Disneyland 1972 Love the old s
Sửu Nữ Dã Khuynh Thành

Sửu Nữ Dã Khuynh Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322915

Bình chọn: 7.00/10/291 lượt.

n đa lễ."

"Nhi thần đến thăm Hoàng ngạch nương, vừa đến cửa đã thấy cung nữ rồi thái giám tất cả đều đứng ở ngoài, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì."

"Chỉ là chút việc nhỏ thôi."

Hách Liên Kiệt lại nhìn về phía Hách Liên Vũ. "Hoàng đệ sao lại ở đây?"

"Nghe tin Minh Nguyệt ngất xỉu, cho nên đệ vội vàng chạy đến." Hách Liên Vũ nhìn về phía Tần Minh Nguyệt vẫn còn đang mê man.

Hách Liên Kiệt dõi theo ánh mắt hoàng đệ nhìn thấy hồng y nữ tử nằm trên sạp, anh nhìn chăm chú, nhưng vì tấm khăn che nên cũng không thấy rõ mặt. "Mời tháiy xem qua chưa?"

"Đã xem qua, không có gì đáng ngại. Thần đệ đang định đưa nàng về điện Tiêu Phòng nghỉ ngơi." Hách Liên Vũ lo rằng nếu để nàng ở lại đây, tuy Hoàng thái hậu không nói gì, nhưng cũng khó tránh khỏi xảy ra chuyện.

"Cũng tốt, đệ cứ đi đi, có cần gì thì nói với ta."

"Tạ ơn Hoàng huynh, vậy thần đệ cáo lui trước." Hách Liên Vũ ôm lấy Tần Minh Nguyệt, "Nhi thần cáo lui."

"Đi đi."

Đợi Hách Liên Vũ đi rồi, Hoàng thái hậu nhìn về phía Hách Liên Kiệt, "Hôm nay ta đóng vai ác rồi."

"Hoàng ngạch nương, người đừng nói vậy. Nhi thần tin rằng Hoàng đệ hiểu được nỗi khổ tâm của người." Tuy không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng đại khái Hách Liên Kiệt cũng biết một chút.

"Thôi không nói chuyện này nữa. Ta nghe nói sứ giả Thanh quốc hôm nay đến kinh thành?"

"Dạ phải, vừa rồi nhi thần đã nhận tin báo, có lẽ một, hai canh giờ nữa sẽ đến nơi."

"Vậy con cũng không cần ở đây, mau đi xem các đại thần chuẩn bị thế nào, đừng để tiếp đón người ta chậm trễ."

"Hoàng ngạch nương dạy phải lắm, vậy nhi thần cáo lui."

o0o

Nhẹ nhàng đặt Tần Minh Nguyệt lên giường, rồi anh nhẹ nhàng đóng cửa lại, căn dặn thị nữ bên ngoài: "Nếu Vương phi tỉnh lại thì hầu hạ nàng cho tốt."

"Dạ."

Hách Liên Vũ vẫn chưa yên tâm, triệu Hách Võ lại, "Ngươi ở đây coi sóc nàng, đừng để người khác tới quấy rầy. Nếu có chuyện gì phải lập tức báo cho ta."

"Rõ." Lúc này Hách Võ nào dám lơ là, vừa rồi Vương phi ngất xỉu, Vương gia không trách tội đã là may mắn, lần này nhất định không thể lại xảy ra chuyện.

Mọi việc đâu vào đấy rồi Hách Liên Vũ mới yên tâm rời đi.

o0o

Đầu đau quá a, Tần Minh Nguyệt mở mắt ra đã thấy mình nằm trên giường, rõ ràng là nàng đang đứng ở Cảnh Thọ cung, rồi Hách Liên Vũ đến, sau nữa thì không còn nhớ rõ.

Tần Minh Nguyệt gắng gượng đứng lên, nhìn chung quanh chỉ thấy một căn phòng xa lạ.

Nghe thấy trong phòng có tiếng động, hai ả nha hoàn từ bên ngoài chạy vào, "Vương phi, người tỉnh rồi."

