
Khăn voan đỏ được mở
lên hất về phía sau, hiện ra dưới ánh nến là một gương mặt xinh đẹp
thanh tú như Phù Dung, hai mắt tựa như sóng nước, đôi mi thanh tú, mũi
cao thanh thoát, đôi môi mọng như quả anh đào, thật là giai nhân mỹ lệ.
Nhóm tiểu cô nương trong phòng tân hôn đang náo nhiệt chờ xem nàng dâu mới,
tất cả đều vô cùng ngạc nhiên, dường như không ai nghĩ tới "Sao chổi"
từng khắc chết ba vị hôn phu theo lời đồn kia lại là một người rất xinh
đẹp như vậy, trước kia họ đoán nhất định “ Sao chổi” là một nữ tử có bộ
mặt xấu xí, lòng dạ độc ác đáng sợ.
Khi tầm mắt tân lang lạnh
lùng lướt nhanh một vòng quanh phòng, nhóm nữ nhân tụ tập xem náo nhiệt
mới giựt mình tỉnh lại, vội vàng thu lại vẻ mặt tươi cười, bảy miệng tám lời cùng nhau ca tụng tân nương tử có được sắc đẹp trời ban.
Hỉ
nương nương cũng đến gần thú vị nói: "Tân nương tử xinh đẹp động lòng
người, giống như Thiên tiên hạ phàm, cùng lão gia chúng ta tạo nên Văn
Khúc hạ phàm đúng là trời sinh một đôi, chúc mừng lão gia, chúc mừng lão gia."
Khuôn mặt anh tuấn nghiêm túc cứng nhắc của tân lang cuối cùng lộ một ý cười, nhưng chỉ gật đầu một cái.
Hỉ nương nương hầu hạ tân lang tân nương thắt vạt áo của hai người lại
thành đồng tâm kết, tiếp theo hai người cùng ngồi xuống uống rượu giao
bôi, xem như kết thúc buổi lễ.
Tân lang còn phải chiêu đãi tân
khách, vì vậy hỉ nương nương một lần nữa đem vạt áo hai người cởi bỏ,
hắn liền đứng lên, nhìn nhóm nữ nhân trong phòng một chút, nhàn nhạt
nói: "Bận rộn cả ngày, mọi người cũng đã đói bụng, mệt mỏi, phía trước
ta có bảo người chuẩn bị tiêc rượu thượng hạng, mời mọi người ngồi vào
nhập tiệc."
Lời nói dễ nghe, nhưng rõ ràng chính là muốn đuổi người trong phòng tân hôn ra ngoài.
Nàng dâu nhỏ cùng các cô nương nhìn nhau, được rồi, tân lang người ta đau
lòng vì tân nương tử, không đành lòng để mặc nương tử bị người ta làm
phiền, chúng ta đừng trêu chọc người ta nữa, đi thôi.
Mọi người
đều phân tán sạch sẽ, tân lang gọi hai Nha hoàn Tri Vi, Tri Nhu cận thân của mình, cùng với Hòa Yên, Hòa Hà Nha hoàn hồi môn của tân nương tử,
ra lệnh các nàng chuẩn bị nước nóng cho tân nương tử rửa mặt chải đầu,
căn dặn kẻ dưới để cho tân nương tử dùng bữa trước, ngoài ra không cần
chờ hắn trở lại.
Bốn Nha hoàn cùng nhau quỳ gối, cung kính đáp
một tiếng "Dạ" , nhất là Hòa Yên và Hòa Hà, cảm thấy tân lang thật sự uy nghiêm không thể gần gũi, ngộ nhỡ có chút sai sót, e rằng cũng sẽ bị
nghiêm trị.
Chờ tân lang đi ra cửa, Hòa Yên và Hòa Hà lặng lẽ
liếc mắt nhìn nhau, Hòa Hà nghịch ngợm lặng lẽ le lưỡi, nháy mắt mấy
cái, hình dáng phát âm từ miệng: Lợi hại!
Hòa Yên lòng vẫn còn sợ hãi gật đầu, vốn nghĩ là tân lang cưới thiên kim tiểu thư duy nhất Đệ
Nhất Thế Gia Nguyên phủ là người ham trèo cao, không những thế hắn còn
là người tái giá, tiểu thư nhà nàng vào cửa cũng không phải là nguyên
phối (vợ đầu), chỉ có thể oan uổng làm kế thất (vợ kế), thật sự là quá
uất ức, nhưng hôm nay nhìn thấy tân lang nghiêm túc đoan chính lại còn
anh tuấn bức người, trong lòng Hòa Yên và Hòa Hà cũng không còn dám xem
thường thất lễ nữa, hiện tại các nàng cảm thấy mình nên vì tiểu thư nhà
mình mà lo lắng, không biết vị tân lang đã từng giành được ba giải đầu
liên tiếp đo, Trạng Nguyên lão gia có phải rất khó hầu hạ hay không?
Liệu người ta có khắt khe đối với tiểu thư nhà nàng không?
Thật
ra, tiểu thư Nguyên Nghi Chi mọi thứ đều tốt, muốn dung mạo có dung mạo, muốn tài học có tài học (tài năng và học vấn), nữ công gia chánh, cầm
kỳ thư họa, tất cả đều có đọc qua, không những thế tiểu thư rất thông
minh. Xinh đẹp động lòng người, ôn nhu hiền thục, có tri thức hiểu lễ
nghĩa, nữ tử như vậy đốt đèn lồng khắp thiên hạ cũng không tìm được mấy
người, có thể nói tiểu thư của các nàng thập toàn thập mỹ, chỉ có một
chỗ không tốt, hơn nữa còn là chỗ thiếu sót trí mạng ——số mệnh không
tốt.
Thầy tướng số nói mệnh tiểu thư cứng rắn, khắc chồng, làm không tốt còn có thể khắc con cái.
Sao có thể như vậy được? Từ khi mười một tuổi Nguyên Nghi Chi bắt đầu nghị
hôn, trước sau kể ra đã trải qua ba mối hôn sự, đều là công tử có xuất
thân tốt, kết quả cả ba vị công tử vốn khỏe mạnh đều chết bất ngờ, có
thể bởi vì bệnh tật, hoặc bởi vì sự cố ngoài ý muốn, đều vội vã qua đời, sự việc diễn ra quá bất ngờ không kịp cho người ta chuẩn bị tâm lý, sự
việc đó khiến phụ mẫu nhà đối phương đau không muốn sống.
Nguyên
phủ chức tước cao hiển hách, là đương kim Đệ Nhất Thế Gia, vì vậy nhà
nghị hôn không dám truy cứu, nhưng tin Nguyên Nghi Chi khắc chồng đã đồn khắp kinh thành, từ khi nàng mười sáu tuổi, không còn có người nào dám
nghị hôn với nàng.
Năm nay Nguyên Nghi Chi đã hai mươi tuổi, cũng xem như là lão cô nương rồi (gái lỡ thời), phụ mẫu vì hôn sự của nàng
thật sự rầu rỉ, khó khăn lắm mới có một người xuất thân, tướng mạo, tài
hoa, đường công danh cũng không tệ, người ta còn chủ động tới cửa cầu
hôn, chủ mẫu Nguyên phủ - Trịnh thị đương nhiên rất vui mừng, nhưng sau
khi cho người nghe ngóng cặn kẽ, mới biết người