
i quỳ xuống đất, lớn tiếng nói
“Vương gia thứ tội, việc này không liên quan tới nô tài, là vị tỷ tỷ này không nghe tiểu nhân khuyên bảo, một mình quấy rầy Vương gia……..”
Tử Anhe giận tái mặt, tức giận quát
“Đủ rồi! Nếu không muốn chết, mau câm miệng cho bổn vương!”
Nói xong, lại quay đầu lạnh lùng nhìn Tiểu Vân, thanh âm lạnh lùng nói
“Bổn vương mặc kệ ngươi là cung nữ cung nào, ngươi bây giờ mau cút ngay đi
cho bổn vương! Nếu có lần sau nữa, bổn vương sẽ lấy đầu của ngươi!”
Tiểu Vân bị thái độ lạnh như băng của Tử Ảnh làm cho sợ tới mức cả người run run, gần đây trong cung âm thầm đồn đãi, nói Ứng Vương gia tính cách
đại biến, nàng tuy rằng cũng có nghe thấy, nhưng là, nàng không có nghĩ
nhiều, nay vừa thấy, lại được trải qua, Ứng Vương gia vốn ôn hòa hữu lễ, cư nhiên trở nên bạo ngược vô cùng, thậm chí muốn giết nàng.
Tiểu Vân trong lòng tuy rằng sợ hãi, nhưng là, nàng cũng không dám lùi bước, bởi vì, nàng biết, nếu hôm nay Ứng Vương không đi tới Phượng Hoàng
cung, như vậy, nàng sẽ không thấy được mặt trời ngày mai! Hoàng hậu
nương nương xử sự luôn tâm ngoan thủ lạt, đối cung nhân hành sự bất lực, thường không phải đòn hiểm chí tử, chính là ném tới trong địa lao âm u, nhốt cho đến khi chết đói.
Tử Ảnh thấy Tiểu Vân vẫn không nhúc nhích, không khỏi thanh âm lại lạnh vài phần
“Ngươi còn chưa cút? Có phải hay không chờ bổn vương lấy đầu của ngươi mới bằng lòng hử?”
Tiểu Vân cắn chặt răng một cái, quyết định thông suốt, dù sao nếu Ứng Vương
không đi, nàng cũng là trốn không thoát tội chết, sớm muộn gì cũng chết, hiện tại chết sớm một chút, cũng cam lòng! Nghĩ đến đây, Tiểu Vân sắc
mặt trắng bệch, ngửa đầu nhìn Tử Ảnh, cả gan, lớn tiếng nói
“Nô tỳ cả gan, thỉnh Vương gia đi tới Phượng Hoàng cung một chuyến!”
Tử Ảnh lạnh lùng cười, trong mắt hiện lên một chút tàn nhẫn, trong giọng nói không có một tia độ ấm nói
“Nếu bổn vương nói không đi?”
Tiểu Vân thân thể run nhè nhẹ, vẫn quỳ gập người nói
“Thỉnh Vương gia thương nô tỳđáng thương, nếu Vương gia không đi, đến lúc đó
nương nương trách tội xuống dưới, nô tỳ nhất định khó thoát khỏi cái
chết! Thỉnh Vương gia cứu nô tỳ!”
“Cứu? Ha ha………”
Tử Ảnh bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to, thanh âm thê lương mà bi thương, khóe mắt có lóe ra lệ quang
“Bổn vương cứu không được nàng, cho dù cứu mạng chó này của ngươi thì như
thế nào? Nàng vĩnh viễn sẽ không trở về bên người bổn vương, cho nên.. ”
Tử Ảnh bỗng nhiên thanh âm trở nên lãnh khốc vô cùng
“Các ngươi toàn bộ đều đáng chết! Đáng chết! Ngươi mau cút cho bổn vương! Nếu không, bổn vương hiện tại sẽ giết ngươi!”
Tiểu Vân thân thể run run, cơ hồ thiếu chút nữa xụi lơ xuống, nàng hoảng sợ, từng bước một lui về sau, giống như Tử Ảnh là độc xà mãnh thú.
Tiểu quý tử không dám tin nhìn Tử Ảnh trước mắt, đây chính là Vương gia tao
nhã ôn hòa hay sao? Vì sao, vì sao vừa mới trong nháy mắt, hắn giống như thấy được một ác ma tràn ngập cừu hận? Ngay tại vừa mới một khắc, hắn
cơ hồ nghĩ đến Vương gia thật sự sẽ đem hắn giết rồi!
Đúng lúc này, bỗng nhiên một âm thanh lạnh như băng truyền đến
“Nô tỳ chẳng biết quy củ như thế, còn giữ làm chi? Người đâu, đem tiện tỳ này cấp Bổn cung mang xuống loạn côn đánh chết!”
Tiểu Vân nghe thế, rốt cục cũng nhịn không được nữa, bùm một tiếng, nặng nề mà quỳ xuống, thanh âm run rẩy kêu lên
“Hoàng hậu nương nương tha mạng…… Nô tỳ biết sai rồi…. Nô tỳ về sau cũng không dám nữa….. Hoàng hậu nương nương tha mạng a…….”
Long Ngữ Lan người mặc áo choàng đẹp đẽ quý giá, chậm rãi dẫn theo vài cung
nữ đi lên điện hành lang, cũng không thèm nhìn tới Tiểu Vân đang quỳ
trên mặt đất liếc mắt một cái, lãnh khốc vô tình nói
” Tiện tỳ lớn mật, chăng biết quy củ như thế, Bổn cung lưu ngươi còn có tác dụng gì?”
Nói xong, dừng một chút, sau đó tức giận quát
“Còn không mau đem tiện tỳ này mang xuống? Muốn ở lại chỗ này bẩn mắt Bổn cung sao?”
Vài cung nhân nghe xong phân phó của Long Ngữ Lan, không dám chậm trễ, rất
nhanh hướng Tiểu Vân xụi lơ trên mặt đất không ngừng kêu oan đi đến.
Tiểu Vân sắc mặt tái nhợt, bỗng nhiên quay đầu đối với Tử Ảnh một bên trầm mặc mạnh dập đầu, trong miệng kêu
“Vương gia, van cầu ngài cứu cứu nô tỳ….. Van cầu ngài……”
Tiểu Vân không ngừng dập đầu trên mặt đất, rất nhanh, máu bắn lên những bông tuyết tăng thêm vẻ yêu mị. Long Ngữ Lan thấy Tiểu Vân đột nhiên hướng Tử Ảnh cầu cứu, sắc mặt trầm xuống, tức giận quát
“Phản rồi! Mau lôi xuống cho bổn cung, lăng trì tới chết!”
Vài cung nhân lôi Tiểu Vân đứng dậy, sau đó hướng dưới điện hành lang đi đến, Tiểu Vân không ngừng giãy dụa, thê lương kêu lên
“Vương gia….. Cứu cứu nô tỳ……..”
Từ khi Long Ngữ Lan đến, Tử Ảnh mặt vẫn không chút thay đổi bỗng nhiên
quay đầu lạnh lùng nhìn Long Ngữ Lan, âm thanh lạnh lùng nói
“Nơi này không phải Phượng Hoàng cung của người! Nếu người thích giết người
như vậy, trở về Phượng Hoàng cung của người mà giết!”
Long Ngữ
Lan nghe xong lời Tử Ảnh nói, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, sắc mặt
nàng thay đổi mấy lần, bỗng nhiên lạnh lùng vung tay lên, tức giận quát