
n tiểu thư thỉnh đi thong thả, tạm biệt!”
Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người đi vào
thang máy.
Ngày hôm sau, Hoàng Phủ Thần Phong kêu Tiểu Bân gửi bộ trang sức đến Mĩ.
Sau khi rời khỏi công ty, Chỉ Ngưng muốn đi dạo phố.
Cô muốn tặng một món quà cho chị Lý, bởi vì cô cảm thấy mình thật không có ý
tứ, dù sao thời gian dài như vậy, chị Lý chăm sóc cô giống như chăm sóc con gái
vậy.
Chỉ Ngưng nhàn nhã đi dạo trong cao ốc 101, phía sau có hai nhân viên bảo vệ đi
theo cô.
Thời điểm Chỉ Ngưng đi qua cửa hàng chuyên bán đồ LV,
cô nhìn thấy rất nhiều đồ thích hợp với Hoàng Phủ Thần Phong. Chỉ Ngưng tùy
tiện đi vào, khi cô nhìn thấy một chiếc sơ mi số lượng có hạn, cô dừng bước nói
với nhân viên bán hàng: “Phiền cô giúp tôi đem gói chiếc áo này lại.”
“Thực xin lỗi, tiểu thư, nếu như ngài muốn mua chiếc áo này, cần phải đặt hàng,
đây chỉ là hàng mẫu. Xin hỏi, ngài có muốn đặt hàng không?” Nhân viên bán hàng
lễ phép giải thích với Chỉ Ngưng.
“Tôi muốn, nhanh nhất bao lâu sẽ nhận được?”
“Nhanh nhất là nửa tháng, thỉnh tiểu thư lưu lại địa chỉ, lúc đó chúng tôi sẽ
đưa đến tận nơi.”
“Được.” Chỉ Ngưng ghi lại địa chỉ biệt thự của Hoàng Phủ Thần Phong, sau khi
ghi xong, “Tôi đi xem những cái khác.” Chỉ Ngưng lại tùy tiện đi dạo, vừa vặn
ngắm thấy một bộ y phục mặc ở nhà, áo màu lam nhạt, quần màu xanh đậm, cô cũng
muốn mua bộ y phục này, “Xin hỏi, bộ y phục này cũng cần đặt hàng sao?”
“Không cần, bộ y phục này có sẵn, có thể mua trực tiếp.”
“Được, vậy làm phiền giúp tôi gói lại.”
Kế tiếp, Chỉ Ngưng lại giúp Hoàng Phủ Thần Phong mua cà vạt, cặp tài liệu, thắt
lưng, ví, móc treo chìa khóa, giày da, giày thể theo, kính mắt, đồng hồ” tất cả
nhân viên bán hàng đều kinh ngạc nhìn Chỉ Ngưng chọn đồ, bọn họ thậm chí còn
hoài nghi Chỉ Ngưng rốt cuộc có đủ tiền để trả hay không.
Chỉ Ngưng cuối cùng cũng mua đủ đồ rồi, cô lấy ra thẻ vàng không thời hạn Hoàng
Phủ Thần Phong đưa cho cô. Hoàng Phủ Thần Phong biết Chỉ Ngưng hôm nay muốn đi
dạo phố nên đưa tấm thẻ này cho cô. Hắn cũng biết Chỉ Ngưng sẽ không dùng thẻ của
hắn, cho nên hắn tịch thu hết thẻ của Chỉ Ngưng, như vậy, cô nhất định phải
dùng tấm thẻ hắn đưa cho rồi.
Thời điểm nhân viên thu tiền nhìn thấy bốn chứ “Hoàng Phủ Thần Phong” trên máy
tính, cô mở to mắt nhìn Chỉ Ngưng. Hiện tại cô mới biết, nguyên lai, cô gái
đứng trước mặt cô quen biết Hoàng Phủ Thần Phong.
