
nữa, vẫn cảm thấy quái vật kia rất kinh khủng. Hai người mới vừa lên
bờ, cái đầu dài nhỏ của thủy quái kiađã nổi lên mặt nước, trong miệng ngậm chính là thân thể của Long Trạch Cảnh Thiên, hắn còn đang giãy dụa, chẳng qua là từ đầu gối trở xuống đã hoàn toàn không thấy.
"Cứu mạng! Cứu ta!"
Trong miệng Thủy quái phát ra mùi tanh, khiến
cho Long Trạch Cảnh Thiên trong lòng có loại sợ hãi trước nay chưa từng có, hắn không muốn trở thành
thức ăn trong miệng quái vật kia? Hắn không muốn như vậy! Không muốn!
Bên này, Phượng Thất Thất và Phượng Thương đãlên bờ, Phượng Thất Thất chỉ lướt qua thủy
quái, chuyên tâm cấp cứu chữa trị cho Phượng Kiêu. Cũng may Phượng Kiêu chỉ bị
sặc nước, mặc dù khuôn mặt nhỏ trắng bệch, nhưng cũng không đáng lo ngại, Phượng Thất Thất thở phào nhẹ
nhõm, Phượng Thương vội vàng vận công đem tã lót của Phượng Kiêu hong khô.
"Cứu ta!" Tiếng kêu thảm thiết của
Long Trạch Cảnh Thiên truyền đến, Phượng Thất Thất ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn nam nhân đáng thương kia đang giãy dụa ở trong miệng thủy quái, trong mắt ngoại trừ
lạnh như băng như sương, không có cảm xúc khác.
Nếu như không phải là phát hiện thủy quái đang tới gần, nhất định nàng sẽ đích thân giết Long Trạch Cảnh Thiên. Tính kế Phượng Kiêu như
vậy, Phượng Thất Thất làm sao có thể cứu hắn!
"Cứu ta! Van cầu các ngươi, cứu ta!"
Long Trạch Cảnh Thiên không biết tại sao bây giờ thủy quái còn không ăn mình, chẳng qua là hàm răng sắc bén của nóđã xuyên thấu lồng ngực của hắn, Long Trạch Cảnh Thiên cảm giác được tính mạng của mình chỉ một chút xíu nữa sẽ
trôi đi mất, nhưng vẫn không nhịn được vùng vẫy muốn cầu Phượng Thất Thất cứu
mình, tiếc rằng trả lời hắn lại là ánh mắt lạnh lùng như băng của côgái kia.
Ánh mắt này, khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên
trong lòng run lên. Dường như Phượng Thất Thất vôluận ôn nhu, xinh đẹp, giảo hoạt, quý khí, còn chưa từng có thái độ như vậy, giống như, nàng hận hắn không lập tức đi chết đi.
Đúng, nàng hi vọng hắn lập tức đi chết.
Long Trạch Cảnh Thiên, cảm thấy ánh mắt bắt đầu mơ hồ. Trên người truyền đến đau đớn, đã không thể dùng lời nói đơn giản để hình dung.
Sau khi Phượng Thất Thất cứu trị*( cấp cứu+ chữa trị) cho
Phượng Kiêu xong, Phượng Thương ôm nhi tử, nắm cả eo thon của nàng, hai người càng chạy càng
xa, chỉ để lại cho Long Trạch Cảnh Thiên một bóng lưng lãnh mạc*( lạnh nhạt, hờ hững), mà
bóng lưng kia, lại khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên từ đáy lòng bắt đầu lạnh cả người. Hắn biết, lần này thật sự là thua.
"Biểu ca biểu tẩu, hai người không có sao chứ! Kiêu Nhi không có sao chứ!"
Bên ngoài Long Đàm đám người Hoàn Nhan Khang
vội vã chạy tới, đúng lúc, thủy quái há mồm đem Long Trạch Cảnh Thiên nuốt vào trong bụng.
Thấy cảnh tượng này, mọi người trong lòng cả
kinh, chỗ tốt là thủy quái này cũng không có đả thương những người khác, mà là nhìn bọn họ một cái, rồi chìm vào trong nước
một lần nữa. Tất cả, lại trở nên gió êm sóng lặng .
"Kiêu nhi không có chuyện gì!" Nói
xong lời này, chân Phượng Thất Thất mềm nhũn, ngồi phịch ở trong ngực Phượng Thương.
Mới vừa rồi không cảm thấy sợ, hiện tại nhớ
tới, nếu là Phượng Kiêu có chuyện gì bất trắc, trong lòng nàngáy náy vĩnh viễn.
"Tấn Mặc, mau xem cho khanh khanh một
chút!" Phượng Thương Thấy đáy mắt Phượng Thất Thất thất thần, lập tức để cho Tấn Mặc bắt mạch cho Phượng Thất Thất,
kết quả là nàng bình an không có việc gì, Phượng Thương mới thở phào nhẹ nhõm.
"Vương gia, không bằng để ta xem cho ngài một chútđi!" Tấn Mặc đi tới bên cạnh Phượng Thương, bắt mạch cho
hắn, qua một lúc lâu, mới gật đầu, "Vương gia cũng không có chuyện gì!"
Nghe Tấn Mặc nói Phượng Thương không cóchuyện
gì, Phượng Thất Thất mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại."Không có chuyện gì là tốt rồi! Người một nhà bình an là tốt rồi!"
"Đúng a! Không có chuyện gì là tốt rồi! Tiểu thế tử không có chuyện gì, tiểu thư không có chuyện gì, cô gia cũng không còn chuyện, thật tốt quá!"
Chuyện mới vừa rồi, thật sự là đem Tô Mi làm cho sợ hãi, nàng sợ cái thủy quái kia sẽ khiến
cho Phượng Thất Thất vàPhượng Thương biến thành cái dạng gì. Bây giờ nhìnđến
bọn họ bình an, Tô Mi con ngươi nóng lên, một hơi bị ngăn ở ngực cũng được thoát ra."Không có chuyện gìlà tốt rồi!"
Bởi vì liên tiếp xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cửa ải Phượng Thương vào Long Đàm trực tiếp miễn đi, ngày thứ hai Cổ Đức liền ôm Phượng Kiêu đi gặp mấy vị trưởng lão
Lúc trước các trưởng lão cũng không có quan tâm nhiều đến Phượng Kiêu, trừ Đằng Nguyên trưởng lão còn đang giải trừ độc nghiện, còn lại bốn vị trưởng lãođều chờ nhi tử của
Phượng Thương và Phượng Thất Thất. Ngày hôm qua một màn Phượng Thương vàPhượng
Thất Thất ở trong Long Đàm bọn họ đã được chứng kiến, cộng thêm thần Long xuất hiện, bốn người sau
khi bàn bạc quyết định sẽ giải cổ cho Phượng Kiêu.
"Thế nào rồi?" Cổ Đức mặc dù là cao thủ giải cổ, nhưng ở Tường tộc, trưởng lão mới là biểu tượng của quyền lợi, huống chi cổ thuật
của các trưởng lão so vớiông còn cao hơn, ông ôm Phượng Kiêu đi chính là đến gặp mấy vị này