XtGem Forum catalog
Sự Cám Dỗ Cuối Cùng

Sự Cám Dỗ Cuối Cùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326452

Bình chọn: 7.5.00/10/645 lượt.

uân lưu chuyên: chỉ đời người luôn vận động biến hóa, không có gì là không thay đổi.

Giản Nhu đang không biết nên bắt máy hay từ chối cuộc gọi thì Trịnh Vĩ đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Cô đưa di động cho anh. “Em mặc kệ hai người từng xảy ra chuyện gì. Em chỉ hy vọng anh hãy giải quyết ổn thỏa mối quan hệ với cô ấy trước khi chúng ta kết hôn.”

Trịnh Vĩ khẽ gật đầu, bắt máy ngay trước mặt cô. Tiếng cười vui vẻ của Kiều Hân Vận vang lên rõ mồn một. “Vừa rồi cửa hàng áo cưới chuyển chiếc váy hôm qua đến nhà em. Anh mua tặng em thật sao?”

Trịnh Vĩ tựa vào đầu giường. “Em nói thích chiếc váy đó còn gì!”

“Nếu em nói thích anh thì giải quyết thế nào?”

Trịnh Vĩ bình thản trả lời: “Kiều đại tiểu thư kén như vậy, làm sao có chuyện nhìn trúng tôi?”

“Ý em là... giả dụ...”

“Giả thiết này khó thực hiện... vì vợ tôi sẽ không đồng ý.”

Kiều Hân Vận cười giòn tan. “May mà em không thích anh.”

Trịnh Vĩ cười cười, không nói câu gì. Giản Nhu kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt. Nhìn nụ cười đắc ý của anh, cô liền tường tỏ ngọn nguồn. Cô nên sớm nghĩ ra mới phải. Bao năm qua, cô tỏ thái độ tuyệt tình, thà chết cũng không gặp mặt, anh còn chẳng chịu bỏ cuộc thì làm gì có chuyện chỉ vì cô từ chối anh trước mặt mẹ mà buông tay? Có lẽ anh sẽ buồn, sẽ thất vọng, nhưng với khả năng chịu đựng hơn người, làm gì có chuyện anh dễ dàng từ bỏ? Dù quyết định buông tay, chắc anh cũng không đến nỗi lập tức đưa Kiều Hân Vận đi thử váy cưới.

Hóa ra tất cả đều là kế hoạch của anh. Anh đoán được mẹ cô sẽ cực lực phản đối, mười lăm phút nói chuyện không thể xóa bỏ hận thù tồn tại mười năm trong lòng bà. Anh cũng đoán được cô sẽ phân vân, khó xử giữa tình yêu và tình thân, sẽ từ chối chiếc nhẫn của anh. Vì vậy anh cố tình đưa Kiều Hân Vận đi thử váy cưới rồi bảo Tiêu Thường thông báo với cô. Anh cố tình dùng phương thức đoạn tuyệt để ép cô đưa ra quyết định cuối cùng.

Nghĩ tới chuyện ngày hôm qua mình bị đả kích và đau lòng ra sao, Giản Nhu chỉ muốn băm vằm người đàn ông trước mặt. Đáng tiếc, trong tay không có dao mà chỉ có gối. Thế là cô ném mạnh chiếc gối vào người anh. “Trịnh Vĩ! Anh có thể bỉ ổi hơn không?”

Trịnh Vĩ giơ tay bắt chiếc gối, thản nhiên đáp: “Anh mới gạt em có một ngày, trong khi em gạt anh những năm năm trời.”

Nghe câu này, cô liền xì hơi như quả bóng, mọi nỗi oán trách lập tức tan biến. Đúng thế, cô từng dùng tin đồn tình cảm với Nhạc Khải Phi để lừa dối anh. Điều khác biệt là, anh cho cô cơ hội cứu vãn tình cảm, còn cô không cho anh bất cứ cơ hội nào.

Giản Nhu thắc mắc: “Anh đã bày trò, tại sao không kiên nhẫn đến cùng, đợi chúng ta đăng ký kết hôn rồi mới cho em biết sự thật? Anh không sợ em tức giận, không chịu lấy anh nữa à?”

“Bây giờ em có đi hay không?” Trịnh Vĩ hỏi.

“Đi chứ!” Một khi đã quyết định ở bên anh cả đời, cô sẽ không nuốt lời. Bây giờ “gạo đã nấu thành cơm”, sau này chẳng may gặp khó khăn, thử thách, cô cũng là Trịnh phu nhân được pháp luật bảo vệ.

“Chúng ta chuẩn bị đi thôi!”

“Đợi một lát. Em đã nhờ người làm thủ tục di dân giúp ern đi lấy hồ sơ về. Hộ khẩu của em ở trong đó.”

“Vậy anh đi mua đồ ăn sáng đã.”

Khi Giản Nhu và Trịnh Vĩ đến Cục Dân chính, trong đại sảnh chật ních người. Có người thậm chí ngủ gật trong lúc chờ đến lượt làm thủ tục. Cảnh tượng náo nhiệt hơn xếp hàng chờ mua vé ở nhà ga. Nhân viên tiếp tân nói với họ: “Hôm nay đông quá nên chắc sẽ không đến lượt anh chị. Ngày mai anh chị đến sớm một chút.”

“Vâng!” Giản Nhu rút di động chụp ảnh rồi đăng lên Weibo để nhắc nhở mọi người, chuyện đăng ký kết hôn không thể nhất thời nổi hứng mà nên hẹn trước.

Status vừa đăng, lập tức có fan hỏi: “Nhục Nhục, chị đến Cục Dân chính làm gì thế? Có phải đăng ký kết hôn không?”

Cô đang cân nhắc xem phải trả lời thế nào thì nghe thấy Trịnh Vĩ gọi điện cho người bạn làm việc ở Cục Dân chính, hỏi xem liệu có thể giải quyết thủ tục giúp anh không.

Người bạn hỏi lại: “Kết hôn ư? Não ai bị úng nước thế? Anh có biết thời buổi này đăng ký kết hôn còn khó hơn mua vé tàu không?”

Trịnh Vĩ trả lời ngắn gọn: “Là tôi.”

“Em không nghe nhầm đấy chứ? Anh định kết hôn ư? Ai mà ngốc nghếch nhảy vào hố lửa vậy?”

Trịnh Vĩ cất giọng nhàn nhạt: “Chủ nhiệm Phác, gần đây có rất đông người xếp hàng làm thủ tục mà các cậu cũng chẳng chịu nghĩ cách giải quyết. Kết hôn là chuyện chung thân đại sự, các cậu tùy tiện nói một câu “ngày mai lại đến” để đuổi người ta về. Tôi nghĩ, chắc mấy hôm nữa tôi phải đến đây xem các cậu bận rộn công việc gì.”

Đối phương lập tức đổi giọng: “Trưởng phòng Trịnh! Em sai rồi. Em sẽ giải quyết cho anh ngay!”

Chưa đầy nửa tiếng sau, hai quyển sổ chứng nhận kết hôn màu đỏ đã ra đời. Bởi vì thời gian có hạn nên khâu tuyên thệ bị giản lược. Giản Nhu xem đi xem lại tên mình và Trịnh Vĩ trong quyển sổ. Trước kia, cô chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện kết hôn với anh, không ngờ chỉ cần ký tên là xong, đúng là dễ hơn mua vé tàu nhiều.

Trên đời có rất nhiều chuyện là vậy. Bạn tưởng khó hơn lên trời nhưng thực tế rất dễ giải quyết. Điều quan trọng là bạn có quyết tâm hay không.

Trị