
c càng lúc càng lớn, mụn, càng ngày càng lên nhiều, còn có loại mụn bọc lớn, vừa cứng vừa đau, nhìn da thịt bóng loáng như trứng gà bóc bây giờ biến thằng mặt trăng rồi, cô quả thực sắp hỏng đến nơi rồi đâu ra tâm tình để đọc sách?
"Em yên tâm, đây là do áp lực ảnh hưởng tới nội tiết, sẽ mọc mụn, chờ em thi xong không có áp lực, mụn sẽ biến mất." Vệ Vũ có thể hiểu tâm tình của những cô gái nhỏ, mụn sẽ không mọc trên mặt cả đời, sẽ nhanh chóng biến mất, không có nghiêm trọng như vậy.
"Nhưng nhiều quá sẽ lưu lại sẹo." Tâm tình như đưa đám , nhìn qua gương thấy gương mặt mình biến thành như vậy, dũng khí đi ra cửa cũng không có.
"Anh SÓi hoang, trước kia anh thi học kì cũng sẽ nổi mụn như vậy sao?" Tiểu Dương nhìn dung mạo anh tuấn của Vệ Vũ, da nhẵn, không nhìn đâu ra dấu tích của một cái mụn nào.
Nói thật ra, Vệ Vũ cũng không bởi vì áp lực thi cử mà phiền não huống chi là áp lực lớn tới mức phải nổi mụn, thiên ưu dị bẩm như hắn, học tập thì hắn tài giở có thừa, đi học ghi ghi chép tan học xem lại bài, cứ như vậy quá trình phát triển đều thuận lợi, nếu không phải hắn lập chí làm giáo viên, hắn thi y khoa cũng không là vấn đề.
Nhưng điểm mấu chốt, hắn sẽ không khoe khoang thành tích đẻ kích thích Tiểu Dương, không thể làm gì khác hơn là đem chị gái ra làm ví dụ."Ta còn tốt, chẳng qua chị gái anh cũng từng có rất nhiều mụn, khi đó anh còn gọi chị ấy"Đậu Hoa muội". "Dĩ Hạ Phạm Thượng" như vậy, Vệ Vũ khiến Vệ Lan tức giận "Vạn châm mặc thân"Chảy máu tới chết.
Đại mỹ nữ như chị Vệ Lan cũng từng có rất nhiều mụn sao? Đây là lần đầu tiên Tiểu Dương biết."Chị Vệ Lan làm thế nào để hết mụn?" "Chị ấy cũng vì áp lực cuộc thi khảo sát, sau khi kiểm tra kết thúc mụn liền tiêu mất thôi." Nhưng mà hắn nhớ khi đó Vệ Lan còn điều chỉnh thói quen ăn uống, có lẽ hắn cũng có thể giúp Tiểu Dương ở mặt ăn uống này. "Hôm nay tạm ngừng học tập, bảo Dương mẹ mang Tiểu Dương tới khoa Da Liễu, phối hợp thuốc trị liệu, sẽ cải thiện được mụn." Vệ Vũ an ủi Tiểu Dương, cũng mang cô xuống lầu kêu Dương ba Dương mẹ đưa cô đi tới viện Da Liễu khám, mình thì phải đi một chuyến tới hiệu sách, đi tới"khu sách dạy nấu ăn" Nghiên cứu sách dạy nấu ăn.
Mùa hè thời tiết nóng bức, tuyến nội tiết sẽ tắc, cộng thêm gần đây Dương mẹ muốn bồi bổ thân thể cho Tiểu Dương, nấu một nồi canh bổ tinh lực, cháo gà, những thứ này đều nóng, khiến cho mụn phát triển nhanh chóng.
Lật vài cuốn sách dạy nấu ăn, cuối cùng Vệ Vũ chọn lấy hai cuốn, đi tính tiền.
Edit: Miu Linh
Beta: Min Ngốc
Trời sinh người nhà họ Vệ đều nấu ăn ngon.
