Old school Swatch Watches
Quản Gia Kí Sự Lục

Quản Gia Kí Sự Lục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322903

Bình chọn: 9.00/10/290 lượt.

cho hắn.”

“Phiền chết!” Bích Tỳ tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng. Bích Tỳ vung một bao bột phấn qua, nhị vị tiên quân ngã xuống.

“Cái này triệt để thanh tịnh.” Bích Tỳ cười đắc ý, “Xem ra Nhuyễn Cân Tán mà Ôn Lương Ngọc xứng thật sự vô thiên hạ, đối với thần tiên cũng có tác dụng. Lần sau ta xin nhiều chút.”

“Vương hậu a, ngươi ném vào họ như vậy không lễ phép, dù gì cũng là hàng xóm!” Ngự Tề có chút bận tâm.

“Không sao, ta thấy hai vị hàng xóm hiểu sai về âm nhạc, chúng ta cần uốn nắn chút. Để hai vị hàng xóm biết rõ, cái gì mới là tiếng ca mỹ diệu. Đây là cơ hội có một không hai giúp bọn họ rèn luyện âm nhạc.” Bích Tỳ rất nghiêm túc nói.

“Có lý, hai vị hàng xóm, cùng thưởng thức thanh âm tự nhiên của vương hậu ta a.” Ngự Tề nói, “Người đâu, chuyển ghế nằm tới cho hai vị tiên quân, dâng trà hầu hạ. Tiên quân phải ở đây thưởng thức tiếng ca của vương hậu xinh đẹp.”

Thần a, cứu ta, ta không muốn ở đây! Hai vị tiên quân khóc không ra nước mắt, bị lính tôm tướng cua đỡ lên ghế, tiếp nhận “Lễ rửa tội” của Bích Tỳ.

Vô Hạ chân nhân về nhà, suốt ba ngày ăn không trôi cơm, không muốn nghe bất kỳ thanh âm gì. Bảo Lâm Quân về nhà, chạy như điên ba ngày, eo nhỏ đi một tấc, cả người rất tiều tụy.

“Thiệt là, nghe tiếng ca của ta có thể giảm béo, lần sau phải thu phí a.” Bích Tỳ nói.

“Vương hậu có lý.” Ngự Tề cũng hiểu, không thể để bọn họ được lợi trắng. Lính tôm tướng cua…… Chỉ có thể ai thán.

Bích Tỳ muốn tổ chức nhạc hội cá nhân, hạ lệnh tất cả lính tôm tướng cua mang thân bằng cố hữu, toàn bộ yêu ma trong túi tới, còn có hai vị hàng xóm, cùng với đệ tử của bọn họ, đến hồ sâu cổ động!

Lính tôm tướng cua không có cách nào, vì vậy đều mang máy trợ thính, đưa thân bằng cố hữu đến. Mà ngay cả yêu tinh bị uy hiếp cũng tới cổ động, Ô Quy thừa tướng phát cho bọn hắn mỗi người một cái.

Quy thừa tướng đi thỉnh hai tiên quân và đệ tử của bọn họ, Vô Hạ chân nhân cùng Bảo Lâm Quân chết sống không chịu đến, đệ tử thì lẩn xa. Cuối cùng Bích Tỳ cảm thấy quá không nể mặt mình, dùng dược, sai lính tôm tướng cua khiêng tới. Quy thừa tướng cũng cho rằng hai vị tiên quân rất không nể tình, dựa vào cái gì mọi người chịu khổ, các ngươi lại lẩn xa, có nạn phải cùng chịu chứ. Không cho các ngươi máy trợ thính!

“Hoan nghênh các vị quang lâm, ta thay mặt vương hậu của ta, hướng các vị khách quý cảm tạ.” Ngự Tề ăn mặc hoa lệ, càng không hòa hợp với khuôn mặt xấu xí, “Tiếng ca của vương hậu ta lưu danh hậu thế, tài hoa và vẻ đẹp cùng tồn tại. Có thể được các vị thừa nhận, phu thê chúng ta cảm kích không thể diễn tả bằng lời, chỉ có thể dùng tiếng ca diễn tả. Mời các vị thưởng thức!”

