
cho bú sữa .
Ta đảo cặp mắt trắng dã, cùng Lâm Lâm thì thào nói: “Cái hạng mục này hẳn là để cho tổ trưởng tự mình đến , cười với những người đó một cái, phỏng chừng chuyện buôn bán này liền ok, tội gì bắt chúng ta khổ sở làm cái buổi họp báo này cơ chứ?”
Lâm Lâm cười cười đến đánh ta, “Trong đầu cô đúng là toàn thứ không trong sáng.”
“Sao tôi lại không trong sáng ? An Tùy Dụ có ngoại hình rất giống kẻ bán rẻ tiếng cười ! Cô xem xem cái cặp mắt hoa đào kia , rõ ràng là một con hồ ly đực sống vạn năm đã thành tinh a!”
“Khụ khụ…” Lâm Lâm ho khan vài tiếng, nháy mắt nháy mũi với ta .
Hỏng rồi, cô ấy mà nháy mắt với ta là ta liền cảm thấy không có chuyện tốt rồi, lần trước cũng là như thế này, vì thế ta chạy nhanh sửa lại lời nói: “Tổ trưởng tổ chúng ta đó là sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành , mặc cho ai nhìn đều phải thích , như chị Khổng của chúng ta vậy , không phải là cũng hướng lên trên trèo sao!”
“Khụ khụ khụ…” Lâm Lâm ho khan càng lớn hơn nữa .
Ta mê mang , chẳng lẽ lại nói sai rồi? Hay là Lâm Lâm bị viêm khí quản thật ?
Đột nhiên, ta nghe được phía sau có thanh âm bén nhọn của phụ nữ , “Không làm việc cho tốt lại ở đây ăn nói bậy bạ gì hả ? !”
Vẻ mặt ta nhất thời hóa thành tro tàn , phỏng chừng trong thời gian ngắn không thể khôi phục , mẹ ruột của ta ơi ! Chị Khổng a , sao chị lại cũng đến phối hợp với tôi a ?
Chị Khổng đi rồi , An công tử mới lẳng lặng xuất hiện bên cạnh chúng ta , Lâm Lâm chào hỏi anh ta một tiếng, anh ta chỉ ‘ừ’ , vẫn là bộ dáng mặt than .
An công tử nhìn ta như có thâm ý , làm cho ta cảm thấy cái ánh mắt kia là đang cười nhạo ta, vừa rồi khẳng định là anh ta đã nghe được lời ta nói .
Đoạn nhạc đệm đó qua đi , phóng viên bắt đầu lục tục kéo đến , ta có chút nghẹn họng nhìn trân trối, có lái xe đến, có đi taxi đến, có đi xe điện ngầm đến, có đi xe bus đến . Không quan tâm bọn họ đến bằng cách nào , những người này đều khiến cho ta kinh ngạc , ta rõ ràng còn không gọi điện thoại cho bọn họ , sao tất cả đều đến đây cơ chứ ?
Lâm Lâm có vẻ cũng có chút kích động , “Tô Nhuận không phải cô nói cô không gọi được mấy cuộc điện thoại sao? Sao lại có nhiều người đến đây vậy?”
Ta lắc lắc đầu, ta là không biết thật , những phóng viên , biên tập nổi danh này làm sao có thể đến đây .
Giọng điệu của Lâm Lâm có chút oán giận , “Nếu cô sớm nói với tôi là có nhiều người đến như vậy, thì tôi cũng không đến mức chỉ chuẩn bị vài cái hồng bao như này a, tôi còn phải đi tìm chị Khổng đã.”
Ta ở tại chỗ này đợi người đăng ký, Lâm Lâm đi tìm chị Khổng . Ta đần mặt nhìn những người này, An công tử đột nhiên xuất hiện, cùng những người đó cười cười, chào hỏi .
“An Tùy Dụ cậu thật không có suy nghĩ a , sớm nói có hoạt động này thì chúng tôi cũng chuẩn bị trước a , quá bất ngờ !” Một người nổi tiếng trong đài truyền hình nói.
An công tử liền cười hùa theo, bình luận với bọn họ thêm vài câu.
Ta lại một lần nữa mắt mũi trợn trừng , sau khi chờ bọn họ đều đi vào , An công tử chọc chọc cánh tay ta , đưa qua một cái khăn tay, “Lau đi !Nước miếng chảy kìa !”
Ta liền lấy cái khăn tay này lau đi nước miếng, “Cám ơn , không cần!”
An công tử nhìn chiếc khăn bị lây dính nước miếng của ta , nhíu mày.
“Những người này do anh tìm đến à ?” Ta hỏi anh ta.
“Người nào? Tôi cũng không biết a , không phải là cô gọi điện thoại sao?” Anh ta giả ngu với ta.
Ta còn định nói thêm gì nữa, anh ta liền ngắt lời , “Mau mau vào đi thôi! Nhớ kỹ, những người này đều là do cô tìm đến!”
Ta chất phác gật đầu, anh ta đi vài bước rồi lại quay đầu , ném cho ta cái khăn tay vừa rồi , “Giặt lại cho tôi!”
Cuộc họp báo viên mãn chấm dứt, ngay tại thời điểm ta vui sướng hài lòng , Lâm Lâm đột nhiên mang vẻ mặt cầu xin chạy tới tìm ta, bộ dáng như vậy thực giống như chồng mới chết .
“Xảy ra chuyện gì thế ?” Ta hỏi .
“Tiền! Hồng bao thiếu một cái! Làm sao bây giờ a?”
“Cái gì? Mất tiền à? !”
Cô ấy gật đầu , hốc mắt hồng hồng , điều này làm ta cũng muốn khóc , vấn đề tiền nong nhưng là vấn đề lớn a, sao lại có thể để mất cơ chứ ? Khó trách cô ấy khổ sở giống như mới chết chồng vậy , lúc này ta cũng bi thống giống như bị chết mấy lão chồng , cái phong bì kia tuyệt đối không phải là số lượng nhỏ a , cứ như vậy mà để mất rồi sao .
“Làm sao bây giờ a, tôi có thể bị đuổi việc hay không a, tôi… Tôi… Tôi thật sự không phải cố ý , đụng phải ai đó một cái, sau đó đã không thấy tăm hơi. Ô ô…”
Lâm Lâm tựa vào trên vai ta bắt đầu ô ô khóc, bộ dáng hoa lê trong mưa , thật sự là làm ta cảm thấy thương cảm .
“Chúng ta là cùng một tổ , tôi với cô cùng nhau gánh vác, không có việc gì , yên tâm, chúng ta lại đi tìm xem, thật sự không tìm được thì đành thừa nhận sai lầm với chị Khổng đi.”
“Sao có thể để liên lụy tới cô chứ ?”
“Cái gì mà liên lụy hay không liên lụy , toàn công ty chỉ có cô đối với tôi tốt nhất , tôi sẽ không bỏ mặc cô !”
Ta vẫn hoài nghi, lúc trước ta hiên ngang lẫm liệt như vậy , tất cả đều là vì Lâm Lâm khóc rất đẹp , ta trải qua nhiều năm nhân sinh như vậy , vẫn là lần đầu tiên ở trong cuộc sống thật nhìn thấy phương pháp