
uyện này! Đơn giản vì
trợ người nam nhân này đăng cơ làm đế, là nguyện vọng mẫu thân Diệp Lạc – ân nhân cứu mạng của hắn !
Du Hàn thất vọng đau khổ, đáy lòng dâng lên một cỗ nồng đậm chua sót, hắn chán nản nhìn Diệp Lạc liếc mắt
một cái, thu hồi ánh mắt, ngẩng đầu đối Tử Dạ thản nhiên nói
“Điều cần nói ta đã nói xong, cáo từ!”
Nói xong, Du Hàn liền xoay người, động tác có điểm cứng ngắc đi ra ngoài cửa.
“Chậm đã!”
Vẫn trầm mặc, Tử Dạ bỗng nhiên trầm giọng hỏi
“Nàng ở nơi nào? Bản thái tử muốn gặp nàng!”
Du Hàn dừng bước lại, trầm mặc một hồi, mới thản nhiên nói
“Ngày ngươi gặp nàng, không phải là hiện tại!”
Nói xong, không quay đầu lại mà thẳng bước đi ra ngoài.
Lãnh cung, trong đình viện hoàn toàn yên tĩnh, Thanh nhi biểu tình cực kỳ
bất an đi tới đi lui, nàng thỉnh thoảng quay đầu nhìn ra phía ngoài một
mảnh hắc ám, trên bầu trời bông tuyết nhẹ nhàng bay xuống trên quần áo
đơn bạc của nàng, sau đó tan chảy thành từng giọt nước, biến mất ở trên
qần áo, chỉ để lại vệt nước nhỏ.
Gió lạnh thổi qua, mang theo
một cỗ giá lạnh đập vào mặt, mà Thanh nhi lại chẳng hề để tâm, trên mặt
tú lệ của nàng toát lên thần sắc cực kỳ lo lắng.
Rốt cục, bên
ngoài đình viện truyền đến một trận cước bộ rất nhỏ, trong đêm tối yên
tĩnh , truyền rõ ràng vào trong tai Thanh nhi, Thanh nhi bước nhanh
hướng bên ngoài đình viện đi đến, nhẹ giọng hỏi
“Du đại ca?”
Theo lời Thanh nhi vừa hạ xuống, Du Hàn trong bóng đêm vọt ra. Hắn nhìn Thanh nhi khẽ liếc, áp để thanh âm nói
“Về trong lãnh cung trước đi, phía trước cách đó không xa có người!”
Thanh nhi không dám nói nhiều, xoay người hướng trong lãnh cung đi đến, mà Du Hàn đứng tại chỗ, ngưng thần cẩn thận nghe ngóng trong chốc lát sau,
thế này mới đi theo Thanh nhi lắc mình vào lãnh cung.
Trong lãnh cung im ắng, trừ bỏ ngọn đèn ở trên bàn bị gió thổi lung lay, phát ra
ánh quang lúc sáng lúc tối, cũng chỉ có gió lạnh bên ngoài kia thỉnh
thoảng gào thét giống như thanh âm quỷ khóc nức nở, trong lãnh cung tĩnh mịch âm lãnh, làm người ta không rét mà run.
Thanh nhi nhẹ nhàng mà đem cửa lãnh cung đóng lại, sau đó khó kìm nổi hướng về phía Du Hàn hỏi
“Du đại ca, tiểu thư thế nào? Làm sao huynh không đưa tiểu thư về?”
Du Hàn nhẹ nhàng thở dài một hơi, trầm mặc một hồi, mới nói
“Thanh nhi, ta không thể mang cung chủ trở về!”
Thanh nhi có điểm không hiểu nhìn Du Hàn, vội la lên
“Du đại ca, huynh vì sao không thể đem tiểu thư trở về? Hiện tại thái tử
gia đối tiểu thư giống như đã có hiểu lầm lớn, tiểu thư ở trong tay thái tử gia, thái tử gia nhất định sẽ không để cho nàng yên ổn!”
Nói tới đây, Thanh nhi thần sắc lại lo lắng, nàng dậm chân, mạnh xoay người đi ra phía ngoài, nói
” Không được, muội phải đi cứu tiểu thư ra!” Edit: Tiểu Miêu
Du Hàn ánh mắt lạnh lùng nhanh tay mạnh mẽ lắc mình ngăn cản Thanh nhi, nói
” Thanh nhi! Muội muốn làm gì!”
Thanh nhi cắn chặt răng, dậm chân, nói
” Du đại ca, huynh đừng ngăn cản muội! Tiểu thư hiện đang mất đi võ công, thân mình lại không tốt, muội nhất định phải đem tiểu thư cứu ra!”
Du Hàn kéo tay Thanh nhi lại, trầm giọng nói
“Thanh nhi! Muội bình tĩnh một chút! Muội nghĩ rằng ta và muội không muốn cứu
cung chủ ra sao? Tâm lý của ta so với muội còn lo lắng cho nàng hơn!
Chính là, muội có nghĩ tới hay không, nơi này không phải bên ngoài! Nơi
này là hoàng cung! Cho dù chúng ta liều lĩnh cứu được cung chủ, thì cũng có năng lực chạy trốn tới nơi nào đây? Tạm thời không nói đến việc làm
như vậy sẽ bại lộ thân phận chúng ta, cho dù cung chủ biết, nàng cũng sẽ không muốn chúng ta làm như vậy! Tối hôm nay, chuyện Tử Dạ đột nhiên
dẫn mọi người xông thẳng vào lãnh cung, phỏng chừng đã truyền tới tai
Long Ngữ Lan, hiện tại cung chủ ở bên người Tử Dạ, hẳn là an toàn nhất!
Cho nên, chúng ta nhất định phải vững vàng, hết thảy chờ cung chủ tỉnh
lại rồi hẵng nghĩ cách sau!”
Thanh nhi không cam lòng dậm chân, lớn tiếng nói
“Du đại ca! Thái tử gia nhất định sẽ không để yên cho tiểu thư! Tiểu thư ở
lại chỗ của hắn như thế nào lại an toàn? Không nói đến thái tử gia bây
giờ đối với tiểu thư hiểu lầm sâu như vậy, chỉ cần nhị tiểu thư kia có ý đồ xấu, bọn họ ắt sẽ không bỏ qua cho tiểu thư! Tiểu thư hiện tại thân
mình suy yếu như vậy, nếu lại bị nàng ta hãm hại, vậy phải làm thế nào
đây?”
Du Hàn trầm mặc một hồi, nói
” Tử Dạ hiện tại
tuyệt đối sẽ không thương tổn cung chủ, về phần Diệp Linh, hiện tại nàng sẽ không giở trò gì được đâu, muội đại khái không cần phải lo lắng!
Thanh nhi, chúng ta bây giờ trọng yếu nhất là, trước tiên đem hoàng
thượng cứu ra! Hiện tại Long Ngữ Lan đã thiếu kiên nhẫn, nếu hoàng
thượng vẫn đang ở trong tay bà ta, chỉ sợ đến lúc đó sẽ cực kì bất lợi!”
Thanh nhi trong lòng biết lời Du Hàn nói là sự thật, lấy tính cách tiểu thư,
tuyệt đối sẽ không để nàng làm việc tùy hứng sau lưng, nhưng thái độ Tử
Dạ đối tiểu thư thật sự là làm người ta lo lắng, Lạc cung ở thời điểm
các nàng xuất cung trong ngày hôm ấy liền mạc danh kỳ diệu cháy lớn hóa
thành tro tàn, mà hiềm nghi lớn nhất lại ở trên