
ốc ngốc nhìn cô.
“Em thích anh, em yêu anh, tình yêu anh
có hiểu không? Đó là thứ độc nhất vô nhị, đời này chỉ vì người kia động
lòng, đau lòng, thế nào cũng không rời được, như vậy anh nghe có hiểu
không?” Cô nghiêng người hôn xuống, khác với quá khứ, cô hôn thật sự
sâu, rất sâu, dùng sức mút lấy cánh môi hắn, thậm chí còn hơi cắn môi
hắn, hắn cảm thấy hô hấp khó khăn, há miệng muốn tìm dưỡng khí, lưỡi mềm mại đã dây dưa vào. Hắn dựa vào bản năng, nhẹ nhàng liếm một chút, cô
thẹn thùng thoáng lui bước, lại nghênh đón hắn……
Vừa hôn, giằng co thật lâu thật lâu, giúp nhau lúc hoạn nạn, truy đuổi triền đùa, giao hòa hơi thở lẫn nhau.
Lúc kết thúc, cô thiếu dưỡng, cả người nhũn ra đổ nằm trên người hắn.
“Em vừa mới nói, cái này gọi là quấy nhiễu tình dục.” Bị đẩy ngã lên giường, Lâm Giang nói.
“Anh muốn kiện em?”
Hắn lắc đầu. Không nghĩ, hơn nữa, hắn thích bị cô quấy rầy.
Lén nhìn cánh môi ướt át sưng đỏ của cô một cái, giống như đều là nước miếng của hắn……
Hắn nhanh chóng vươn tay lau đi.
Cô mỉm cười, hôn nhẹ mắt, mi, mũi, môi của hắn, thì thầm:“Nếu anh
cũng thích, vậy không gọi là quấy rầy…… Lâm Giang, anh thích không?”
“Thích.” Hắn nhắm mắt lại, cảm nhận cánh môi mềm của cô, ấn lên khuôn mặt hắn vô số cái hôn, đáy lòng mơ hồ biết như vậy không tốt, sẽ làm
hỏng nhân duyên của cô, lại tuyệt không muốn ngừng.
“Thích cái gì? Em? Hay là hôn?”
“Hôn, còn có em.” Thích cô hôn, càng thích cô.
Ôm chặt vòng eo nhỏ, hắn ở trong lòng thuyết phục chính mình: Một
chút là tốt rồi, thêm một chút là tốt rồi, dù sao cũng không ai biết……
Cô kiên nhẫn dùng đôi môi mềm nhẹ hôn lên, trừ khử vẻ lo lắng trong
mắt hắn, tuy rằng không biết nỗi sợ hãi ẩn sâu dưới đáy lòng hắn là cái
gì, nhưng hắn rất bất an.
Thẳng đến hôm nay, cô mới phát hiện mình căn bản không đủ quan tâm
hắn, bề ngoài, mỗi ngày hắn đều rất vui vẻ, nhưng đó là bên ngoài, ngắn
ngủi, giấu sâu bên trong lại là nỗi lo sợ nghi hoặc bất an.
Hắn chưa từng cho rằng chính mình có thể có được cô, có được hạnh
phúc yên bình như bây giờ, hắn luôn mang tâm trạng lúc nào cũng có thể
kết thúc tất cả mọi chuyện trước mắt. Thực chất, hắn vẫn là con sói cô
đơn chờ đợi dưới màn đêm lạnh lẽo tuyết rơi kia, hắn như vậy, làm sao có thể vui vẻ? Hạnh phúc như vậy, làm sao có thể chân thật?
Cô không hiểu rốt cuộc hắn đã trải qua điều gì, sao sự cô đơn trong
mắt hắn lại đậm như vậy, sâu như vậy ưu thương như thế, nhưng cô muốn
dùng nhiệt độ cơ thể chân thật của mình sưởi ấm hắn –
Có vẻ, càng ngày càng không đúng, thực sự phải dừng lại — Lâm Giang
rên nhẹ một tiếng, một đường từ gáy đến cổ họng, hôn tới trước ngực, làm hắn cả người nóng lên, ý thức mê mang.
“Ninh Dạ……”
“Hửm?” Ánh mắt bất lực lại khát vọng của hắn, thực chọc cho người động tâm.
“Anh, chúng ta, em–”
Không cần phải nói ra miệng, cô là con gái, làm sao có thể không rõ
thứ căng cứng giữa hai chân hắn đang áp lên người cô là cái gì?
Có người bị khơi mào tình dục.
Nhưng chỉ biết giãy dụa mê võng nhìn cô, thật sự là đồ sói ngốc không có tính xâm lược!
Cô chủ động mở nút áo ngủ của hắn, lòng bàn tay non mềm mơn trớn thân thể nóng bừng, thoáng trấn an ngọn lửa xao động trong cơ thể hắn. Hắn
không thể tự chủ được, kề sát lại gần cô, tâm muốn nhiều hơn. Trước khi ý thức được hành vi của chính mình, hắn đã xoay người áp chế cô, hay tay
thâm nhập vào áo ngủ của cô, phủ lên thân thể mềm mại như nước.
Vô luận là người hay là thú, đều có bản năng dục vọng, sẽ chủ động
tìm kiếm thõa mãn. Hắn hoàn toàn không thể khống chế được bản thân, tham lam mút, âu yếm, tứ chi cọ xát, nôn nóng không thôi –
“Đừng nóng vội, từ từ sẽ đến.” Tiếng nói dịu dàng như nước trấn an
hắn, thân thể mềm mại chủ động đón ý, bao dung nhiệt năng của hắn xâm
lược, một tấc một tấc lấp đầy cô.
“A!” Tiếng kinh hô tinh tế, mềm mại như tơ, mang theo càng nhiều
quyến rũ nói không nên lời, mê hoặc tâm thần hắn. Hắn khó có thể tự áp
chế, chiếm cứ cô, tần suất tăng nhanh, một lần, lại một lần xâm nhập cô, mất khống chế chỉ còn lại dã tính dây dưa……
“Em chảy máu –” Hồi lâu, lý trí thoáng trở lại, hắn phát hiện giữa hai chân có vết máu. Hắn không bị thương, thì là của cô?
Dù sao cũng là chuyện rất tư mật của nam nữ, không ai dạy hắn, chưa hiểu rõ hết nên hắn hoảng sợ.
“Không sao.” Cô kéo hắn lại, trấn an hôn hôn.“Đó là minh chứng của lần đầu tiên mà thôi.”
Chính là — lạc hồng sao?
Hắn nhớ rất lâu rất lâu trước kia có xem qua nhà giàu rước dâu, pháo
nổ liên tục, rất náo nhiệt, hắn cũng thay người đó cảm thấy thực vui vẻ, nhưng đêm tân hôn, tân nương mới gả không có lạc hồng biểu tượng của
trinh tiết, đêm đó liền ngồi lên kiệu bị trượng phu đuổi về nhà mẹ đẻ.
Nhà mẹ đẻ cũng cảm thấy thực mất mặt, đem đứa con gái không trinh không
khiết này nhốt trong phòng một bước cũng không cho ra cửa, miễn bị láng
giềng chê cười. Nghe nói không bao lâu sau, tân nương tử liền treo cổ
thắt cổ tự tử.
Vốn nên vui, nhưng sau khi nói chuyện với nhau mấy câu, Chu Ninh Dạ lại phát hiện hắn dị thường trầm mặc, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Làm sao bây