
u đó anh chạy đi xin thật.
Tôi không biết làm sao quản lý ký túc có thể đồng ý lời cầu xin vô lại này của anh nhưng mà Cẩn Du thật sự làm được. Anh đổi phòng ngủ, buổi chiều tôi chạy đi giúp đỡ, giúp anh mang chậu rửa mặt cũng mấy đồ vật nhẹ.
Nhóm bạn cùng phòng đều cảm thấy tôi và Cẩn Du quá mức thân thiết. Hạ Chính Văn còn hỏi tôi có phải là bạn gái của Cẩn Du không, tôi nói dối, nói với bọn họ là không phải, tôi với anh chỉ là quan hệ bạn bè thân thiết.
Hạ Chính Văn nói khi đó tất cả bọn họ đều tin, bởi vì các cô ấy cho rằng học sinh gương mẫu giống như Cẩn Du sẽ không bao giờ yêu sớm.
Trước khi nhập học, tôi và Cẩn Du đã bàn bạc kỹ càng. Chúng tôi muốn duy trì mở mức tình cảm lưu luyến, tuy lá gan của tôi và anh đều không nhỏ nhưng để có thể đặt chuyện yêu sớm lên trên mặt bàn cho người ta nhìn, vẫn có một độ khó khăn nhất định.
Huống chi, Tần Bạch Liển hẳn cũng không thích tôi yêu sớm. Tôi một bên ôm áy náy với Tần Bạch Liên, một bên hưởng thụ ngọt ngào do tình yêu sớm mang lại. Tâm trạng lúc nào cũng mâu thuẫn, lo sợ bất an nhưng tôi vẫn không muốn vứt bỏ.
ở thời điểm đó, tôi với Cẩn Du đều là những kẻ tự phụ, đánh giá năng lực của mình quá cao. Chúng tôi cho rằng cái gọi là yêu sớm sẽ ảnh hưởng đến thành tích học tập, lời này thực vô nghĩa. Ít nhất đối với tôi và anh, chúng tôi đều cảm thấy năng lực không chế của mình tốt lắm, học tập cũng không phải giống như cuộc sống khổ hạnh của cao tăng, học tập là một chặng đường trong cuộc đời, tình yêu cũng vậy, nếu hai người trong lúc đó không có mâu thuẫn thì có thể cùng nhau đi.
Trung học Z là một nơi ngọa hổ tàng long, tỷ như nam sinh đứng trước tôi ngày đầu tiên xếp hàng đi ăn, ngày hôm sau Hạ Chính Văn chỉ cho tôi bảo đó chính là trạng nguyên kỳ thi tuyển vừa rồi.
“Trước kia học cùng một trường với tớ, kiêu căng đến đòi mạng.” Hạ Chính Văn cũng không thích bạn trạng nguyên này lắm, lúc giới thiệu còn cười mỉm.
Tôi nhìn vị trạng nguyên này kỹ vài lần, cậu ta quả thật có bản chất kiêu ngạo trong người.
Một nam sinh, dáng người cao ngất, khuôn mặt đẹp trai, hơn nữa còn nổi trội xuất sắc về mặt học tập, lúc ấy may mắn còn đậu trạng nguyên, có kiêu ngạo cũng là việc đương nhiên.
Nghĩ đến đây, tôi lại càng thêm vừa ý Cẩn Du. Cẩn Du không phải không kiêu ngạo nhưng cách anh kiêu không khiến người khác phản cảm, ít nhất sẽ không giống như bạn trạng nguyên này, để cho người ta ở sau lưng chỉ chỏ bàn tán.
Cẩn Du muốn giới thiệu với tôi một nam sinh, nói đó là bạn chơi từ nhỏ của anh. Hôm đó chúng tôi hẹn nhau ở một quán đối diện với cổng trường trung học Z gặp mặt.
Kết quả đi vào tôi liền hoảng sợ, người Cẩn Du muốn giới thiệu cho tôi đúng là Hạ Ngang.
“Đây là Hạ Ngang.” Cẩn Du nói với tôi.
“Xin chào.” Tôi mỉm cười.
Hạ Ngang gật đầu, xem như chào hỏi.
Trong lòng tôi buồn bực cảm giác Hạ Ngang mang lại cho tôi không giống như người sẽ viết bức thư đó. Khuôn mặt Hạ Ngang thuộc loại anh tuấn, không thể so với ngũ quan tuấn nhã của Cẩn Du. Thân hình Hạ Ngang cao to, hơn nữa sống mũi cao thẳng khiến ngũ quan của anh rất sắc bén, tôi cảm thấy trông anh rất giống con lai.
Sau Cẩn Du nói cho tôi biết, Hạ Ngang đúng là có một phần tư dòng máu nước ngoài, bà nội anh là người Bangkok Thái Lan.
Tôi nói: “Khó trách bạn ấy đen như vậy.”
Hạ Ngang mang lại cho người ta cảm giác quá mạnh mẽ, không thích nói chuyện. Nếu ba chúng tôi ở cùng một chỗ, trên cơ bản đều là Cẩn Du và tôi nói chuyện, anh ở bên cạnh nghe.
Tôi từng vụng trộm hỏi qua Cẩn Du: “Cậu có cảm thấy Hạ Ngang rất chán ghét mình?”
Cẩn Du khẳng định với tôi là không phải, còn nói lúc trước Hạ Ngang từng nói rằng tôi là một cô gái rất tốt.
Tôi thở dài nói: “Xong rồi, vậy khẳng định là cậu ấy thích cậu rồi.”
Cẩn Du: “Cũng không có khả năng.”
Tôi: “Đừng trả lời khẳng định như vậy, mọi việc đều có thể, chính cậu nên chú ý a.”
Cẩn Du cười, tiến lại gần nói nhỏ bên tai tôi: “Hạ Ngang thuộc phái hành động, nếu tên ấy thực sự đối với mình có tâm tư, đã sớm xuống tay rồi.”
Ở cùng với nam sinh cho nên khu ký túc của nữ sinh trung học Z chính là nơi ồn ào náo nhiệt nhất trường. Loại náo nhiệt này càng về sau khi giờ tự học kết thúc càng được thể hiện đầy đủ, tóm lại là có rất nhiều sự kiện truyền kỳ xảy ra.
Mà trong sự kiện truyền kỳ thường sẽ nổi lên một nhân vật truyền kỳ.
Ở tầng dưới có một nam sinh tên là Trần Tề, đừng nhìn vào cái tên không đặc sắc của cậu ta, bất quá khuôn mặt của anh bạn này cũng khá có sắc thái, người so với tôi còn thấp hơn một chút, chỉ có 1m60, cân nặng đã vượt qua mốc 100kg, tóm lại chính là một quả bóng, nhìn xa chẳng khác nào quả địa cầu di động. Đương nhiên sự đặc sắc của Trần Tề không chỉ dừng lại ở dáng người của cậu ta mà bởi vì cậu bạn này là một vị thiếu niên cực kỳ yêu thích cởi trần. Trong những ngày mùa hè nắng chói chang, thì rất thích mặc quần đùi đi bộ ở hành lang.
Cho nên khi nữ sinh lên lầu thường xuyên có thể nhìn thấy vị huynh đài này ở ngoài hành lang dài, dưới ánh trăng rằm tròn vành vạnh, tản bộ, thậm chí còn ở dưới ngọn đèn hành lang thực hành một