Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Satan Dịu Dàng Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326360

Bình chọn: 8.5.00/10/636 lượt.


- Tới đây! - Anh không để ý tới lời của cô…, nhìn cô ngoắc tay kêu lên!

Diệc Tâm Đồng há miệng, không hiểu nhìn anh.

- Tới đây! - Anh lặp lại một lần nữa, nhưng lần này có vẻ không có kiên nhẫn lắm.

Diệc Tâm Đồng đứng dậy đi tới trước mặt của anh, tay anh duỗi một cái kéo cô vào trong ngực, mà chân của cô không cẩn thận đè lên chân bị thương của anh, anh rên lên một tiếng.

- Sao vậy? - Cô cúi đầu nhìn chân của anh - A! Chảy máu?

- Xuỵt… - Anh dùng miệng chặn miệng của cô lại. Bây giờ đám người ở bên ngoài kia còn chưa bỏ đi, cô gọi lớn tiếng như vậy là muốn dẫn bọn họ tới đây sao? Cô nàng ngốc nghếch.

Môi của cô như nụ hoa, khiến cho anh nhớ như vậy. Chỉ vài ngày không gặp mà thôi, nhưng giờ phút này dường như một cái hôn cũng không thể thỏa mãn anh, anh không để ý chân bị thương, kéo cô lên giường, thở dốc nói:

- Nhớ anh không?

Diệc Tâm Đồng bị anh đè ở phía dưới, có hơi khó chịu, lòng bàn tay của cô để ở ngực anh, kêu lên:

- Mạc thiếu gia, trước tiên anh…

Anh rất nặng, đột nhiên anh ý thức được vấn đề này, cơ thể anh lập tức khẽ lật, trực tiếp kéo cô lên, để cô đè trên người của anh.

Đổi tư thế, Diệc Tâm Đồng hét nhỏ một tiếng.

- Ở đây em có bao cao su không? - Anh tựa đầu đặt ở ngực của cô hỏi.

- Bao… cao su? - Mặt cô đỏ rực, sao cô có thể mua thứ kia mang theo trên người.

Anh lật người một cái ngồi dậy, đưa tay tìm điện thoại của anh, cô tò mò hỏi:

- Anh làm gì vậy?

Anh nghiêm túc nói:

- Gọi thuộc hạ mang bao cao su tới đây!

- Không cần… - Cô vội ngăn lại. Nếu như thuộc hạ của anh mang bao cao su tới đây, chuyện cô và anh xảy ra quan hệ cũng bị truyền ra ngoài, cô không muốn người khác biết cô chen ở giữa anh và Mộ Dung Tuyết.

Anh nhíu mày nhìn cô:

- Tại sao?

- Em đi mua! Anh cần, em giúp anh đi mua! - Cô nhảy xuống giường, bắt đầu tìm túi của mình, nhưng còn chưa bước ra khỏi phòng nửa bước, tay bị anh giữ lấy - Đã trễ thế này, đi đâu mua?

Giọng anh khàn khàn, ánh mắt nóng rực nhìn cô chằm chằm.

- Cửa hàng! Em đến cửa hàng mua cho anh!

- Em… - Anh cau mày nhìn cô.

Đầu tiên từ trốn tránh đám người áo đen đuổi giết giờ biến thành nửa đêm mua bao cao su.

Mạc Duy Dương lái xe chở cô đến cửa hàng gần đấy, anh dừng xe ở bên ngoài cửa hàng, Diệc Tâm Đồng mở cửa xe, gãi đầu hỏi:

- Muốn mua nhãn hiệu nào! (=_= !!! )

Cô đối với cái đó không biết, cho nên chỉ có thể hỏi anh thôi.

Anh mở cửa xe bên cạnh mình đi xuống, đi vòng qua bên kia xe nắm lấy tay của cô, kéo cô vào cửa hàng.

Nhân viên phục vụ đứng ở cửa vội nhiệt tình kêu lên:

- Hoan nghênh đã đến!

Mạc Duy Dương dẫn cô đi tới cái kệ chuyên bán bao cao su phía trước, chỉ vào một trong số mấy nhãn hiệu đó nói:

- Nhớ, lần sau mua nhãn hiệu này!

Cô quay người có chút xấu hổ cúi thấp đầu.

Anh nâng cằm của cô lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào hai mắt cô, hỏi:

- Nhớ chưa? - Bàn tay anh vươn lên kệ phía sau lưng cô, lấy mấy bao cao su nhét vào trong tay của cô, mà bên má cô đã ửng đỏ lên, cả tai cũng đỏ.

Ra khỏi cửa hàng, anh chở cô đi thẳng đến khách sạn, lý do phòng cô anh ở không quen.

Quẹt thẻ mở cửa phòng, anh nhất nút mở đèn trên tường, nói với cô:

- Đi tắm!

Diệc Tâm Đồng liếc nhìn vết thương trên chân anh, hỏi:

- Anh bị thương? Lại đánh nhau với người khác?

Anh ngồi trên ghế salon, miệng ngậm một điếu thuốc, nhìn về phía cô nói:

- Không phải đánh nhau, là đấu súng!

cô sững sờ, lập tức nghĩ tới xã hội đen, ở nước Anh còn có thể đụng phải kẻ thù? Kẻ thù của người đàn ông này thật đúng là nhiều…

- Đi tắm, không nên để anh đợi quá lâu! - Hai cánh tay anh đặt trên ghế salon, chân thon dài duỗi một cái, kêu lên.

Diệc Tâm Đồng để túi xuống, vào phòng tắm.

Một giờ sau, lúc cô đi ra, ánh mắt nhìn về phía người đàn ông trên ghế salon, anh đã sớm cởi áo khoác, hai nút cài áo sơ mi trước ngực văng ra, lộ ra da thịt rắn chắc màu đồng, một cánh tay chống ở cằm có ít râu hấp dẫn, đầu khẽ rũ xuống phía dưới, dáng vẻ xem ra là ngủ thiếp đi!

Vẻ mặt Diệc Tâm Đồng sững sờ, không ngờ người đàn ông vẫn la hét đòi làm chuyện xấu lại có thể ngủ thiếp đi!

Cô thở phào nhẹ nhõm một cái.

Cô quay đầu lại liếc nhìn người đàn ông ngồi ở trên ghế salon, do dự có nên đánh thức anh hay không. Nếu như anh tỉnh, cô lập tức nguy hiểm, nếu như không đánh thức anh, vậy có nghĩa là anh phải ngủ trên ghế salon một đêm.

Sau khi trải qua một phen đấu tranh, cô quyết định vẫn nên làm cho anh tỉnh! Bởi vì chân của anh bị thương.

Diệc Tâm Đồng Diệc Tâm Đồng Diệc Tâm Đồng

- Mạc thiếu gia tỉnh đi, lên giường ngủ! - Cô đẩy vai của anh một cái, bỗng nhiên anh mở hai mắt ra, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, gật đầu một cái.

Diệc Tâm Đồng cho rằng sau khi tỉnh lại anh sẽ quấn lấy cô, kết quả ngay cả nhìn cũng không nhìn cô một cái, đi thẳng vào phòng ngủ. Cười bất đắc dĩ, không phải lãng phí một mớ bao cao su rồi sao?

Buổi sáng khi tỉnh lại, Diệc Tâm Đồng cảm giác cơ thể đang bị thứ gì đè lên. Cô mơ màng mở hai mắt ra, đập vào mắt là gương mặt tuấn tú của Mạc Duy Dương, sau đó miệng của cô bị anh che lại. Đầu lưỡi của anh thăm dò vào trong miệng cô, tì


XtGem Forum catalog