Dưới ánh sáng của vô số trân châu, Bích Tỳ trang phục lộng lẫy xuất hiện, thật sự là xinh đẹp. Hai vị tiên quân thấy mọi người bị sắc đẹp mê hoặc, tâm ngoan độc ẩn dưới diện mạo, các ngươi nhanh quên vậy sao! Các ngươi bị mời đến bằng cách nào chứ! Nhưng hai người chỉ có thể mắng trong lòng, nói không ra lời.

“Vương hậu, vương hậu!” Lính tôm tướng cua cùng thân bằng cố hữu có máy trợ thính nên không nghe được thanh âm gì, nhưng để lão bản vui vẻ, liền hô to. “Vương hậu, chúng ta sùng bái ngươi!”

“Vương hậu hát quá hay, chúng ta thích ngươi!” Tiếng hò hét, tiếng thét chói tai vang lên dưới hồ.

Bích Tỳ kích động, hưng phấn mà hát, Ngự Tề còn làm phép thuật, biến hóa khung cảnh, càng khiến Bích Tỳ vui vẻ. Hai vị tiên quân cùng đệ tử đều chóng mặt, nôn a nôn, hôn mê a hôn mê, run rẩy a run rẩy.

Nhạc hội chấm dứt, tất cả lính tôm tướng cua và thân bằng cố hữu, thậm chí yêu tinh đều được hậu lễ. Chỉ có hai vị tiên quân, cùng đệ tử, bị mang đi.

“Sư phụ, ta muốn đi dạo.”

“Sư phụ, nhà đệ tử trong gởi thư, muốn đệ tử về nhà.”

“Sư phụ, đệ tử muốn xuống núi một chuyến.”

“Sư phụ, mẫu thân đệ tử bệnh nặng, đệ tử phải về nhà một chuyến.”

Đệ tử của hai vị tiên quân đều tìm lý do xuống núi, chọc tức hai vị tiên quân, đám học trò không nghĩa khí, chỉ lo chạy trối chết, có ai nghĩ tới sư phụ a! Đúng là, khó khăn trước mặt mới nhận ra ai tốt! Hai vị tiên quân nhìn nơi ở càng ngày càng trống vắng, cũng quên ganh đua, Nam Sơn Bắc Sơn hòa thuận rất nhiều. Hơn nữa số lượng yêu quái cũng giảm bớt, huyên náo không còn.

Thời gian hòa bình luôn qua rất nhanh, Bích Tỳ mang thai bảo bảo của Ngự Tề, nhân ngư là loài lưỡng tính, có thể sinh đản. Cho nên, Ngự Tề càng thêm cưng chiều Bích Tỳ, rồi Bích Tỳ sinh hạ một quả đản, tại sao quả đản mang hoa văn kỳ quái? Đôi vợ chồng cũng thấy lạ, nhưng đó là nhi tử của bọn hắn, ấp g a. Từ khi Bích Tỳ sinh đản, mỗi ngày thêm một việc, đó là hát ru. Ông trời của ta, ban ngày tàn phá người khác, buổi tối còn không tha, tiếp tục ma âm xỏ lỗ tai! Ngày chết không xa nữa a!

Đến lúc đản nở, quả thực khiến người người hoảng sợ, lúc đó thiên địa chấn động, kim quang vạn trượng, quả đản nở ra một Kim Long. Cả long tộc sôi trào! Lão Long Vương tự mình đến nghênh đón tôn tử, một vạn năm, long tộc không có Kim Long sinh ra, trông thấy không, con của ta lợi hại a, sinh ra một Kim Long. Vì thế Long tộc ăn mừng thật lâu, Lão Long Vương và Ngự Tề c