
chỉ thở dài, mong hắn chăm sóc Phong di nương thật
tốt, hắn nhìn ra được cảm giác mắc nợ chưa từng nói ra từ trong mắt phụ
vương.
Bởi vì từ nhỏ hắn đã thường xuyên ốm đau, không chiếm được sự sủng ái của phụ vương, nhưng hắn cũng không oán trách. Mỗi người đều có vận mệnh riêng của mình, vận mệnh của hắn vừa sinh ra đã là như
vậy,salemsmalldđlqđ oán trời trách đất cũng vô dụng. Vả lại, nếu hắn
sinh ra ở những gia đình khác, dựa vào thân thể yếu đuối như vậy, sợ
rằng chưa kịp lớn lên đã phải bỏ mạng. Hắn có thể trưởng thành, ít nhiều nhờ vào những vị thuốc và thức ăn trân quý mà Vương phủ đã không ngừng
cung cấp cho hắn, so sánh như vậy, hắn cảm thấy mình đã may mắn quá
nhiều.
“Sau này nếu có chuyện gì, cứ sai người trở về nói một
tiếng” – lqđ Mặc Lan đã an bài xong chỗ ở mới cho hắn và Phong di nương, là một nơi có ôn tuyền có vườn riêng, tọa lạc trên núi ở ngay ngoại
thành, nơi đó đông ấm hạ mát, vả lại ôn tuyền có lợi ích rất lớn với
thân thể hắn, giúp hắn điều dưỡng thân thể thật tốt.
Mặc Dục gật đầu – “Lan đệ hãy dừng chân thôi, đừng tiễn nữa!”
Sau này tuy rằng mỗi người một nơi, nhưng có thể giữ gìn tình nghĩa huynh
đệ giữa hai người, hắn rất vui mừng.salemsmalldđlqđ Gương mặt nho nhã
hiện lên một nụ cười thanh nhuận rực rỡ, sau khi đưa tay nói lời từ biệt với đệ đệ, liền đi tới xe ngựa đang chờ phía trước.
Sau khi tới
xe ngựa, Trương Tùng dìu hắn lên xe, ông quay đầu khom người chào Mặc
Lan, rồi sải bước tới một hắc mã, đoàn người chậm rãi rời khỏi Vương
phủ.
Mặc Lan đồng ý không truy cứu chuyện Phong di nương tính kế
hắn, cũng đồng thời không truy cứu Trương Tùng, nhưng xảy ra chuyện như
vậy,lqđ hắn không thể nào để Trương Tùng tiếp tục ở lại Phụng Vương phủ
được nữa, may mắn khi hắn chưa mở miệng, Trương Tùng đã chủ động tới tạ
tội, cũng thỉnh cầu được đi theo hầu hạ bên người Phong di nương.
Sau khi hắn đồng ý, từng tò mò hỏi thăm vì sao Trương Tùng phải ngầm giúp
đỡ Phong di nương, bởi vì trong Phụng Vương phủ, bất luận là thế lực của Trần thị hay của Thế tử là hắn so với Phong di nương đều lớn hơn, hắn
không hiểu được vì sao Trương Tùng phải trợ giúp người không quyền không thế như Phong di nương.
Trương Tùng cũng không giấu
giếm,salemsmalldđlqđ thản nhiên đáp – “Nô tài và Phong di nương cùng lớn lên từ nhỏ, hai bên tình đầu ý hợp, tiếc rằng cha mẹ Phong di nương
ngại bần yêu phú, chướng mắt nô tài, sau đó lại tìm mọi cách gả Phong di nương vào Phụng Vương phủ làm thị thiếp.”
Ông không thể nào quên được Phong di nương,lqđ vì vậy mà cũng bán mình vào Phụng Vương phủ làm hạ nhân, yên lặng bảo vệ Phong di nương. Sau này, ông được Phụng Vương
thưởng thức rồi cất nhắc, trở thành tổng quản.
Vài năm sau, Phong di nương bị Trần thị đưa ra khỏi Vương phủ, Phong di nương không cam
lòng, dưới sự yêu cầu của bà, ông đồng ý ngầm giúp đỡ bà bày mưu tính kế mọi chuyện.
Tiễn Mặc Dục xong, Mặc Lan trở lại tẩm phòng, kể cho Dung Tri Hạ nghe chuyện của Trương Tùng.
Sau khi nghe xong nàng thở dài, nói –salemsmalldđlqđ “Không ngờ Trương tổng quản lại là người si tình như vậy, vì Phong di nương, mà không tiếc bán mình làm nô tài, bảo vệ bà ấy nhiều năm như vậy. Phong di nương mặc dù
không chiếm được sự sủng ái của phụ vương, nhưng cõi đời này vẫn có
người yêu bà như vậy, thì kiếp này cũng đủ rồi.”
Mặc Lan không
muốn nhìn thấy nàng hâm mộ kẻ khác như vậy, ôm nàng cam kết – “Ta cũng
sẽ bảo vệ nàng, yêu thương nàng,lqđ cưng chiều nàng cả đời, dành cho
nàng tất cả những điều tốt đẹp nhất trên cõi đời này, để nàng trở thành
nữ tử hạnh phúc nhất trên thế gian” – Nói xong, như muốn chứng minh điều gì đó, hắn lập tức cúi xuống hôn nàng.
Nàng đón nhận nụ hôn của hắn, trong lòng chỉ cảm thấy mềm mại, thấm ra từng luồng ngọt ngào.
Nàng nhìn vào mắt hắn, nhìn thấy hắn trút xuống tình cảm nồng
nàn,salemsmalldđlqđ lại nghĩ đến sau này nàng muốn sống cùng nam tử
trước mặt này cả đời, thì nhịn không được cảm thấy tràn ngập nhu tình.
Trải qua việc tìm được đường sống trong chỗ chết lúc trước, nàng không muốn
mình có bất cứ tiếc nuối nào nữa, vì vậy thẹn thùng e lệ làm ám hiệu.
Mặc Lan vừa mừng vừa sợ, tình triều nồng đậm bắt đầu tuôn ra giữa hai
người. Bọn họ cởi quần áo cho đối phương, lqđ hắn thương tiếc khẽ vuốt
ve thân thể mềm mại của nàng, dùng đôi môi mềm mại ấm nóng hôn khắp toàn thân da thịt nàng, ánh mắt của hắn vì nàng mà cuồng nhiệt mê loạn,
nhưng động tác lại vô cùng dịu dàng.
Gương mặt yêu kiều của Dung
Tri Hạ vì hắn mà nhiễm một rặng mây đỏ xinh đẹp, lòng của nàng kịch liệt cổ động, khát cầu tiến thêm một bước kết hợp cùng với hắn.
Huyết dịch của hắn đang thiêu đốt, thân thể của hắn đang nóng lên, hô hấp của hắn vừa dồn dập vừa hưng phấn,salemsmalldđlqđ hắn vô cùng quý trọng mà
ôm lấy nàng. Một sát na khi hai người kết hợp kia, dường như hắn cảm
nhận được tâm hồn của hai người trong nháy mắt cũng liên kết lại với
nhau.
Một cảm giác vô cùng thỏa mãn tràn đầy tâm hai người.
--- ------
Phụng Vương phủ cuối cùng cũng yên bình trở lại, hơn nữa người làm còn có th