
, tốt nhất một giây cũng không muốn."Đó là một uy hiếp cực kỳ hữu hiệu.Nắm chặt quyền, hắn gần như muốn đưa tay bóp lấy cái cổ nhỏ gầy của cô, cưỡng bách cô nói ra chuyện mà hắn muốn biết, sau đó người đàn ông tên Hàn hiển nhiên nhìn thấu xung động của hắn, chạy vút qua , không để lại dấu vết đứng ở bên tay phải hắn, chặn lại con đường mà hắn có thể công kích cô."Hắc, mọi người yên tĩnh một chút." Hàn Võ Kỳ giơ tay lên mỉm cười nói: "Anh cùng chúng tôi cũng là vì muốn tốt cho Sơ Tĩnh, đúng không? Như vậy được rồi, chúng ta thỏa hiệp nhé. Irapa, Mak bắt cóc Sơ Tĩnh, xác thực có tính toán khác, bởi vì thể chất của cô ấy rất đặc biệt, cho nên hắn muốn cho cô ấy làm vật thí nghiệm. Về phần vấn đề riêng tư sâu xa, liên lụy tới Tiểu Tĩnh, nếu anh muốn biết gì, chờ chúng ta cứu cô ấy trở lại, anh có thể trực tiếp hỏi cô ấy, OK?"Hắn mím chặt môi, trừng mắt người đàn ông trước mắt .Hàn Võ Kỳ thở dài, nhìn hắn nói: "Chúng tôi có thiết bị cùng phi cơ trực thăng, anh có tin tức chúng tôi muốn, cũng quen thuộc địa hình khu vực này, có thể rút ngắn thời gian chúng ta tìm được cô ấy, chúng ta hợp tác, mới có thể dẫn cô ấy trở lại nhanh nhất, bảo đảm an toàn của cô ấy."Tự hắn cũng có thể đi cứu cô, hắn đã sớm tính toán ra phạm vi có thể , nhưng bọn họ có thiết bị cùng công cụ giao thông hắn cần."Cứu người ưu tiên nhất, đồng ý chứ?" Hàn Võ Kỳ duỗi tay về phía hắn.Những người này che giấu rất nhiều việc, nhưng ánh mắt của người đàn ông này, biểu hiện của hắn đã đưa ra thành ý lớn nhất.Mặc dù vẫn không hề lấy được đáp án, nhưng hắn lấy được cam kết hợp tác.Vì Sơ Tĩnh, hắn có thể nhường một bước.Hắn vươn tay, cầm bàn tay cứng rắn của người đàn ông kia.Hàn Võ Kỳ lần nữa lộ ra mỉm cười."OK, hiện tại nói cho tôi biết, chiếc phi cơ trực thăng đáng chết kia là Version 1 ?"Mặc dù có vẻ có chút khó chịu, thế nhưng cô gái không hề phát biểu ý kiến nữa, chỉ nhìn hắn, chờ đợi. Lần này, hắn không hề trì hoãn, nói thẳng ra hình dáng của phi cơ trực thăng , sau đó đi tới bên cạnh bàn, chỉ vào bản đồ đã mở ra nghiên cứu lúc trước, nói: "Chúng ta bây giờ ở chỗ này, phi cơ trực thăng caanfphair tiếp nhiên liệu, cho nên xa nhất chỉ có thể ở bên trong phạm vi này." Hắn cầm bút lên vòng ra phạm vi có thể, sau đó tại trên địa đồ vẽ một mũi tên , vừa giải thích: "Cô ấy lúc rớt máy bay tôi nghĩ là muốn lướt qua đỉnh núi này, đi từ hướng Đông đến hướng Tây, nhưng gặp phải bão tuyết, cho nên rớt xuống.""Anh cho rằng bọn họ ở Chi Lê?" Người đàn ông họ Đồ cũng mở miệng hỏi.Irapa ngẩng đầu nhìn hắn một cái, trả lời vấn đề của hắn: "Không, nếu muốn đến Chi Lê thì từ hướng này đến hướng này, nếu xuất phát từ hướng của bọn họ phải qua rất nhiề dãy núi không cân thiết, nếu như đúng như tôi nghĩ..., sẽ trực tiếp đi từ Chi Lê sang đây, mà không phải từ dãy núi Andes của Argentina này mạo hiểm qua. Hơn nữa mấy nơi sơn cốc này cũng không hề có nguồn nước ổn định, nhưng chỗ này thì khác nơi này có khu vực khai thác mỏ lâu đời, mặc dù đã bỏ phế ba mươi năm, nhưng cơ sở xây dựng vẫn còn được sử dụng, tôi cho là, bọn họ có khả năng nhất là ở tại chỗ này."Hàn Võ Kỳ nghe vậy, lập tức nói: "Nghiêm Phong, tra thử khu vực khai thác mỏ đó, sản quyền bây giờ đang ở trên tay người nào. A Lãng, liên lạc A Chấn, cho hắn kinh độ và vĩ độ, gọi hắn cho tôi hình ảnh vệ tinh của khu vực khai thác mỏ bị bỏ hoang này .""Lão Đại, hiện tại khu này còn là buổi tối, cho dù dùng vệ tinh, chỉ sợ cũng là một mảnh mơ hồ." Mặc dù vừa oán trách, A Lãng vẫn nhanh chóng gõ bàn phím."Không cần hình ảnh quá cặn kẽ, chỉ cần xem thử trong bóng tối có ánh đèn hay không là được rồi." Irapa mở miệng nhắc nhở, "Bọn họ nếu xây dựng nhà ở nơi đó nhất định sẽ có đèn."Hàn Võ Kỳ kinh ngạc nhìn hắn, sau đó giương lên khóe miệng, "Không sai, A Lãng, cậu nghe rồi chứ, tìm ánh đèn là được rồi.""OK, nhận tin."Tiếng điện thoại di động vang lên lần nữa, Hàn Võ Kỳ đi tới một bên nhấn xuống nút trả lời.Các người đàn ông đang bận thì cô gái kia liền kiễng chân lên, đang cầm trà nóng ngồi ở trên ghế, khi cùng hắn đối diện nhau, thì trên mặt cô trong nháy mắt khoác lên lớp sương lạnh, gần như khiến nhiệt độ bên trong phòng trong nháy mắt lại giảm vài lần, sau đó cô nhắm mắt lại, nhắm mắt dưỡng thần , không nhìn hắn nữa.Cô không thích hắn, không cần nói rõ ràng, hắn cũng nhìn ra được."Xin lỗi, thời gian này chị Lam vì chuyện Sơ Tĩnh mất tích, gần như không hề chợp mắt, cho nên tính khí có kém một chút."Nghe vậy, hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy người họ Đồ đó, cũng đưa một ly trà nóng tới cho hắn.Đồ Cần cười cười, giống như là có thể nhìn thấu lòng hắn, mở miệng nói: "Chị ấy không phải nhằm vào anh, đổi thành một người khác cũng giống như vậy, anh đừng để ở trong lòng."Người đàn ông này là đại ca của Sơ Tĩnh , hắn nghe cô đề cập tới chuyện của người này, tựa như cô nói, Đồ Cần là một người trầm ổn; tại loại tình huống này, hắn tại đầu đến đuôi cũng duy trì tỉnh táo, sau đó còn ở lại chỗ địa phương hoàn toàn xa lạ này, quen cửa quen nẻo tìm được nước nóng, thay tất cả mọi người rót một chén trà nóng, bao gồm tên khốn kiếp