Insane
Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ

Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321482

Bình chọn: 9.5.00/10/148 lượt.

cái gì? Em lúc trước lưu lại mục đích lúc đó chẳng phải vì chiếu cố bà nội? Bây giờ bà nội đã đi rồi, anh nghĩ em đã không có bất luận

lý do gì lưu lại, không bằng theo anh ra ngoài thế giới xem.” Diêm Tử

Thông thử thuyết phục Bạch Thư Dư, hắn thương cảnh ngộ bất hạnh của

nàng, hy vọng năng lực của bản thân có thể giúp đỡ tình thế khó khăn

trước mắt của nàng.

” Diêm y sư, tuy rằng thời gian tới ta còn

chưa nghĩ ra nhưng ta không muốn quyết định qua loa nhân sinh như vậy,

hảo ý của ngươi lòng ta lĩnh….” Đối mặt Diêm Tử Thông ra sức mời. Bạch

Thư Dư nửa điểm chuẩn bị tâm lý cũng không có. Không thể làm gì khác hơn là cự tuyệt ý tốt của hắn.

” Thư Dư, anh không hề muốn miễn

cưỡng em làm một chuyện gì, anh xuất phát là vì tốt cho em, em liền tiếp nhận đề nghị của anh, anh biết em để ý là cái gì, anh cam đoan anh sẽ

không ép buộc em tiếp nhận cảm tình của anh, anh sẽ luôn luôn ấy thân

phận đại ca ở lại bên cạnh em chiếu cố em, không có bất luận hành vi

vượt qua phép tắc.. Như vậy em còn không muốn theo anh lên Đài Bắc sao?” Diêm Tử Thông nhìn ra được mỗi khi hắn dũng cảm biểu lộ ra tình cảm của mình, Bạch Thư Dư luôn luôn tỏ ra lạnh nhạt. Vì vậy hắn lựa chọn dùng

một loại cách thức khác làm tan chảy cảnh giác của nàng.

” Diêm y sư… Ngươi có thế để cho ta suy nghĩ vài ngày không?” Bạch Thư Dư cắn môi dưới có chút mê võng nói.

Đối mặt đề nghị của Diêm Tử Thông, Bạch Thư Dư hơi dao động, nếu như hắn có thể không lại tùy ý đối với nàng yêu thích biểu hiện ra ngoài, nàng là

có thể miễn đi rất nhiều xấu hổ và phiền phức, huống hồ có thể rời khỏi

trấn nhỏ ra thế giới bên ngoài trải qua đường đời cũng luôn luôn là tâm

nguyện của Bạch Thư Dư, bây giờ bà nội nương tựa lẫn nhau đã qua đời,

đối với trấn nhỏ này của nàng xác thực không còn lưu luyến.

” Mặc kệ bao lâu anh đều có thể chờ em.” Diêm Tử Thông cười cầm tay Bạch Thư Dư, khiến hắn phiền muộn trước nay đều tiêu thất.

Nhìn ánh mắt chờ đợi của Diêm Tử Thông, Bạch Thư Dư lại lần nữa mê võng… Sau vài ngày suy nghĩ, Bạch Thư Dư quyết định, nàng quyết định rời khỏi trấn nhỏ phía nam, cùng Diêm Tử Thông lên phía bắc.

Dọc đường đi, Diêm Tử Thông nhiệt tình vì nàng giới thiệu phong cảnh xung

quanh, chỉ sợ nàng cảm thấy không quen, bất lực, luôn luôn cho rằng Thư

Dư chưa bao giờ bước ra khỏi trấn nhỏ, hắn không ngờ rằng từ một tháng

trước Thư Dư một mình đi tới đất khách này…

Thư Dư nhìn cao ốc ngoài cửa sổ xe rất nhanh lướt qua, suy nghĩ đột nhiên bay đến buổi tối một tháng trước kia…

Tuy rằng kia đã là chuyện một tháng trước, nhưng vừa nghĩ đến ban đêm điên

cuồng kia, Thư Dư tâm bình tĩnh lại lần nữa nổi lên sóng lăn tăn, vạt áo đặt ở trên đầu gối hai tay nắm chặt, lúc này tâm tình của nàng giống

như là bàn tay trắng hung hăng rút lại thành một đoàn không có lý do gì, nàng hảo muốn biết vị tiên sinh kia đã từng hay không? Hắn có hay không còn nhớ kỹ đêm đó nghỉ ngơi? Hắn căm hận sự lừa dối của nàng sao? Thư

Dư trong lòng hiện lên vô số thắc mắc, xác thực không ai có thể cho nàng đáp án.

” Thư Dư? Em làm sao vậy? Nhìn em nhíu mày giống như có

tâm sự, có chuyện gì khiến em cảm thấy không vui sao?” Từ đầu đến cuối

đem tầm mắt để trên người Thư Dư, khi Diêm Tử Thông trông thấy nàng nhíu chặt mi tâm, lập tức lo lắng hỏi.

Lúc này mạch suy nghĩ vẫn lượn vòng tại đêm đó, Thư Dư mới thu hồi tâm tư bay xa của mình, xấu hổ sờ

sờ sợi tóc lưa thưa bên gò má, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Không có, nào

có tâm sự cái gì…”

” Anh gọi em mấy tiếng, em đều không phản ứng…”

” Diêm đại ca, ngại quá, có thể là ta quá mệt mỏi….”

” Không sao, em không cần xin lỗi anh… Xuống xe đi, chúng ta tới rồi.”

Thư Dư nghiêng đầu nhìn một chút toà nhà bên phải, đó là một tòa cao ốc mới mẻ độc đáo, hoa lệ mà lại xa hoa, vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ.

Theo bước Diêm Tử Thông, Thư Dư đi tới, xuyên qua hoa viên, chỉ chốc lát sau bọn họ đã đến tầng mười hai.

” Nơi này là?” Khi Diêm Tử Thông xuất ra tấm card đem cửa chính rất nặng mở ra, Thư Dư khó hiểu hỏi.

Sau khi Diêm Tử Thông dẫn Thư Dư vào nhà, quay đầu lại đối nàng nói: “Nơi

này là nhà mới hai năm trước anh mua, anh mời công ty trang hoàng sửa

sang lại, em trước hết ở chỗ này.”

” Ta ở ở đây? Vậy còn ngươi?” Thư Dư ánh mắt tùy ý trong phòng xem sơ qua một hồi sau đó hỏi.

Gian nhà ở đây trang hoàng tương đối rất khác biệt, ánh sáng mờ *** khiến Thư Dư cảm thấy vô cùng ấm áp.

” Đợi lát nữa anh phải về nhà thăm mẫu thân anh, trong tòa nhà lớn chỉ có một người bà ở, rời khỏi bà nhiều năm như vậy, nên khi nay anh phải trở về tận tận hiếu đạo.” Diêm Tử Thông đi tới trước cửa sổ sát sàn phòng

khách, kéo rủ xuống đất cửa sổ liêm, ánh mắt ý tứ hàm xúc sâu xa nhìn

phía cảnh đêm ngoài tầng mười hai.

” Diêm đại ca, chờ ta sau khi

tìm được công tác, ta sẽ mỗi tháng trả tiền thuê nhà cho ngươi.” Thư Dư

không muốn không lý do chấp nhận sự giúp đỡ của Diêm Tử Thông, huống hồ

nàng cứ như vậy ở lại sẽ làm hỗn tạp quan hệ nàng và Diêm Tử Thông.

” Thư Dư, anh đồng ý làm qua anh sẽ chiếu cố em, huống hồ anh muốn sắp

xếp em đ