Teya Salat
Thái Tử Phi Thất Sủng

Thái Tử Phi Thất Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326795

Bình chọn: 8.00/10/679 lượt.

lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã

nhào trên đất, thật vất vả bám vào cái trụ bên cạnh mới đứng vững được.

Cung nữ trẻ tuổi kia thấy rõ ràng là Lý ma ma, hoảng sợ quỳ xuống, thanh âm run rẩy nói

“Lý ma ma tha mạng, nô tỳ không phải cố ý, Lý ma ma tha mạng……”

Lý ma ma nhíu nhíu mày, nhìn thoáng qua cung nữ quỳ trên mặt đất, ngữ khí có điểm không vui nói

“Như thế nào hốt ha hốt hoảng như vậy? Này còn ra thể thống gì? Về sau cẩn thận một chút!”

Nói xong, không hề để ý tới cung nữ kia nữa, thẳng hướng tẩm cung của hoàng hậu đi đến.

Cung nữ quỳ trên mặt đất kia mở to hai mắt, không dám tin nhìn bóng lưng Lý

ma ma, nửa ngày cũng nói không ra, điều này cũng có thể hiểu được, phải

biết rằng, Lý ma ma thường ngày trong cung cực kì hung ác, nàng nhớ rõ,

thời điểm nàng tiến cung 1 năm, bởi vì một tân cung nữ mới tiến cung đắc tội Lý ma ma, kết quả, bị Lý ma ma gọi người đánh sống đánh chết! Cung

nữ kia cả người huyết nhục mơ hồ, bộ dáng chết không nhắm mắt, nàng vẫn

nhớ rõ rành mạch.

Đến trước cửa tẩm cung, Lý ma ma thật sâu hít một hơi, sau đó nhẹ nhàng đem cửa đẩy ra, đi vào.

Trong tẩm cung hết thảy cũng không có gì khác thường, hoàng hậu Long Ngữ Lan

vẫn đang tựa vào trên giường êm, thấy Lý ma ma tiến vào, liền vẫy tay ý

bảo đám cung nữ hầu hạ lui ra, sau đó nhìn Lý ma ma liếc mắt một cái,

thản nhiên hỏi

“Sự tình làm như thế nào?”

Lý ma ma cung kính nói

“Nương nương yên tâm, nô tỳ nhìn rồi, Lạc cung không ai có thể đi ra, hiện tại trong cung, đã không có Lạc cung rồi!”

Long Ngữ Lan mỉm cười, nói

” Lý ma ma, ngươi làm được tốt lắm!”

Lý ma ma thấy tâm tình Long Ngữ Lan tốt, liền lấy hơi, nàng tiểu tâm dực

dực quan sát biểu tình Long Ngữ Lan trong chốc lát, thấy nàng cũng không hờn giận, liền tiểu tâm dực dực hỏi

“Nương nương ngày hôm qua cùng nô tỳ nói qua………”

Long Ngữ Lan mỉm cười, sau đó tùy tay bưng lên 1 chén đồ ăn đặt ở trên bàn đưa cho Lý ma ma, nói

” Bổn cung đáp ứng ngươi, tự nhiên sẽ làm, chính là, ngươi cũng hầu hạ

Bổn cung nhiều năm, một chén này là huyết yến rất quý, Bổn cung liền ban thưởng ngươi, ngươi uống hết bát tổ yến này, là có thể xuất cung cùng

người nhà ngươi gặp nhau!” Lý ma ma nhìn chén tổ yến kia, trong mắt hiện lên một chút do dự, dù

sao, mụ ở trong cung cũng đã nhiều năm, âm mưu quỷ kế trong cung, mụ gặp qua không ít, cũng trải qua không ít, năm đó, ngay tại thời điểm hoàng

thượng đăng cơ, nàng phụng mệnh lão thái gia, mang theo một chén đựng

huyết yến kịch độc, đi bức tử phi tử của hoàng thượng là Ngọc phi, tuy

rằng chuyện này đã qua hơn hai mươi năm, nhưng mụ vẫn nhớ rõ mồn một

tình cảnh ngày đó trước mắt.

