XtGem Forum catalog
Quản Gia Kí Sự Lục

Quản Gia Kí Sự Lục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322510

Bình chọn: 9.5.00/10/251 lượt.

ngạo nói: “Chúng ta trộm kim bài của thúc thúc.”

“Thúc thúc các ngươi là à?” Hoàng đế hiếu kỳ hỏi.

“Là lão sư của Thái Tử.” Bối Bối nói ra.

“Là thái phó ư?”

“Họ Lý.” Bảo Bảo nói.

“Bọn họ là hài tử của quản gia vương phủ – Lý quản gia.” Quách nhi giới thiệu.

“Lý quản gia…… Trách không được thị vệ lại nhảy nhót như vậy, quả nhiên là cha nào con nấy.”

“Hoàng thượng thúc thúc, ngươi có rất nhiều tiên phải không?” Bảo Bảo hỏi.

“Đúng vậy.” Hoàng thượng nói.

“Vậy xin người thay Kỳ Lân Vương gia trả tiền trước a.” Bối Bối lấy hóa đơn giao cho thái giám, thái giám lại đưa cho hoàng đế.

“Kim sang dược tốt nhất cho tiểu thế tử, một lượng bạc. Giáo huấn Cửu phu nhân, 10 lượng bạc. Trộm kim bài, 10 lượng bạc. Mang thế tử vào cung, 20 lượng bạc, tổng cộng 41 lượng bạc.” Chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, hiển nhiên là Bảo Bảo và Bối Bối ghi.

“Cha ta nói, hắn được Kỳ Lân Vương thuê làm quản gia, nhưng không có nghĩa vụ làm chuyện khác, nên làm chuyện khác phải tính tiền. Nể tình chúng ta quen nhau, ta bớt cho các ngươi 1 lượng.” Bảo Bảo rất thuần thục nói ra.

“Các ngươi thật sự kế thừa thực truyền của phụ thân a!” Hoàng đế cảm giác Trường Giang sóng sau đè sóng trước, Bảo Bảo và Bối Bối, thần giữ của mới ra đời.

Có bạc, Bảo Bảo và Bối Bối muốn mua ăn, bướng bỉnh theo Vú Trương dạo phố.

“Ca ca, ngươi nói, mua dưa leo, là mua to hay nhỏ?” Bối Bối hỏi Bảo Bảo.

“Đương nhiên là mua to, quả táo càng to càng ngon, dưa leo cũng vậy.” Bảo Bảo khẳng định, còn có thể giữ hột làm giống

Vì vậy Bảo Bảo và Bối Bối mãnh liệt yêu cầu Vú Trương mua dưa leo, nói với người bán hàng rong, đem toàn bộ dưa leo to nhất về nhà.

“Bảo Bảo, Bối Bối, các con mua dưa leo già như vậy, định trồng dưa leo ư?” Ôn Lương Ngọc hỏi hai tiểu bất điểm, hai người, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.

“Tiểu phụ thân, dưa leo không phải càng to càng ngon sao?”

“Không phải, càng to càng khó ăn.” Ôn Lương Ngọc nói.

“Vậy sao quả táo càng to càng ngon, dưa leo to không thể ăn?”

“Quả táo là hoa quả, dưa leo là rau dưa.”

“Đều là ăn vì sao phân ra hoa quả và rau dưa a?”

“Cái này ta cũng không biết.” Ôn Lương Ngọc nói. “Đúng rồi, thúc thúc của các con nói, khi nào các con trả kim bài lại cho hắn?”

“Kim bài?” Bảo Bảo sờ sờ khắp người, không có, Bối Bối sờ sờ khắp người, cũng không có, “Nguy rồi, rơi trong hoàng cung !”

Hai tiểu quỷ lập tức chạy tới chỗ để dược phấn.

“Các con làm gì?” Ôn Lương Ngọc hỏi.

“Chúng con cần mười cân Nhuyễn Cân Tán, phóng vào thị vệ, tiến cung tìm kim bài!”

