
người có tính tình lạnh nhạt, nhưng tiếp xúc nhiều sẽ phát hiện ra anh đối với người khác rất tốt, không hề cậy tài khinh người như lời người này nói.
Bài đăng này quả nhiên được nhiều người vây xem, mọi người đều xôn xao về Tiêu Tử Uyên.
Tùy Ức cười, không nhìn ra Tiêu Tử Uyên là nam sinh lạnh lùng, lạnh nhạt mà lại có duyên đến như vậy, được lòng nhiều người quả nhiên là rất quan trọng.
Sau đó có một người ID lâu năm trong diễn đàn đứng ra nói, một người xuất thân danh môn, gia giáo tốt, từ nhỏ lớn lên dược nâng niu chăm sóc, nhiều người bợ đỡ, thế nhưng vẫn tài hoa hơn người, anh tuấn phi phàm, kiêm tốn,lịch sự, anh tấy không đáng tự hào sao? Không đáng để kiêu ngạo sao?
Vừa nói mấy câu này ra, mọi người đều gật gù nói có lý.
Sau đó lại có người nhiều chuyện chê chủ bài đăng không biết tự lượng sức mình, chàng trai mà ngay cả Dụ Thiên Hạ cũng không theo đuổi được cô với tới được sao?
Trong chốc lát, mọi người lại bắt đầu có hứng thú với câu chuyên của Dụ Thiên Hạ và Tiêu Tử Uyên.
Tam bảo tỏ vẻ hưng phấn, "Dụ sư tỷ không liên quan cũng bị kéo vào rồi!"
Tùy Ức cảm thấy khả năng đào bới tin tức của quần chúng quả là vô hạn.
Càng không ngờ tới, cô chỉ là sang phòng bên cạnh tìm bạn nói chuyên hai câu, lúc về tình hình lại biến chuyển khủng khiếp.
Ba người Hà Ca, Tam Bảo và Yêu Nữ ngồi trước máy vi tính cười bỉ ổi nhìn cô.
Tùy Ức hoảng sợ, "Các cậu làm sao thế?"
Tam bảo vẫy tay gọi cô, "Cậu cũng bị kéo vào rồi!"
Tùy Ức bước đến nhìn, lập tức sửng sốt.
Một tên có ID có tên là Vua Sự Thật đã đăng một tấm ảnh, trong ảnh Tiêu Tử Uyên đứng bên cạnh Tùy Ức, không biết là vô tình hay cố ý, anh hơi nghiêng người, từ góc độ này nhìn sang giống như là đang ôm lấy Tùy Ức, hai người dựa vào nhau, Tùy Ức hai má ửng hồng, gương mặt cong cong như đóa hoa đào, mà càng hiếm là Tiêu Tử Uyên trên mặt cũng nở nụ cười ấm áp.
Tùy Ức cẩn thận nhớ lại, đó là bức ảnh chụp chung hồi họp hội học sinh năm ngoái, lúc đó cô bị ép uống vài ngụm rượu, hơi say nên mới như thế kia, tấm ảnh này cô cũng có, mà quan trọng là trong hình không có những người khác, bây giờ hình những người khác bị cắt ra, đúng là mờ ám không thể nói rõ được.
Vị Vua Sự Thật này đăng lên mấy bức ảnh Tiêu Tử Tuyên và những người khác chụp ảnh chung, trong đó tất nhiên cũng có Dụ Thiên Hạ. Nhưng trên mặt đều là nụ cười lịch, khiến cho người khác cảm thấy hòa nhã nhưng lại xa ngàn dặm, duy nhất chỉ có bức hình này là nụ cười phát ra từ nội tâm.
Mọi người đều tò mò muốn biết cô gái này là ?
"A Ức. . . . . ." Yêu Nữ nhẹ giọng gọi cô.
Tùy Ức nhíu mày, "À. . . . . . có vẻ như lúc ấy Tiêu sư huynh uống hơi nhiều, không kiểm soát được biểu cảm của mình."
Yêu Nữ lầm bẩm, "Tớ nhớ Tiêu sư huynh mỗi lần liên hoan đều uống nước trái cây mà.”
Tùy Ức giơ tay đầu hàng, "Được rồi được rồi, tớ cũng không rõ chuyện này ."
Lâm Thần ôm máy vi tính chạy đến trước mặt Tiêu Tử Uyên, chỉ vào ảnh hỏi, "Cậu là người trong cuộc, cậu có nên vì bản thân mà giải thích không?"
Lâm Thần nghĩ là Tiêu Tử Uyên căn bản lười quan tâm đến những thứ này, ai ngờ cậu ta chăm chú nhìn một lát, còn đánh giá, “chụp rất được”.
Lâm Thần thử hỏi thăm dò, "Vậy tớ đăng lên nha ?"
"Được." Tiêu Tử Uyên dở một trang sách thờ ơ trả lời.
Sau đó có một bình luận mới.
Nhân vật chính nói, tấm hình này chụp rất được.
Có lẽ là mọi người bị câu nói nay dọa sợ, thời gian sau đó không có một bình luận nào được đăng thêm. Một phút đồng hồ sau, bình luận lại rầm rộ lại.
A a a a, đại thần lên tiếng!
Oa oa oa oa, sao đại thần lại nói mấy câu này!
A a a a, đại thần đang thừa nhận sao? !
Cũng không ít nam sinh đứng ra than thở, Aizzz, lại một đóa hoa nghành y học bị người của nghành khác cướp mất rồi.
Trên màn hình không ngừng tăng thêm những bình luận mới.
Tùy Ức mở máy vi tính của mình ra, nhìn chằm chằm vào câu nói trên màn hình mà ngẩn người đỏ mặt.
Nhân vật chính nói, tấm hình này chụp rất được.
Rất lâu sau mới tắt máy vi tính, nằm trên giường che chăn lăn lộn.
Dưới giường ba người hả hê với nổi đau của người khác.
"A Ức này, cậu đừng chối nữa!"
Hôm sau, quả nhiên có nhiều người chẳng quen biết lấy đủ mọi lý do đến để nhìn cô, Tùy Ức thở dài, cô cũng không bận tâm về điều này, mà lo lắng sau này gặp Tiêu Tử Uyên sẽ xấu hổ.
Buổi sáng Yêu Nữ đi học, ba người hẹn Yêu Nữ học xong cùng nhau ăn cơm.
Vừa mới bước vào thấy yêu nữ ngồi trong góc vẫy tay gọi các cô lại.
Bên cạnh có một cô gái, Yêu Nữ vừa gọi vừa nháy mắt với bọn cô, ba người ngầm hiểu.
Tam Bảo nhìn một chút, rồi hỏi, "Ơ, bạn gái mới hả?"
Cô gái kia ngẩn người , nhìn Tam Bảo rồi lại nhìn Yêu Nữ.
Hà Ca huých cho Tam Bảo một cái , "Cậu nói gì vậy! Tại sao lại là bạn gái mới? đây không phải là người lần trước sao? Mặc bộ đồ khác mà cậu cũng không nhận ra?"
Tùy Ức nhìn cô gái kia mặt từ hồng chuyển sang trắng, sắp hỏng đến nơi. Không khỏi an ủi, “không phải lo lắng đâu, Yêu Nữ mặc dù giới tính hơi khác người, nhưng đối với bạn gái rất chân thành, sẽ không bỏ bạn đâu.”
Đôi đũa trong tay cô gái kia nháy mắt rơi xuống.
Lúc đi lấy