Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Sa Ngã Vô Tội

Sa Ngã Vô Tội

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325055

Bình chọn: 7.00/10/505 lượt.

vờ như không hề để ý chút nào đến lời anh nói.

Tư Tư lắc đầu, im lặng nằm trong lòng cô.

Thật may con bé không phải là đứa trẻ thích nói chuyện, trước kia cô đã lo lắng rằng bé bị tự kỷ, nhưng bây giờ thật sự cảm ơn trời là bé không có cái tính lắm lời hay chuyện.

* * * * * * * * * * * * *

Bởi vì Tư Tư lần đầu tiên đi máy bay, những chấn động kịch liệt làm cho bé sợ hãi, suốt đường đi sắc mặt Tư Tư tái mét, đôi môi trắng bệch không có chút huyết sắc, chỉ có điều cô bé không khóc toáng lên, mà đôi mắt chỉ ầng ậc nước. Băng Vũ nhìn con tan nát cõi lòng, tay không ngừng vừa vuốt ve đầu an ủi bé vừa nói không sao hết. Lâm Quân Dật thấy bộ dạng của Tư Tư, đôi mày gần như nhíu lại thành một đường, đưa tay ôm lấy thân hình bé nhỏ của Tư Tư vào lòng, dùng đôi bàn tay to che chắn hai tai của bé lại…

Tư Tư níu lấy cổ áo vest của Lâm Quân Dật, mở to đôi mắt đang tràn ngập nước mắt trong vắt như những giọt mưa mà nhìn anh, hàng lông mi dài rung động theo mỗi một cái chớp mắt không khỏi làm cho người khác cảm thấy thương xót. Lâm Quân Dật thở dài một tiếng, lấy ngón tay lau nước mắt trên mặt bé, vô cùng dịu dàng dỗ dành bé: “Đừng sợ, chú sẽ bảo vệ con.”

Tư Tư gật gật đầu, mặt tựa vào ngực anh, suốt quãng đường đều cuộn mình trong lòng anh hưởng thụ sự ấm áp.

Lúc xuống máy bay, Tư Tư đã ngủ say, Lâm Quân Dật cũng không đánh thức mà ôm bé đi ra khỏi sân bay.

Mới vừa ra đến cửa sân bay, Âu Dương Y Phàm với một bộ đồ thể thao sậm màu trên người đang bước tới, bên cạnh còn có một cô gái xinh đẹp thuần khiết dịu dàng đang dựa sát vào người anh ta.

Âu Dương Y Phàm thấy Tư Tư ở trong lòng của Lâm Quân Dật, kinh ngạc tháo mắt kính xuống, nhìn anh với vẻ không thể tin được: “Trăm ngàn lần đừng nói với em là anh có con gái riêng lớn tới chừng này rồi nha.”

Lâm Quân Dật trừng mắt liếc Âu Dương Y Phàm một cái: “Trước khi nói chuyện cậu nên động não một chút có được không?”

“Không phải con gái anh, vậy tại sao anh lại ôm con bé đi khắp nơi vậy?”

“Tôi thích!” Lâm Quân Dật không màng đến sự châm chọc của anh ta nữa, ôm Tư Tư lên xe. Để lại Âu Dương Y Phàm lòng đầy nghi ngờ liếc nhìn Băng Vũ một cái.

* * * * * * * * * * * * * * *

Âu Dương Y Phàm đưa bọn họ tới mấy phòng khách sạn đã được anh ta an bài rất tốt từ trước, khi thấy Lâm Quân Dật đưa hành lý của cô và anh vào chung một phòng thì anh ta hơi sửng sốt, tựa nửa người vào cửa mà đánh giá cô bằng một cái nhìn đầy thâm ý.

Âu Dương Y Phàm đưa thẻ phòng khách sạn cho Lâm Quân Dật, hỏi: “Anh là thật lòng sao? Tôi cứ nghĩ là vì anh nhất thời giận Nhĩ Tích thôi chứ…

Lâm Quân Dật đem Tư Tư mắt nhắm mắt mở nằm trong lòng mình đặt xuống giường khách sạn, rồi quay sang quàng tay qua vai Băng Vũ ôm cô vào lòng anh, hôn nhẹ lên trán cô…

Giống như dùng hành động để chứng minh mối quan hệ mờ ám của họ hoàn toàn là sự thật, không thể nghi ngờ gì.

“Đừng như vậy, con gái tôi đang nhìn đấy!” Cô quẫn bách đẩy anh ra, ôm lấy Tư Tư vẻ mặt còn đang mơ hồ vì mới tỉnh ngủ, đi ra khỏi phòng.

Khi đi ngang qua bên cạnh Âu Dương Y Phàm, cô nghe thấy anh ta nói: “Cô Diêu à, tôi không nghĩ đến cô thật sự thủ đoạn như vậy!”

Cô dừng bước, nghiêng mặt nhìn anh ta cười cười, thản nhiên nói: “Anh Âu Dương ạ, anh đánh giá tôi quá cao rồi đấy. Nếu anh có thủ đoạn nào cao thâm hơn, phiền anh hãy chỉ dạy cho tôi một ít với, tôi đang muốn nhanh chóng thoát khỏi bàn tay của ngài Lâm đây một cách nhanh nhất đây.”

“Thật ư? Thật ra thì tôi cũng muốn tâm sự riêng tư với cô một chút”

Giọng điệu của anh ta rất nhẹ nhàng uyển chuyển, khoé miệng toát ra ý cười ẩn chứa vẻ không đứng đắn, nhưng Băng Vũ cũng không ghét anh ta. Cô thật sự cảm thấy anh ta hoàn toàn không giống những gã đàn ông đáng khinh, gian ác mà trước đây cô đã từng gặp, người này nhìn qua có vẻ ăn chơi nhưng lại không phải là loại hạ lưu!

Không giống như Lâm Quân Dật, bề ngoài ra vẻ chính trực ngay thẳng, nhưng con người bên trong lại đê tiện không ai sánh bằng.

Lúc ăn cơm, Lâm Quân Dật và Âu Dương Y Phàm luôn bàn chuyện công việc của họ, bàn luận về tình hình lên xuống của cổ phiếu, bàn xem làm thế nào trong một thời gian nữa chứng minh tiềm lực phát triển của một công ty với thị trường, bàn về tình hình kinh tế toàn cầu…

Nghe Lâm Quân Dật thần thái bay bổng nói chuyện về tình hình đang thay đổi của nền kinh tế lẫn chính trị thế giới, cô ngồi nhìn anh đến thất thần, vì anh mà tim cô đập nhanh hơn, các mạch máu như đang sôi trào.

Lời nói và suy nghĩ của phụ nữ có thể gạt người, nhưng ngôn ngữ cơ thể thì không… Cô không thể lại tiếp tục lừa mình dối người thêm được nữa, cô ngưỡng mộ tài năng của anh, cô đau lòng vì cảnh ngộ éo le bất đắc dĩ của anh, cô đã… thật lòng yêu anh mất rồi!

Sau đó bọn họ lại nói tới phụ nữ, Lâm Quân Dật hỏi Âu Dương Y Phàm: “Lần trước cậu nói có cuộc xem mắt quan trọng là thật hay giả vậy?”

“Là thật đấy. Là con gái bạn cũ của ba mẹ tôi, bối cảnh gia đình cũng không tệ lắm. Tôi đã gặp cô bé đó hai lần rồi, cũng khá vừa mắt.”

Lâm Quân Dật cười cười châm chọc: “Yêu cầu của cậu đúng thật là không cao, chỉ cần vừ