
của cô, cầm lấy
thìa, đem thức ăn đưa vào miệng cô.
“Phong, anh ăn cùng em được không? Bằng không em ăn một mình không có khẩu vị,
em đút cho anh, há miệng nào.” Chỉ Ngưng cầm lấy thìa trong tay Hoàng Phủ Thần
Phong, múc một muỗng, đưa đến miệng Hoàng Phủ Thần Phong.
Bữa cơm này, bọn họ anh đút cho em, em đút cho anh liền sớm ăn xong rồi.
------------LOVE-----------
Lúc đang dùng cơm, Hoàng Phủ Thần Phong nói chiều nay muốn dẫn Chỉ Ngưng đi
công viên trò chơi, Chỉ Ngưng cao hứng ôm cổ Hoàng Phủ Thần Phong, không ngừng
hôn hắn.
Hai người bọn họ thay đổi quần áo bình thường. Hoàng Phủ Thần Phong mặc một bộ
quần áo thể thao màu hồng. Thực khéo là, Chỉ Ngưng cũng mặc một bộ quần áo màu
hồng phấn, bọn họ thật là xứng đôi a!
“Phong, có phải anh nhìn lén em mặc quần áo màu hồng phấn cho nên anh cũng chọn
một bộ màu hồng phải không?” Chỉ Ngưng cố ý giả bộ rất tức giận.
“Nào có! Cái này rõ ràng là hai người chúng ta thần giao cách cảm.” Hoàng Phủ
Thần Phong gần đây mới đổi một chiếc xe Porsche thể thao màu đỏ số lượng có
hạn. Hoàng Phủ Thần Phong không dễ gì mới mua được chiếc xe này, hắn dự tính
chỉ cần xe 2 chỗ cho hắn và Chỉ Ngưng.
Hai người miệng nói nhao nhao, rất nhanh đã đến công viên trò chơi.
“A! Tuyệt quá! Rất lâu rồi em chưa đến công viên trò chơi.” Tiến vào bên trong,
Chỉ Ngưng liền kéo cánh tay Hoàng Phủ Thần Phong kêu to.
“Ha ha! Chỉ cần Ngưng Nhi cao hứng là tốt rồi. Đi thôi, chúng ta bắt đầu chơi!”
Nếu như có người nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong đang chơi trong công viên này,
người nọ nhất định sẽ nói là hai mắt của mình bị hoa, cho nên mới nhìn thấy
Hoàng Phủ Thần Phong.
“Phong, em muốn ăn kẹo đường, anh đi mua giúp em.” Nhìn thấy kẹo đường, Chỉ
Ngưng làm nũng nói với Hoàng Phủ Thần Phong, hắn đương nhiên không dám kháng
lệnh, đành phải ngoan ngoãn đi mua.
“Này!” Hoàng Phủ Thần Phong đem kẹo đường đưa cho Chỉ Ngưng.
“Ha ha! Phong tốt nhất!” Chỉ Ngưng lại hôn hắn một cái.
Một chuỗi kẹo đường đổi lấy một cái hôn, đáng giá.
“Phong, chúng ta đi ngồi thuyền hải tặc được không?”
“Được.”
“Phong, chúng ta đi ngồi ngựa gỗ xoay tròn được không?”
“Được.”
“Phong, chúng ta đi chơi dòng nước xiết được không?”
“Được.”
Ngoại trừ chơi tàu cao tốc cùng đi quỷ ốc, hầu hết trò chơi trong công viên bọn
họ đều chơi qua. Bất quá, Hoàng Phủ Thần Phong nhất định sẽ có biện pháp làm
cho Chỉ Ngưng cùng hắn chơi những trò chơi kia.
Cuối cùng, “Phong, chúng ta đi ngồi vòng đu quay cao chọc trời được không?”
“Được.”
Ngồi bên trong vòng đu quay, Chỉ Ngưng tựa bên ngực Hoàng Phủ Thần Phong, vẻ
mặt hạnh phúc, “Phong, em nói cho anh biết một truyền thuyết về vòng đu quay
cao chọc trời a! Có người nói, ngồi đu quay cao chọc trời này sẽ được hạnh
phúc. Khi đu quay lên đến điểm cao nhất, nếu hai người yêu nhau hôn môi, bọn họ
sau khi xuống dưới sẽ vĩnh viễn hạnh phúc.”
“Ngưng Nhi, anh yêu em.” Ba chữ ‘anh yêu em’ kia, Hoàng Phủ Thần Phong lần đầu
tiên nói ra miệng, Trước khi gặp được Chỉ Ngưng, hắn không tin mình sẽ yêu một
người nào đó.
“Anh, anh đang nói cái gì?” Chỉ Ngưng không thể tin được Hoàng Phủ Thần Phong
sẽ nói với cô ba chữ kia.
“Anh nói, anh * yêu * em!” Nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền hôn lên môi Chỉ Ngưng.
Mà thời điểm hắn hôn Chỉ Ngưng, vòng đu quay vừa vặn lên đến điểm cao nhất.
Truyền thuyết vòng đu quay cao chọc trời, có thật không?
Bọn họ, sau khi đi xuống sẽ vĩnh viễn hạnh phúc sao?
Hồi lâu, Hoàng Phủ Thần Phong mới lưu luyến rời khỏi
môi Chỉ Ngưng, gắt gao ôm Chỉ Ngưng vào trong ngực. Nét mặt của hắn rất nghiêm
túc, sau đó, nâng cằm Chỉ Ngưng lên, ánh mắt chằm chằm nhìn Chỉ Ngưng nói:
“Hàn Chỉ Ngưng! Lời này anh chỉ nói một lần, em nghe cho rõ. Hoàng Phủ Thần
Phong xác định cùng Hàn Chỉ Ngưng, chắc chắn xác định cả đời vĩnh viễn cùng
nhau hạnh phúc!”
Chỉ Ngưng chính là nước mắt giàn giụa nhìn Hoàng Phủ Thần Phong, hiện tại lúc
này, Chỉ Ngưng không nói nên lời..., cô chỉ đành phải ôm chặt lấy Hoàng Phủ
Thần Phong, sợ tất cả chỉ là một giấc mộng đơn giản và hạnh phúc.
Nhìn thấy Chỉ Ngưng khóc, Hoàng Phủ Thần Phong liền luống cuống, “Ngưng Nhi, em
làm sao vậy?”
“Ô ô ô Phong, em sợ đây là một giấc mộng, sau khi tỉnh mộng cái gì cũng biến
mất, em thật sự sợ sẽ mất đi anh! Bởi vì em thật sự thật sự rất thích anh! Ô ô”
anh sẽ không rời em đi phải không?” Chỉ Ngưng lần nữa đem quần áo của Hoàng Phủ
Thần Phong trở thành khăn tay.
“Ha ha, đứa ngốc! Đây là thật, tuyệt đối không phải là mộng. Anh cam đoan với
em, đời này, anh sẽ luôn luôn bên cạnh em, bảo vệ em, che chở em, cưng chiều
em. Sẽ không rời xa em nửa bước. Được không?” Vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong sủng
nịch. Loại vẻ mặt này, cho dù ba năm trước đây cũng chưa từng thấy.
“Vâng! Phong, tại sao anh đối tốt với em như vậy? Thậm chí anh mới gặp qua em 2
lần đã đối tốt với em như vậy.” Khóe mắt Chỉ Ngưng còn vương vài giọt nước mắt.
“Kì thực, lúc trước, ngày đầu tiên em đến ‘Earl’ làm việc, đứng dưới công ty
nhìn tấm biển cười, từ lúc đó anh liền muốn bảo vệ em, không cho em bị thương
t