
o nói như vậy, mấy vị trưởng lão
bên cạnh đều dùng sức gật đầu, "Đúng đúng đúng! Điều kiện gì chúng ta đều đáp ứng!"
Nhìn thấy biểu tình của mấy vị trưởng lão,
khiến cho Phượng Thất Thất cười lắc đầu, "Nhận thấy các vị sẽ không thương tổn Kiêu Nhi, ta
rất yên tâm. Chúng ta sẽ không lấy hạnh phúc của nhi tử của mình để làm điều kiện trao đổi! Mặc dù ta và Thương là cha Mẹ của Kiêu Nhi, nhưng chúng ta không có quyền lợi quyết định tương lai của Kiêu Nhi. Quyết định của chúng ta là, chờ Kiêu Nhi lớn, để cho chính bé tự mình lựa chọn. Nếu như Kiêu Nhi nguyện ý học tập cổ thuật, nguyện ý ở lại Tường tộc, ta và Thương tuyệt đối sẽ không phản đối."
Lời của Phượng Thất Thất vừa nói ra..., chẳng
khác nào cho những người này uống định tâm hoàn*( định
tâm hoàn: thuốc an thần).
Cổ Đức cho là Phượng Thương và Phượng Thất Thất là người tôn quý như vậy, nhất định sẽ không để cho hài tử học tập cổ thuật, dù sao cổ thuật ở trong mắt người khác là một loại người kinh khủng. Không nghĩtới hai
người này thế nhưng sáng suốt như vậy, đem quyền lựa chọn để lại cho Phượng Kiêu.
"Công chúa, người và Nhiếp Chính Vương thật sự nghĩ như vậy?"
Phượng Thương và Phượng Thất Thất sáng suốt như vậy, cũng là ngoài dự liệu của mấy vị trưởng lão.Để cho
Phượng Kiêu tới chọn, đứa bé kia nhất định sẽ lựa chọn cổ thuật và Tường tộc, trong cơ thể hắn có cổ, chỉ cần sâu độc này và hài tử nuôi dưỡng tình cảm tốtđẹp, hài tử đó cũng sẽ không bài xích cổ thuật, cũng sẽ không bài xích sâu độc. Phượng Thương và Phượng Thất Thất để cho nhi tử tự mình lựa chọn, thật ra thì kết quả này bốn vị trưởng lão có thể dự liệu được.
"Đúng vậy. Tương lai của hài tử của chúng
ta, hãy để cho bé tự mình lựa chọn, chúng ta làm cha mẹ sẽ không can
thiệp."
"Cám ơn!" Đại trưởng lão có chút kích động, khóe mắt có chút hồng, "Nếu hai vị sáng suốt như vậy, chúng ta cũng
không có ý gì khác. Chúng ta cũng tôn trọng ý kiến của Tiểu thế tử, bất kể
lúc nào Tiểu thế tử muốn học, cũng có thể tới Tường tộc, cửa lớn của Tường tộc chúng ta vĩnh viễn cũng sẽ
mở rộng chào đón Tiểu thế tử!"
"Đúng! Bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây!"
Có được sự hứa hẹn của Bốn vị trưởng lão cộng
thêm Cổ Đức, khiến cho Phượng Thương và Phượng Thất Thất càng thêm yên tâm, về phần
Phượng Kiêu sau này như thế nào, có lẽ trưởng thành sẽ có sự lựa chọn của mình!
"Biểu tẩu, tẩu thật sự để cho Kiêu Nhi tự mình lựa chọn sao? Ta cảm
thấy đứa nhỏ này rất thích nơi này a?" Hoàn Nhan Khang đùa Phượng Kiêu, trêu chọc khiến cho Phượng kiêu bật cười
"Khanh khách".
Khiến cho người ta ngạc nhiên chính là, Phượng
Kiêu cũng không có bởi vì lúc trước ngâm nước ở LongĐàm mà thân thể xuất hiện biến cố, ngược lại bú no sữa, ngủ một giấc, lại giống trước kia. Nếu
là hài tử bình thường, ít nhất cũng sẽ bị bệnh mất mấy ngày, đứa nhỏ này cũng vô cùng khỏe mạnh.
"Ừ! Nếu như Kiêu Nhi thích, chúng ta sẽ
không phảnđối.
"Biểu tẩu, tẩu cùng biểu ca thật sự là quá sáng suốt rồi!"
Hoàn Nhan Khang và Phượng Thất Thất vừa nói
chuyện, Phượng Thương đi tới, sắc mặt có chút nặng nề.
"Biểu ca, sao vậy?" Thấy thư tín ở
trong tay Phượng Thương, Hoàn Nhan Khang đứng lên. Chẳng biết tại sao, trong lòng Hoàn Nhan Khang dự
cảm có chuyện chẳng lành, không đợi hắn đoán ra rốt cuộc chuyện gìđã xảy ra, Phượng Thương đã trực tiếp nói ra một câu khiến cho hắn bị hù dọa
"Hoàn Nhan Kiệt đã chết."
"Cái gì? !" Tin tức này từ trong
miệng Phượng Thương nói ra, không chỉ Hoàn Nhan Khang, ngay cả Phượng Thất Thất
và Tô Mi bên cạnh cũng bị hù dọa.
"Kiệt Nhi làm sao lại chết?"
Phượng Thất Thất đoạt lấy thư tín trong tay Phượng Thương,
nhìn từ đầu đến cuối, sau khi nhìn thấy chữ của Đông Phương Lam tự tay viết Hoàn Nhan Kiệt băng
hà, nước mắt Phượng Thất Thất trực tiếp rơi xuống. Cái kia, hài tử nho nhỏ, cứ
như vậy không tồn tại ? Lúc nàng đi Hoàn Nhan Kiệt còn lưu luyến không rời lôi kéo nàng, bảo
nàng nhất định phải mang đệ đệ trở lại chơi cùng với hắn, không nghĩ tới chỉ tách biệt ngắn ngủn mấy tháng, nhưng
thành vĩnh biệt. . . . . .
"Hoàn Nhan Hồng tên khốn kia!" Chờ
Hoàn Nhan Khang nhìn xong thư tín, nghiến răng nghiến lợi mắng lên.
Thì ra là, bên cạnh Hoàn Nhan Kiệt có một cung nữ là nội gián của Hoàn Nhan Hồng, Hoàn Nhan Hồng sau
khi bại căn bản không cam lòng, hắn hình như đoánđược mình sẽ có kết cục như thế nào, lệnh cho nội giánđút độc dược cho Hoàn Nhan Kiệt.
"Người này thật là đáng chết! Ta thật là hận mình ban đầu nhân từ, giữ hắn một cái mạng."
Phượng Thất Thất trong mắt một mảnh tối tăm, hổ
dữ không ăn thịt con, Hoàn Nhan Hồng biến thái đãvượt ra khỏi phạm vi người bình thường, lại
có thể đối với con mình hạ độc thủ, người này Tâm rốt cuộc làm bằng gì!
"Ta muốn hắn chết!"
Hàn khí trên người Phượng Thất Thất, Hoàn Nhan
Khang chưa từng bao giờ nhìn thấy. Hắn chưa từng gặp Phượng Thất Thất hận một
người như vậy, cũng chưa từng gặp Phượng Thất Thất sát khí nồng đậm như vậy. Hoàn Nhan Hồng thật không ra gì, lại làm ra
chuyện như vậy ! Đáng chết!
"Ta sẽ trả lời ngoại tổ mẫu, đối với Hoàn Nhan