
mãn bộc phát ra luôn một lần. "Ba mẹ làm sao mới chỉ ra nước
ngoài một chuyến lại ép con lấy chồng mà không thèm giải thích chứ? Ba
mẹ có hỏi ý kiến của con không?"
"Ba mẹ đâu có biết bây giờ con có người yêu hay không đúng không? Ba mẹ về căn bản thì cái gì cũng không biết hết!"
"Tiểu Hàn, con có bạn trai rồi sao?". Bà Vu kinh ngạc hỏi. Bởi chỉ có một cô con gái độc nhất, tình cảm giữa hai mẹ con thân thiết như hai
chị em, không hề có bí mật gì với nhau cả.
Chồng bà cố tác hợp cho con gái và Tiểu Thú, bà cũng không có chút dị nghị nào giơ hai tay tán thành vì bà biết con gái đến nay vẫn chưa để ý yêu mến ai đặc biệt, Tiểu Thú vừa lúc lại là dạng nam nhân con gái bà
yêu thích nên bà mới có thể lạc quan tác thành. Bà có dự cảm mạnh mẽ là
hai đứa sẽ trở thành một đôi hoàn mỹ, nhưng không lẽ...
"Đúng". Vu Hàn không chút do dự trả lời. Cô cố ý tránh ánh mắt của
mẹ, nhìn ba mình chòng chọc không chớp mắt bởi cô biết mẹ hiểu rõ mình,
cô nói láo hay nói thật chỉ qua một cái nhìn sẽ bị vạch trần ngay.
"Nhưng sao tới tận bây giờ cũng chưa từng nghe con đề cập đến chuyện này?". Bà Vu hoài nghi hỏi.
"Lập tức chia tay với thằng đó". Vu Khải Phu lớn tiếng ra lệnh.
Vu Hàn trợn xanh hai mắt không thể tin được, không thể tin người cha
đầy lý tính của mình có thể nói ra những lời độc tài đến vậy.
Chia tay?
Chẳng lẽ ba muốn hy sinh hạnh phúc của con gái mình chỉ vì đứa con
trai sống lại của người bạn thân sao? Ba thậm chí còn không quan tâm bạn trai của cô là người thế nào, hay cô có thực sự quen bạn trai hay
không, lập tức muốn cô chia tay? Ba nói thật sao? Cho dù cô ra sức phản
đối cũng không thèm để ý, kiên quyết muốn gả cô cho một nam nhân xa lạ
sao?
Cô không tin!
"Con sẽ không chia tay với anh ấy, con yêu anh ấy, hơn nữa — con đã
là người của ảnh rồi". Cô nói láo trắng trợn đến vậy cũng là muốn dò xét phản ứng của ba mình.
"Mày nói gì? Mày nói lại lần nữa xem!". Vu Khải Phu kích động lập tức từ chỗ ngồi đứng lên, cả khuôn mặt cũng tím tái.
"Con đã có người con muốn lấy cho nên con tuyệt đối sẽ không lấy cái tên Tiểu Thú kia". Cô cũng lớn tiếng cãi lại.
"Ba không cho phép! Ba không cho phép con lấy bất kì ai trừ Tiểu Thú! Tuyệt đối không một ai!".
Vu Hàn đột nhiên cảm giác lạnh sống lưng, quay đầu tìm kiếm sự trợ
giúp từ mẹ, chỉ thấy bà nhíu chặt chân mày, lộ ra vẻ mặt không đồng ý
cùng chỉ trích hành động của cô vì đã không nghe lời hai người họ.
Bọn họ có thực là ba mẹ cô không? Tại sao chỉ mới ra khỏi nước vài
tháng mà thôi, nhưng sao trở về lại thay đổi hoàn toàn như vậy, không
thèm quan tâm đến ý kiến của cô, cũng không yêu cô nữa?
Cô mờ mịt nhìn họ, nghe thấy ba không ngừng đe dọa ép cô chia tay bạn trai, nếu không sẽ có biện pháp mạnh. Càng nghe cô càng cảm thấy trái
tim mình băng giá, càng nghe càng oán hận cái tên đã chết còn sống lại
kia. Nếu hắn không tự nhiên từ đâu nhô ra, thái độ của ba mẹ cô đâu có
biến thành như thế này?
Cô tuyệt đối sẽ không lấy hắn ta! Có chết cũng không muốn!
Bất kể ba mẹ nói gì, hoặc thậm chí muốn cô tìm một người đàn ông lên
giường trước khi cưới đi chăng nữa, cô tuyệt đối sẽ không lấy tên khốn
kia! Cô nghiến chặt hàm răng thề trong lòng tuyệt đối không đội trời
chung với tên "khoai tây bự" này!
Chương 1.3
"Ái Mễ".
"Không rảnh".
"Nhã Tuệ".
"Không rảnh".
"Cần Phân".
"Không rảnh".
"Thúc Nữ, đi uống rượu với tớ".
"Được thôi, khi nào đi?"
"Bây giờ".
"Bây giờ? Không được, tớ có chuyện cần ra ngoài rồi".
"Đáng giận, tại sao các cậu bây giờ ai cũng không rảnh, cũng đều có
chuyện hết vậy, có phải các cậu hẹn nhau cùng chơi tớ không?". Vu Hàn
ngồi trong xe chuẩn bị ra cửa tức giận nói.
"Tiểu thư của tôi ơi, không cần nghĩ vớ vẩn như vậy có được không. Cậu có biết hôm nay là ngày bao nhiêu không?"
"Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của tớ, xui nhất đời!"
"Hôm nay là lễ tình nhân". Thúc Nữ ở đầu dây thở dài.
"Vậy nên các cậu đều trọng sắc khinh bạn hết rồi đúng không?". Vu Hàn hét to vào điện thoại, sau đó không thèm nói thêm lời nào liền dập máy.
Cái gì mà lễ tình nhân chứ, cứ đi ăn lễ tình nhân của mấy người đi!
Thực là tức chết a, tại sao lúc cô cần bạn bè an ủi thì không người
nào nguyện ý theo cô ra ngoài chứ, uổng công cô xem các mấy người là bạn thân nha. Đáng giận! Đáng giận a~~
Không rảnh đúng không? Được rồi, luật pháp không ai cấm một người thì không thể đến pub uống rượu, cùng lắm thì cô đi một mình là được, nói
không chừng còn xỉn quá hóa rồ lên giường với ai đó, "thực tế hóa" lời
nói xạo động trời với ba mẹ luôn.
Nhưng mà cô thật dám làm như vậy sao? Tùy tiện tìm một người để lên
giường, thậm chí nếu đối phương nguyện ý, kết hôn qua loa như vậy, vùi
chôn hạnh phúc cả đời?
Nếu trong quá khứ thì chắc chắn cô không dám, nhưng bây giờ ngay cả
ba mẹ cũng không thèm coi trọng hạnh phúc của cô thì cô còn có cái gì
không dám nữa đâu? Đằng nào chẳng phải chết, cô tại sao không thể lựa
chọn cách "chết" mình muốn chứ?
Tự cười giễu, cô mở khóa khởi động xe, chuyển động tay lái lái ra
đường lớn, nhằm thẳng quán rượu mà đi t