pacman, rainbows, and roller s
Sửu Nữ Dã Khuynh Thành

Sửu Nữ Dã Khuynh Thành

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322855

Bình chọn: 7.00/10/285 lượt.

ai ả nha hoàn đi tới, "Vương phi, bữa tối đã chuẩn bị xong."

"Ta biết rồi, ta sẽ sang ngay."

"Dạ, nô tì cáo lui."

Hai ả đi rồi Tiểu Thúy mới hì hì cười nhìn Tần Minh Nguyệt, "Cách cách, người càng ngày càng giống Vương phi, à không phải không phải, người vốn là Vương phi mà."

"Cái gì vương phi với không vương phi chứ. Chúng ta đi thôi." Tuy nàng không nghĩ ra vì cớ gì tâm tình Hách Liên Vũ chuyển biến lộn ngược như thế, nhưng xem ra tình hình trước mắt cũng không tệ, tốt ngày nào hay ngày ấy.

"Khởi bẩm Vương phi, Vương gia sai thuộc hạ về bẩm với người rằng ngài đêm này không về, phải ở lại trong cung. Sai thuộc hạ sáng mai đưa Vương phi tiến cung thỉnh an Hoàng thái hậu." Hách Võ cúi đầu cung kính nói.

Nghe thấy Hách Liên Vũ không về, Tần Minh Nguyệt khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngày mai còn phải thỉnh an Hoàng thái hậu, trong lòng nàng thực không muốn. "Ta đã biết."

"Thuộc hạ cáo lui."

"Cách cách, ngày mai người sẽ tiến cung." Tiểu Thúy hưng phấn nói, vẻ mặt rất chờ mong.

Tiểu Thúy đương nhiên không cần nghĩ nhiều, nhưng Tần Minh Nguyệt thì khác, nàng biết tiến cung là có ý tứ gì đang đợi nàng. "Tiểu Thúy, chúng ta cùng ăn, nhiều thế này mình ta nuốt không trôi, một người ăn cũng chẳng vui vẻ."

"Cách cách, Tiểu Thúy không dám. Đây là chính đường trong vương phủ, nếu để người khác thấy sẽ sinh chuyện bàn tán." Ở Tần vương phủ nhiều năm, Tiểu Thúy đã hiểu rõ quy tắc này.

"Ôi! Ta thấy ở hậu viện còn tự do tự tại hơn." Tần Minh Nguyệt ủ rũ nói.

"Cách cách, người mau ăn đi. Hiện giờ người là Vương phi, người trong phủ nhất định đối đãi em không tệ, không như trước kia, người cứ yên tâm." Trước kia bọn họ luôn không xem cô và cách cách ra gì, giờ thì khác rồi, Vương gia đã thừa nhận thân phận Vương phi của cách cách, có ai dám không tuân chứ.

"Tiểu nhân bái kiến Vương phi." Vương Phúc đi đến.

"Đứng lên đi, đều là người trong vương phủ, sau này gặp cũng không cần hành đại lễ." Làm Vương phi này thật không dễ, chỉ ăn một bữa cơm cũng cần nhiều người hầu hạ đến vậy, lại còn bị họ nhìn chằm chằm, thật là mệt a. Làm cách cách vẫn thoải mái hơn.

"Không biết thức ăn có hợp khẩu vị Vương phi không, nếu VƯơng phi không thích, tiểu nhân sẽ phân phó nhà bếp làm lại."

Nhìn cao lương mĩ vị bày ra trên mặt bàn, một mình nàng ăn quả lãng phí. "Không cần đâu, dù sao cũng chỉ có mình ta, phiền quản gia đem thức ăn chia đều cho người trong phủ đi."

"Dạ."

Nha hoàn trong phủ theo dặn dò của Tần Minh Nguyệt, cuối cùng trên bàn chỉ còn lại hai dĩa đồ ăn nhỏ.

"Tiểu Thúy, em cũng đi ăn cơm đi, không cần ở đây hầu hạ ta."

"Em biết rồi cách cách. Có chuyện gì thì gọi em."

"Vương quản gia, có phải Vương phi không thích món chúng ta làm không vậy?" Thấy Vương Phúc và các nha hoàn mang trở về những món vừa đưa lên khi nãy, sư phó ở trù phòng chạy lại hỏi, dù sao chuyện này cũng liên hệ đến miếng cơm manh áo a.

"Không phải, Vương phi nói thức ăn nhiều quá, người sợ lãng phí nên căn dặn đem chia cho hạ nhân trong phủ, còn dặn dò sau làm ít lại.

"Vậy tốt quá."





"Cách cách, hôm nay người dậy sớm quá!" Tiểu Thúy đem chậu rửa mặt bước vào đã thấy Tần Minh Nguyệt tỉnh giấc.

"Hôm nay chẳng phải là phải vào cung sao? Ta dậy sớm một chút để chuẩn bị." Tần Minh Nguyệt mở ngăn tủ ra chọn lựa xiêm y thích hợp, nào ngờ vừa kéo ra đã bị làm cho kinh ngạc, trong tủ có rất nhiều xiêm y, kiểu nào, màu nào cũng đều không thiếu.

"Cách cách. Người sao vậy?" Tiểu Thúy thấy Tần Minh Nguyệt ngẩn người nhìn ngăn tủ tưởng đã xảy ra chuyện, liền chạy vội đến, cả kinh kêu lên: "Oa, thật là nhiều y phục lộng lẫy, đều là của cách cách rồi."

Khó trách ngày đó Hách Liên Vũ nói sẽ may y phục cho nàng, còn mời cả thợ may đến, không ngờ lại làm nhiều đến vậy. "Có thể vậy, nhiều như vậy ta cũng không biết nên mặc cái nào."

"Cách cách, người mặc bộ nào cũng đều đẹp cả."

"Em chỉ dẻo miệng." Tần Minh Nguyệt chọn một bộ xiêm y màu đỏ thêu hoa mẫu đơn, thoạt nhìn đơn giản nhưng không kém phần cao quý.

"Cách cách, người mặc bộ này đẹp lắm." Nhìn Tần Minh Nguyệt vận vào thật xinh đẹp, Tiểu Thúy cũng không biết dùng từ ngữ nào để hình dung.

Hôm nay là lần đầu tiên tiến cung, không thể ăn mặc quá sơ sài cũng không nên quá diêm dúa, cho nên bộ này là thích hợp nhất. "Tiểu Thúy, chải tóc giao cho em."

"Dạ, cách cách, đây là sở trường của em mà."

Ngồi bên bàn trang điểm, Tần Minh Nguyệt phát hiện bên trên được đặt một chiếc hộp tinh xảo, mở ra lại càng choáng váng hơn, bên trong tất cả đều là châu báu. Hách Liên Vũ này giàu có thật, nhưng cũng không phải giáu đến vậy chứ.

"Cách cách, Vương gia đối với người thật tốt. Người xem, nào là xiêm y, nào là châu ngọc." Tiểu Thúy thuần thục giúp Tần Minh Nguyệt vấn tóc, xong xuôi liền chọn vài món trang sức cài lên. Tần Minh Nguyệt hiện tại nhìn thật hoàn thảo, tao nhã cao quý nhưng không kém phần xinh đẹp. "Cách cách, em cam đoan ánh mắt Vương gia không thể rời khỏi người."

"Nha đầu em miệng lưỡi trơn tru từ khi nào vậy."

"Cách cách à, em đây chỉ nói sự thật thôi."

Nói tới nói lui, chuyện này đối với