Tần Minh Nguyệt hỏi, "Nơi đây là đâu?"

"Hồi Vương phi, nơi này là điện Tiêu Phòng, Vương gia đưa người đến đây. Vương gia còn căn dặn khi Vương phi tỉnh lại chúng nô tì phải hầu hạ chu đáo."

Điện Tiêu Phòng? Xem ra nàng vẫn còn đang ở trong cung, "Vậy Vương gia đâu?"

"Hồi Vương phi, nô tì cũng không biết. Sau khi an bài cho Vương phi xong thì ngài rời đi ngay."

"Ta đã biết." Vương gia ngài ấy hẳn là bộn bề công việc, hai nha hoàn đỡ nàng ngồi xuống ghế lớn trong đại sảnh.





"Vương phi đâu?" Xong việc, Hách Liên Vũ lập tức phóng ngựa về điện Tiêu Phòng.

"Khởi bẩm Vương gia, Vương phi đọc sách trong thư phòng."

Hách Liên Vũ nhẹ nhàng đẩy cửa thư phòng, nhìn thấy Tần Minh Nguyệt đang chăm chú xem quyển sách trên tay. "Nàng đang đọc gì vậy?"

Vừa thấy Hách Liên Vũ, Tần Minh Nguyệt buông quyển sách đứng dậy, "Ngài xong việc rồi sao?"

"Nàng cứ ngồi đi." Hách Liên Vũ cẩn thận đưa nàng quay lại ghế ngồi. "Nàng khỏe lên chưa? Có còn chỗ nào không thoải mái không?"

"Ta. . . thiếp đã khỏe rồi, thật xin lỗi, khiến ngài gặp nhiều phiền toái." Tần Minh Nguyệt áy náy nhìn Hách Liên Vũ.

"Nàng ngốc, đều tại ta lo lắng không chu đáo, hại nàng phải đứng lâu như vậy, còn bị ngất xỉu." Hách Liên Vũ đau lòng nhìn Tần Minh Nguyệt, nhẹ nhàng gỡ bỏ khăn che trên mặt nàng.

"Thiếp không sao rồi, nếu ngài còn có việc, thì cứ đi đi."

"Không sao, mọi thứ xong cả rồi. Ta lo lắng cho nàng nên vội về xem." Hách Liên Vũ vừa nói vừa khẽ vuốt ve khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của Tần Minh Nguyệt.

Được Hách Liên Vũ dịu dàng chạm vào, Tần Minh Nguyệt cảm thấy mặt nàng đang nóng lên, vội cúi đầu ngượng ngùng.

Nhìn khuôn mặt trắng ngần của nàng ửng hồng, Hách Liên Vũ không khỏi kinh ngạc, nhẹ nhàng nâng cằm nàng, đặt một nụ hôn lên môi.

Khi hơi thở Hách Liên Vũ phả vào mặt nàng, trôi tuột vào tận lòng, khiến thân thể Tần Minh Nguyệt cảm thấy được sự thay đổi.

Đôi môi mềm mại, vị ngọt như đóa đinh hương không khỏi khiến Hách Liên Vũ ngây dại. Tay anh gắt gao ôm lấy thân thể nàng.

Hai người dây dưa không thôi, như thể chàng thiếp hòa hợp khiến cả người Tần Minh Nguyệt ngày càng nóng lên.

Hôn mãi đến khi Tần Minh Nguyệt thở hổn hển, Hách Liên Vũ mới buông ra, nhìn khuôn mặt kiều diễm, đôi môi đỏ mọng ưới át của nàng, nhưng anh đành nuốt xuống những dục vọng đang sục sôi. "Đợi khi về rồi chúng ta tiếp tục."

Phải rồi, nơi này là hoàng cung a. Mặt Tần Minh Nguyệt càng đỏ hơn.

"Đêm nay Hoàng thượng thiết yến chiêu đãi Vương tử và công chúa Thanh quốc tại ngụ hoa viên, đến lúc đó văn võ bá quan và gia quyến đều có mặt