Chỉ Ngưng bị nhân viên thu tiền nhìn như vậy, cảm thấy không được tự nhiên liền
hỏi: “Xin hỏi, tấm thẻ này có vấn đề gì sao?” Chỉ Ngưng lại tưởng thẻ Hoàng Phủ
Thần Phong đưa cho cô có vấn đề gì, đang lúc cô muốn lấy điện thoại ra gọi cho
Hoàng Phủ Thần Phong, nhân viên thu tiền liền nói: “Không có” không có vấn đề
gì, thực xin lỗi, làm chậm trễ thời gian của ngài.” Nhân viên thu tiền cung
kính đem thẻ vàng trả lại cho Chỉ Ngưng.
“Không sao, các người đem áo đưa đến biệt thự của Phong là tốt rồi, cám ơn!”
“Không cần khách khí, hoan nghênh lần sau quang lâm.”
Một bảo vệ mang một túi lớn đi theo ở phía sau, người còn lại giúp Chỉ Ngưng mở
cửa. Kỳ thật, Chỉ Ngưng thật vô cùng không hy vọng có mấy bảo vệ đi theo phía
sau cô như vậy, nhưng cho dù cô làm nũng với Hoàng Phủ Thần Phong, tức giận,
chiến tranh lạnh với hắn như thế nào đi nữa, hắn cũng ra lệnh cho nhân viên bảo
vệ đi theo cô. Sau lần Chỉ Ngưng bị bắt cóc, hắn không muốn cô gặp thêm bất kì
chuyện gì nữa..
Chỉ Ngưng dự định sau khi mua quà cho Lý tẩu sẽ trở về. Cô quyết định tặng cho
chị Lý một chiếc vòng ngọc, dù sao chị Lý cũng đã hơn năm mươi tuổi rồi, đeo đồ
ngọc cũng rất phù hợp.
Chỉ Ngưng đến cửa hàng bán đồ ngọc, đột nhiên bị một người đàn ông gọi lại, “Em
là Hàn Chỉ Ngưng sao?”
“Chỉ Ngưng tiểu thư, xin cẩn thận.” Tiểu Bân đi theo sau cô nói.
“Hẳn là không có chuyện gì đâu?” Chỉ Ngưng quay đầu nói với người đàn ông lạ
lẫm kia: “Anh biết tôi?”
“Đương nhiên a! Tôi là con trai người chủ nhà trước kia em thuê phòng ở, hơn
nữa, ở trung học chúng ta còn ngồi cùng bàn a! Tần Bách Sâm. Em còn nhớ không?”
“A, anh là Bách Sâm, đã lâu không gặp.”
“Em có rảnh không? Chúng ta ngồi xuống hàn huyên một chút!”
“Được, không có vấn đề.”
Đến quán cà phê, Chỉ Ngưng kêu nhân viên bảo vệ đợi ở bên ngoài, cô cùng Tần
Bách Sâm tiến vào.
“Chỉ Ngưng, cuộc sống của em hiện tại như thế nào?”
“Rất tốt, tôi bây giờ là nhà thiết kế của công ty trang sức ‘Eral’. Tiền lương
rất cao.” Chỉ Ngưng uống một ngụm cà phê.
“Trước đây, tôi đã biết rõ em đối với phương diện này rất có tài. Tập đoàn
trang sức ‘Earl’ lớn như vậy, em cũng có thể thi được vào.”
“Ha ha, nào có lợi hại như anh nói? Anh thì sao? Bây giờ anh làm nghề gì?”
“Kiến trúc sư a! Sau khi tốt nghiệp trung học tôi liền đi Mĩ, cũng vừa trở về
một tháng trước.”
“Lớn lên đẹp trai như vậy, khẳng định có rất nhiều bạn gái phải không?”
“Em cũng biết người tôi vẫn thích là ai, như thế nào? Em dám nói em không biết
sao?” Tần Bách Sâm mập mờ liếc nhìn Chỉ Ngưng.
“Ách” cái này” đang lúc Chỉ Ngưng lúng túng thì chuông điện t