất định cũng không phủ định, nhưng ta cuối cùng vẫn cảm thấy chuyện này không thích hợp, con đã tốn nhiều tâm tư, đừng để cho cậu ta thật sự đi mất”.

“Kỳ thật con cũng không thể thay anh ấy quyết định, dù sao đương sự là anh ấy.” Nếu Hạ Vũ Tuyên thật sự phải đi, mặc cho ai cũng không giữ được anh.

“Nhưng con phải hy vọng cậu ta ở lại Hoa Liên, tiếp tục cùng một chỗ với con chứ? Nếu đến nơi khác, con không nhất định có thể đi theo. Đi theo cũng không nhất định có thể giúp cậu ta được cái gì, có lẽ đối phương đã chuẩn bị một tổ đoàn đội tới chiếu cố cậu ta..”

“Vũ Tuyên sẽ không để cho người xa lạ tiếp cận anh ấy.” Cô rất tin tưởng.

“ Điều đó rất khó nói.” Thái Nho Minh cũng không chấp nhận. “Trước kia ta cũng nghĩ đến cậu ta sẽ không động tâm với bất luận kẻ nào, không nghĩ tới cậu ta chính là yêu đương với con, bản lĩnh con cũng quá lớn.”

“Con, con không phải cố ý......” La Phù không thích cách nói này của Viện trưởng, nói giốn