
n an bài mọi chuyện, tỷ không thể đem muội vứt ra đường rồi mặc kệ sống chết được.”
“Ân. Muội biết chỉ có đại tỷ là tốt nhất mà.” Nhìn tiểu Loan Loan mặt cười đắc ý, Mạch Tang bất đắc dĩ chỉ có thể lắc đầu – đúng là tiểu nha đầu mà.
Lúc Loan Loan gặp lại Mạch Tang thì trời đã về khuya. Lần này nàng không ngủ, không ngồi trên giường ôm chăn đợi nữa, mà ngồi hẳn trên bàn, chống cằm ngóng trông chờ đợi, mắt luôn nhìn về phía cửa phòng. Vừa thấy Mạch Tang bước vào, nàng đã phấn khởi mà khoe, “Đại tỷ, muội cho tỷ xem hành trang của muội.”
Mạch Tang tò mò nhìn Loan Loan đang quỳ rạp trên mặt đất, từ đáy giường kéo ra một tay nải quần áo to tướng, Loan Loan ôm bao y phục nặng nề đó mà kiêu ngạo, “Đây là tất cả những gì muội thu thập được cả ngày nay.”
“Là sao? Bên trong chứa những gì?” Mạch Tang hứng thú hỏi.
Loan Loan chỉ cười không đáp, tay mở bao quần áo ra. Mạch Tang nhìn lướt qua, hai hàng chân mày nhíu lai, “Loan Loan, những thứ này là…”
“Là tất cả nữ trang trong hộp trang sức của muội, muội tính rồi, sau khi rời khỏi đây sẽ đem nó đổi lấy tiền.” Loan Loan cười hì hì, với tay khêu ánh sáng từ ngọn nến le lói, dưới ánh nến vàng bạc châu báu dường như càng lấp lánh rực rỡ. Mạch Tang xem chừng đống châu báu kia cũng đáng cả vạn lượng.
“Còn kia… những cái bình nhỏ đó là gì?”
“Là thuốc mà Nhị tỷ đã cho muội. Có thuốc giải rượu, nhức đầu, mất ngủ, còn có cả thuốc trị cảm, trị liền vết thương, tất cả đều không thiếu. Ai… đại tỷ, sao tỷ lại đứng một bên lắc đầu cười muội như thế chứ?”
“Muội muội ngốc. Những đồ trang sức này đến một thứ cũng không thể đem cầm, vừa nặng nề lại vừa dễ bị người khác phát hiện tung tích. Còn mớ thuốc, muội chỉ cần thuốc giải rượu, và đại hoàn đan để trị ngoại thương là đã đủ rồi. Ừ… Để tỷ xem lại, mặt nạ thì tất nhiên phải xài, cho nên thuốc làm mặt nạ mềm để dễ tháo ra cũng không thể thiếu. Còn đạn khói cũng không cần cầm, mấy thứ nữ trang cũng khỏi mang theo, muội ra khỏi nhà sẽ giả trang thành một thiếu niên, cho nên sau khi ra khỏi đây, tỷ sẽ mua cho muội vài bộ nam phục. Đã là như vậy thì cả tay nải này cũng không cần mang theo.”
“A?” Loan Loan choáng váng, nàng vắt óc suy nghĩ hồi lâu để chuẩn bị được một tay nải đầy đủ như thế trong thoáng chốc đã bị tỷ tỷ vứt lại hết. “Chuyện này… muội không có tay nải kia thì sẽ không có tiền chi phí. Đại tỷ, tỷ… tỷ không phải tính cho muội ra ngoài giả trang thành một tên khất cái đó chứ?” Loan Loan rầu rĩ hỏi.
Mạch Tang không khỏi cười chế giễu, “Làm sao có thể chứ. Cho dù chính muội có muốn làm một tên ăn mày thì tỷ cũng không nỡ đứng nhìn đâu. Tỷ sẽ chu cấp cho muội một ít bạc vụn, hơn nữa hôm nay tỷ ra ngoài đã kiếm được cho muội một công việc.”
Nghe Mạch Tang nói như thế, tinh thần Loan Loan hoàn toàn hào hứng trở lại, nàng vội hỏi, “Là công việc gì?”
“Bảo tiêu. Như vậy muội sẽ không một thân một mình đi lại trên giang hồ, ngoài ra dọc đường đi lại có người sẽ chiếu cố cho muội.”
“Làm bảo tiêu cũng tốt a. Nhưng người ta sẽ nhận muội sao?”
“Tỷ đã nghe ngóng rồi, phần lớn nhân thủ của tiêu cục kia đã phái ra ngoài công tác hết, nhưng họ lại vừa mới nhận một đơn hàng, thời gian giao nhận chỉ có 30 ngày, cho nên phải gấp rút tuyển người. Chỉ cần muội được chọn làm trợ thủ là đủ rồi, ngoài ra, miệng muội phải ngọt một chút, tay chân siêng năng một chút, còn cái chính nữa là muội phải chấp nhận chịu khổ a.
Loan Loan nghiêm túc gật đầu, “Nhưng liệu bọn họ có hỏi muội tên gì, nhà cửa ở đâu không?”
“Dĩ nhiên là có, người ta hỏi tên thì tự muội thêu dệt lấy cho mình một cái tên giả là được. Còn nơi ở… muội nói muội vô gia cư, đến Lạc thành để tìm kiếm công việc nuôi thân, vừa lúc thấy tiêu cục nhận người, trùng hợp bản thân cũng có chút công phu quyền cước nên đã tới theo thông báo triệu tập.”
“Tìm việc… Nhận người…” Loan Loan lầm bầm một hồi. “Ân, muội đã nhớ kĩ.”
“Loan Loan… muội thật xác định muốn đi làm bảo tiêu sao?”
“Đúng a.” Loan Loan hăng hái , khí thế bừng bừng khẳng định.
Mạch Tang thở dài, “Tốt lắm, muội lần này đi ra ngoài từ nữ cải trang thành nam, không thể cứ hở chút là giở tính tiểu thư ra được, với lại muội suốt ngày phải làm việc chung đụng với toàn nam nhân, mọi sự phải cẩn thận hàng đầu. Còn nữa, khi vào tiêu cục, muội phải kí giấy sanh tử (ý là giấy chấp nhận sống chết dù thế nào cũng không thưa kiện), tên tuổi của tiêu cục này không nhỏ, vạn nhất trên đường lỡ có xảy ra chuyện gì, muội ngàn vạn lần nhất định không thể cậy vào chút võ công thấp kém của mình mà tỏ ra anh hùng. Nhớ kĩ chưa?”
Loan Loan ra sức gật đầu, “Muội đã nhớ rõ.”
Mạch Tang cũng gật đầu lại, nhưng chợt nhớ ra điều gì, “Đúng rồi, giọng nói của muội…”
Loan Loan cười khúc khích, “Đại tỷ, tỷ cứ yên tâm. Kĩ năng giả giọng của muội được Tam tỷ truyền dạy, không được mười phần hoàn hảo thì cũng được 5-6 phần rồi. Tỷ nghe thử nhé.” Loan Loan thuận miệng chuyển giọng nói vài câu. Mạch Tang cũng cảm thấy yên lòng. Loan Loan lại hỏi Mạch Tang lần nữa, “Đại tỷ, tỷ còn gì cần dặn dò muội nữa không?”
“Có, đương nhiên là có, hơn nữa còn là việc quan