
đường mọi người nhường cho mình ! Sao mọi người đều thúc giục nàng a ? Đừng nói là …
Aha Hmm ~ aizz ~ không được! Phải ổn định! Không thể biểu hiện thật cao hứng! Ngọ Lăng Phong Nàng cũng không phải là người thấy tiền sáng mắt. Cho dù “không cẩn thận” chiếm được “giải thưởng” thì sao nào ?! Nàng cũng không thiếu tiền, hàng năm lão đầu tử đều cho nàng số tiền nhiều đến nỗi con cháu sau này nàng ăn xài cũng không hết ! Cho nên nàng tuyệt không thích cũng tiền ! Tuyệt đối không thích ! Tuyệt đối – được rồi ! Nàng thừa nhận nàng có một chút hưng phấn, cũng vì nàng đang thiếu tiền nha. Tài sản lớn ở thế kỉ 21 tạm thời không dùng được
Ngọ Lăng Phong chậm rãi xoay người, nhìn về phía lôi đài, nàng thật cao hứng a. Hai lão đầu tử ở chung với nàng rất tiếc tiền, đây cũng là cơ hội tìm lấy tiền a ~ Đang lúc mọi người cảm thấy như chờ đến nửa thế kỉ, Ngọ Lăng Phong rốt cục cũng cười khúc khích đi lên đài, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trước mắt ~ áo không ~ Thiên Sứ nam nhân! Còn một bầy người đang cười khó hiểu nhìn nàng, nàng cảm thấy có chút không kiên nhẫn ! Chờ “Khách quý” trao giải. Bất quá hình như “thiên sứ” này nhìn nàng cũng quá lâu rồi đi ! Hơn nữa còn dùng ánh mắt háo sắc kia nhìn nàng. Nàng biết mình rất đẹp, nhưng cũng đừng dùng ánh mắt đó nhìn nàng, được chứ ?! Ngọ Lăng Phong dã tính trợn mắt nhìn trở về. Thuận tiện đưa ra một ám hiệu : mau đưa tiền cho ta , để ta còn về biếu kính hai lão !
Mạc Kính Phong nhíu mày. Nữ nhân này thật ~~ rất đặc biệt! Một khắc nàng xoay người về nhìn hắn, hắn như hít thở không được vì vẻ đẹp của nàng. Sau đó lại hận không thể đem giấu nàng đi để một mình thưởng thức vẻ đẹp của nàng. Hắn từng quen rất nhiều nữ nhân, nhưng không ai có vẻ đặc biệt đó như nàng ! Xác thực mà nói thì nàng không phải là đẹp nhất, nhưng lại làm hắn không thể rời mắt khỏi, bất tri bất giác càng nhìn càng nghiện. Cho đến khi bị giai nhân căm tức trừng lại, hắn mới chấn chỉnh lại tinh thần
Trừng hắn? Lần đầu trong 27 năm qua a ! Xem ra nàng có 10 phần dã tính ! Dù sao từ khi sinh ra, hắn cũng chưa từng bị nữ nhân nào nhìn bằng ánh mắt tức giận như vậy …
Mạc Kính Phong nếm được tư vị khó chịu
“Khụ khụ ~!”
“Thân thể của cô nương khó chịu ?” Mạc Kính Phong khẳng định nàng giả vờ, nhưng lại không biết nàng đang ám chỉ cái gì !
Khó chịu cái rắm! Hắn rốt cuộc đã nhìn đủ chưa ?! Còn muốn nàng giả bộ bao lâu! Tính nhẫn nại có hạn, được chứ ?!
Namnhân vô dụng, nhìn nàng đã như vậy, chẳng phải khi nhìn thấy Dạ còn hơn nữa sao ? ! Nàng không phủ nhận Dạ đẹp hơn mình, ngay cả nữ nhân như nàng cũng bị Dạ hấp dẫn! Nhưng, trên thế giới này, người đẹp hơn nàng cũng chỉ có Dạ mà thôi !
“Cái kia ~” Ngọ Lăng Phong dương dương tự đắc nhìn “cầu” trong tay, “Ta lấy được vật này!”
Tên “nam nhân trao giải” này có thể nhanh một chút được không ? Da mặt nàng cũng không có dầy đến nỗi nhắc hắn mãi được
“Chúc mừng!” Ý của nàng không như mọi nghĩ ! Mạc Kính Phong dám khẳng định. Bởi vì ánh mắt nàng nói : nàng không có hứng thú với hắn, thậm chí còn có bất mãn! Nội tâm sôi trào, lần đầu tiên có nữ nhân không để hắn vào trong mắt. Nhưng đã như vậy, nàng còn cao hứng cái gì ?
Mọi người không hề biết 2 người đang chống đối mãnh liệt, nhưng ai cũng dám khẳng định, cô nương này rất đặc biệt, ngay cả đệ nhất mĩ nhân Dương Châu cũng không thể hấp dẫn bằng nàng
Mạc lão phu nhân định thần lại, thân thiết nắm tay nàng
“Cô nương tên gì? Nhà ở nơi nào, trong nhà có người không ? Ta muốn đưa sính lễ tới cửa, thuận tiện đàm chuyện hôn sự a!” Ha hả ~! Không tệ không tệ ~! Dưới cái tình huống rồng rắn lẫn lộn này còn có thể tìm được người đặc biệt như thế, chắc chắn là ông trời chiếu cố ! Nhìn trận thế điên cuồng vừa rồi, nàng thật sự không còn hy vọng gì nữa
“Ta…” Sính lễ cái gì a ? Khoan khoan ~ Chờ một chút ~
“Sính lễ? ! Hôn sự? !” Có ý gì?
“Không sai! Chúng ta đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ tân nương xuất hiện ~ ha hả!” Nhỏ dần , Mạc lão phu nhân không nhịn được nữa cười ra tiếng! Lần này rốt cuộc cũng thắng được bà già Lâm gia kia, con dâu nàng khẳng định đẹp hơn nhiều !
Đối với vị “mỹ nữ” đang nhiệt tình quá mức trước mắt, trong lòng Ngọ Lăng Phong sớm đã cuồn cuộc như sóng biển
“Tân nương? Chọn hôn?” Đừng ~ Đừng như nàng nghĩ ! Chắc Chắn là nàng suy nghĩ nhiều ! Chắc chắn không phải như nàng đang nghĩ ! Ngọ Lăng Phong mặc dù không ngừng an ủi mình nhưng chân lại không tự chủ được rút về sau
“Di ~? Đây là đại hội Mạc đại thiếu gia vứt tú cầu chọn hôn, cô nương không biết sao ?” Người đang hỏi chính là Lâm Gia Hưng. Họ Mạc kia đúng là giẫm phải cứt chó vận, tùy tiện vứt tú cầu cũng có thể chọn được một mĩ nhân. Thật sự là làm cho người ta ghen tị ! Nhưng cứ chờ đi, còn có kịch vui để xem !
Sấm sét vang dội, cuồng Phong Bạo mưa, thế giới gào thét!
“Cái gì? !” Ngọ Lăng Phong hét chói tai, kế tiếp lại hét thêm một tiếng, tuyệt đối không nể mặt Mạc Kính Phong
“Vứt tú cầu chọn hôn? ! Nam nhân? ! Muốn tạo phản sao ? !” Còn thiên lý hay không , thiên hạ an bình quá mức nên nam nhân này thấy nhàm chán sao ?! Nàng chỉ nghe nói nữ