Trong cung, hoàng đế rùng mình một cái, sợ hãi dâng lên.

Tăng đa chúc thiểu (Sư thì nhiều mà cháo thì ít).

Tìm việc làm, là một vấn đề hàng đầu, dù thời đại nào, nơi nào, đều như vậy.

Rốt cục Giả Thành Thực được thương đội mang về kinh thành, hắn không nghỉ ngơi mà chạy tới thẳng Kỳ Lân vương phủ, tìm Lý Hiểu Nhạc tính sổ. Lý Hiểu Nhạc cảm thấy mình quá vô tội, trời biết người ngoại quốc nói ngôn ngữ nào, liền nói với Giả Thành Thực: “Sao có thể trách ta, đó là do ngươi không học nhiều tiếng, cái nàyvchỉ có thể trách ngươi.”

“Thôi, ngươi từ nơi khác tới, không quen cuộc sống ở đây, để chúng ta giúp ngươi tìm việc làm, ngươi có thể nuôi sống chính mình.” Ôn Lương Ngọc nói.

Vẫn là mỹ nhân nói đạo lý, Giả Thành Thực nghĩ.

“Ngày mai có đại hội chiêu công, ngươi có thể đến xem.” Ôn Lương Ngọc hảo tâm nhắc nhở.

“Đại hổi chiêu công? Chính là đại hội trao đổi nhân tài! Ta đi, chắc chắn ta sẽ đi.” Giả Thành Thực phi thường tự tin.

Đại hội chiêu công cử hành trên bãi đất trống tại thành Tây, các cố chủ đến tuyển người đều ngồi trong rạp, người tìm việc làm thì sắp hàng đứng ngoài. Giả Thành Thực được vợ chồng Lý Hiểu Nhạc dẫn tới đây, tìm việc làm.

“Xuân Sắc Vô Biên lâu, tuyển, một tú bà lành nghề, ba quy công, năm sai vật, mười bảo vệ, tiểu quan kỹ nữ không giới hạn.” Thập Nhị dẫn theo thủ hạ ngồi trong rạp. “Xuân Sắc Vô Biên Chúng ta, đãi ngỗ tốt, chưa bao giờ hành hạ người. Xuân Sắc Vô Biên chúng ta, sinh ý thịnh vượng, may mắn, chuẩn bị mở một chi nhánh, nếu ai nguyện ý, lập tức tới báo danh, báo danh a!” Giang Hỉ Duyệt ở một bên, tận lực hô.

“Vạn Hoa lầu chúng ta, tuyển một quy công, một sai vặt, năm bảo vệ, tiểu quan kỹ nữ không giới hạn. Vạn Hoa lầu chúng ta, là thanh lâu nổi tiếng trăm năm nay, truyền thống trước sau như một, phát dương quang đại. Hiện tại thông báo tuyển nhân tài, mau tới báo danh a.” Tái Phan An không kém Giang Hỉ Duyệt, cao giọng hô.

“Hóa ra thanh lâu cũng có thể như vậy!” Giả Thành Thực đứng giữa hai thanh lâu, hiển nhiên bị dọa sợ. Nghĩ thầm, ta đi tuyển dụng ở thế kỉ 21, chưa bao giờ thấy nghề mại dâm công khai tuyển người, không phải thanh lâu mua bán người sao?

“Vị tiểu ca này, ngươi có hứng thú với Xuân Sắc Vô Biên chúng ta, đến đến, ca ca giới thiệu cho ngươi, Xuân Sắc Vô Biên chúng ta phát triển tốt cỡ nào, tiền đồ sáng lạng cỡ nào.” Giang Hỉ Duyệt thấy Giả Thành Thực đứng đó, cho là hắn có hứng thú với Xuân Sắc Vô Biên, lập tức qua kéo người.

“Vị tiểu ca này, nhìn ngươi tuấn tú lịch sự, phong độ nhẹ nhàng, đến Vạn Hoa lầu chúng ta, nhất đị