
h, nhắm mắt lại khẽ hôn ở trán anh, kia mỏng manh, lạnh lùng, lại làm cho cô tâm động bất an.
Cảm giác được anh cứng ngắc, cô lui lại một ít, nhìn anh vẫn nhắm mắt, mặt không chút thay đổi. “Anh là không phải hy vọng em làm như vậy đúng không? Trong tình yêu nam nữ đều đã có khát vọng......”
Cô nói giống như bản thân mình thực thành thạo, kỳ thật cô rất khẩn trương, nhưng cũng tim đập hưng phấn, hai loại cảm xúc đan vào nhau thành hôn run run.
“Anh còn là muốn làm cho hiểu, em làm lại một lần.” Chính anh cũng không hiểu được, anh rốt cuộc muốn như thế nào?
Cô nghe anh, lời nói làm theo, lúc này hai người đều nhắm mắt lại, chuyên tâm cảm thụ, có một nhiệt kỳ diệu truyền ra, theo môi rơi vào tay, toàn thân tứ chi, anh kinh ngạc thở dốc. “ Đây là phản ứng hóa học giữa nam và nữ?”
Nghĩ lại chuyện kia, cái hôn bên bờ biển chính là điểm xuất phát, giờ phút này anh rõ ràng phát giác, có một số việc đang phát sinh, hơn nữa càng không thể dừng lại!
“Uhmn...... Hẳn là như vậy!”
“ Anh trước đây cho tới bây giờ không có như vậy, vốn là anh ai cũng nghĩ sẽ chạm vào” Anh bỗng nhiên nghĩ đến, Thạch Tĩnh Lam nhất định cũng hưởng qua tư vị này, mới có thể nói tình yêu là chuyện thú vị, quả thật, anh bị dẫn dụ phát dục vọng thật lớn rồi.
“Anh rất chán ghét hôn em sao?” La Phù sợ hãi hỏi.
Hạ Vũ Tuyên không đáp, bỗng nhiên, anh đem nàng đặt đến trên giường, trực tiếp hôn lên môi cô, dùng hành động chứng minh, anh một chút cũng không chán ghét, chính là tình cảm này rất xa lạ, anh thậm chí không biết nên như thế nào đối mặt.
Hiện tại, anh hoàn toàn không thể biểu đạt cảm giác. Anh thích cùng cô hôn nhau, rất rất thích, thậm chí thích đến sợ!
La Phù không biết nên vui sướng hoặc kinh ngạc, anh nhiệt tình như sóng triều đến, như bão khi như triều lãng mênh mông, hoàn toàn nhìn không ra là anh lạnh lùng, khi anh như vậy triền miên hôn cô, phủ lên người cô, cô không bao giờ nữa muốn hoài nghi, anh đối với cô đến tột cùng là cảm giác như thế nào.
Áo ngủ của cô rất nhanh bị rớt ra, hai tay của anh đều có ý thức, lướt qua đường cong khiêu gợi của cô, xúc cảm thật đẹp, anh nhịn không được, nó rất lưu luyến, làm cho cô thần trí hô hấp rối loạn, lý trí cũng không có, chỉ hy vọng anh lập tức ……..yêu cô.
Tại đây ý loạn tình mê, thời gian trôi qua anh lại ngồi dậy, sắp xếp gọn gàng, bởi vì kế tiếp có phát sinh chuyện, anh không hề chuẩn bị….. Đừng nghĩ rằng chỉ có xử nữ mới khẩn trương, xử nam cũng giống nhau cũng không yên bất an.
“Anh không nghĩ nên như vậy! Em làm cho anh mất đi bình tĩnh.” Anh nắm tay lại, để phía trước, suy sụp lại hoang mang, này đến tột cùng sao lại thế này? Vị trí tồn tại của cô trở nên quá mạnh mẽ, vượt qua khả năng chịu giới tuyến của anh, quả thực, quả thực cũng sắp xông vào trong lòng anh!
Tình yêu phải như vậy khủng bố sao? Làm cho một người đã quên chính mình là ai? Này uy lực quá cường đại!
“ Xin lỗi, em không phải cố ý.” anh chỉ trích khiến cô mỉm cười, cô gái này rất yêu anh không khống chế được, nhất là bởi vì quan hệ với cô.
“Em rốt cuộc đối với anh làm cái gì?” anh há mồm thở dốc, vò tóc, không nghĩ ra chuyện này hết thảy, anh cảm giác nổ mạnh! Anh không phải chưa từng có dục vọng, lại chưa bao giờ mãnh liệt như thế, nhất là đối một cái riêng cô, hoàn toàn tập trung lực lượng.
Nhìn anh kích động không chế chính mình, cô chỉ cảm thấy anh rất đáng yêu, làm cho cô rất thương anh. “Anh đừng như vậy, trước nằm xuống đi.” tay nhỏ bé của nàng nhẹ nhàng đẩy, không có khí lực, muốn cho anh nằm đến bên cạnh cô.
“Chúng ta ngủ?” anh không tiếp thu nổi vì chính mình ngủ, thân thể của cô thân cận quá, hương tóc, cả người đều rất dụ hoặc.
“Em có chủ ý” cô đem tay nhỏ bé đặt ở bàn tay to của anh, ôn nhu nói: “ Lúc yêu nhau, ngoài trừ ân ái, trừ bỏ hôn nhau, còn có là cùng nhau tâm sự”
Cô tin tưởng, có đôi khi cái gì cũng không làm, ngược lại càng có thể tiếp cận lẫn nhau, không biết anh là nguyện ý rút gần khoảng cách?
Anh không cự tuyệt động tác của cô, bàn tay to bao ở tay nhỏ bé của cô, không tự giác vỗ về chơi đùa, cảm giác non mềm cẩn thận, cũng là vì anh nấu cơm giặt giũ, cô thật sự là cái tổ hợp kỳ diệu.
“Nói chuyện phiếm là cái gì? Anh cho tới bây giờ không tán gẫu.” Yêu đương thế nào cũng phải nói chuyện phiếm sao? Anh rầu rĩ nghĩ, có ý tứ gì ?
Cô suy nghĩ một chút mới trả lời:” Chính là cho nhau vấn đáp, nói hết cho nhau nghe”
“Không có khái niệm.” Cũng không có hứng thú.
Cô cũng không chờ mong anh có thể có cái gì đáp lại, trước cô đều không phải là con trai bình thường, mà là một người có khi điên cuồng, có khi ngây thơ, thiên tài. “Em đây hỏi anh một vấn đề, anh muốn nói hoặc không muốn nói cũng không sao”
Anh bị thuyết phục, tiếng nói cô êm nhu ngay tại bên tai anh, anh nói không nên lời cự tuyệt “ Được rồi! Thử xem .”
“Cám ơn.” cô cảm tạ không chỉ là đối hắn, cũng là đối ông trời nhân từ, rốt cục cho cô có cơ hội, đi