Giờ phút này, nàng thấy chén tổ yến kia trên tay Long Ngữ Lan, chỉ cảm thấy tâm không ngừng mà trùng xuống.

Long Ngữ Lan thấy Lý ma ma thần sắc do dự, không tiếp tổ yến, sắc mặt không khỏi trầm xuống, âm thanh lạnh lùng nói

“Lý ma ma, Bổn cung ban thưởng ngươi tổ yến, ngươi vì sao không nhận?”

Lý ma ma cả người run lên, cắn chặt răng, tay run rẩy vươn ra tiếp nhận

chén tổ yến kia giống như nặng tựa nghìn cân, bởi vì tay cầm không vững

nên tổ yến trong chén cơ hồ bị mụ đổ hơn phân nửa, làm dơ tấm thảm lông

trắng muốt 1 mảng lớn.

Long Ngữ Lan trong mắt hiện lên một chút tàn nhẫn, vỗ mạnh lên giường, đứng lên, tức giận quát

“Lý ma ma! Ngươi thật to gan! Bổn cung có ý tốt, niệm tình ngươi hầu hạ Bổn cung nhiều năm, cố ý ban thưởng ngươi tổ yến, ngươi cư nhiên dám cô phụ một mảnh tâm ý của Bổn cung?”

Lý ma ma sắc mặt trắng bệch, tay

cầm tổ yến không ngừng mà run rẩy, cả người xụi lơ trên mặt đất, hai mắt nhìn thẳng vào nửa bát tổ yến kia, trong đầu lại không tự chủ được mà

nghĩ tới một màn năm đó Ngọc phi bị mụ bức tử.

Năm đó, mụ mang

theo vài cung nữ, phụng mệnh lão thái gia, mang theo một chén tổ yến hạ

kịch độc, đi tới trước Ngọc Hàn cung của Ngọc phi, mà năm đó Ngọc phi

cũng bởi vì hoàng thượng vừa mới đăng cơ, mà sắc mặt vui mừng, biết được Thái Hậu vì nàng đưa tới tổ yến, cũng là sắc mặt trắng bệch, toàn thân

run run.

Mụ vẫn nhớ rõ, Ngọc phi cuối cùng là bị vài cung nữ

mạnh mẽ đè lại, là mụ tự tay đem chén tổ yến kia mạnh mẽ rót vào miệng

Ngọc phi, lúc ấy, ánh mắt Ngọc phi kia oán hận không cam lòng, gắt gao

nhìn thẳng mụ, thậm chí, đến khi Ngọc phi tắt thở, hai mắt vẫn không cam lòng trợn lên, chết không nhắm mắt.

Lý ma ma đắm chìm trong

chuyện cũ, sắc mặt từng chút tái xám lại như tro, thật sự là báo ứng a,

năm đó mụ tàn nhẫn hại chết Ngọc phi, mà nay, mụ gặp đúng chuyện này,

thật sự nhân quả báo ứng!

Long Ngữ Lan thấy Lý ma ma vẫn đang do dự, không khỏi sắc mặt trở nên cực kì khó coi, nàng hung tợn nhìn Lý ma ma, thanh âm lạnh lùng nói

“Lý ma ma, ngươi vẫn là chính mình

uống đi! Ngươi dù sao hầu hạ Bổn cung nhiều năm, Bổn cung cũng không

muốn đối với ngươi làm cái gì có chuyện mất mặt!”

Lý ma ma cười

lộ vẻ sầu thảm, mụ bỗng nhiên dùng sức cầm bát tổ yến trong tay ném

xuống, sau đó biểu tình bình tĩnh nhìn Long Ngữ Lan, nói

” Đa tạ Hoàng hậu nương nương ban ân, nô tỳ đã uống rồi!”

Long Ngữ Lan nhìn hành động của L