Vệ mẹ là một đầu bếp giỏi, vì Vệ ba khá kén ăn, nên Vệ Lan cùng vệ Vũ đối với việc nấu ăn cũng không có quan tâm, trước kia khi sự nghiệp chưa phát triển, Vệ ma ma cùng Vệ ba ba đều tự mình xuống bếp, sáng tạo ra vài món ăn nổi tiếng, chị em hai thì cực kì vui mừng, rìu rít như trẻ nhỏ, tài nấu ăn của vệ Vũ cũng không thua đầu bếp ở khách sạn, còn Vệ Lan lại là động khẩu bất động thủ, một lời nói ra là muốn đồ ăn ngon, vung muối ăn thành mấy khối, nhưng ngại xuống bếp phiền toái, mười ngón tay không dính nước xuân, dù sao nếu cô muốn ăn cái gì cũng có thể kêu Vệ Vũ nấu.
Từ lúc sự nghiệp bận rộn, hai vợ chồng dần dần ăn ở ngoài, khi đó ba năm cùng khách hàng ăn cơm , lúc Vệ Vũ học tiểu học, ba mẹ còn có thể thường xuống bếp làm bữa tối, chờ hắn lên trung học, thời gian cha con dùng cơm chung cực kỳ ít, dù có thể cùng nhau dung bũa tối, cũng sẽ ăn ở nhà hàng. Bởi vậy buổi trưa Vệ Vũ ăn ở trường học, buổi tối liền liền một mình mua đồ ăn ngoài, đến cửa hàng tiện lợi hoặc tiệm ăn nhanh tùy tiện giải quyết.
Dương mẹ để ý thấy Vệ Vũ luôn ăn đồ thừa từ bữa trước, vì vậy liền đề nghị Vệ Thái cho Vệ Vũ tới Dương gia ăn cơm, Vệ Thái vô cùng cảm ơn ý tốt của Dương mẹ, ba năm học trung học Vệ Vũ đều ăn cơm ở Dương gia.
Một ngày kia, Vệ Vũ tới nha trẻ đón Tiểu Dương về nhà, đến Dương gia chuẩn bị ăn bữa tối.
“Bụng của cậu tốt không?"Dương Thiệu ngồi ở trên sofa xem tin tức. Hỏi Vệ Vũ đang chơi với Tiểu Dương.
"Cũng tốt, không có bị tiêu chảy ."
"Vậy là tốt rồi, cần thuốc đau bụng cứ nói, đến chỗ ba tôi lấy." Quay đầu tiếp tục xem tivi, hắn đã nhân từ đến vậy.
Vệ Vũ im lặng nghĩ: chẳng lẽ Dương ma ma nấu cơm rất khó ăn sao. . . . . . ?
Đợi Dương ba tan tầm về nhà, thay quần áo lao động ra mặc vào quần áo ở nhà, Dương mẹ vui vẻ tuyên bố: "Ăn cơm!" Khó có được Vệ Vũ đến nhà ăn cơm, bà đúng là một phen khổ tâm a!
"Hôm nay thức ăn đều là bản thân tôi làm , không có thức ăn đóng hộp nha." Dương mẹ đắc ý nói.
"Vợ, em thực đảm đang." Dương ba liền không keo kiệt khen vợ.
Mọi người nhìn các món ăn trên bàn cơm: cơm hoa mai tiêu chuẩn, năm món mặn một món canh, trứng chiên hành có phần cháy xém, tàu hủ vỡ thành mảnh nhỏ, củ cải trắng hơi cứng, vừa thấy liền biết mặn đến ba tầng thịt , , tiếp đến là cá điêu hồng hấp tiêu đã không còn da, theo thứ tự còn lại chỉ còn lại canh tảo biển.
nhìn thấy đồ ăn như vậy, đồng tử Vệ Vũ phóng to, không thể tưởng tượng nổi nhìn DƯơng Thiệu ngồi đối diện ,ý tứ là: "Cậu sống mười mấy năm, đều ăn loại đồ