
g anh vẫn rất sợ.
“Nhìn dáng vẻ cậu lúc này rất đáng sợ.” trung đội trưởng hung hăng đấm một
quyền vào vai anh, cuối cùng không nhịn được thở dài, “Thật ra thì, từ
lâu rồi tôi cũng rất sợ nghe thấy tiếng chị dâu cậu.”
Quân nhân có điểm chung là rất nhiều tình cảm!
Tiêu Triệt nằm vật ra phía sau, nhìn trời, có chút mờ mịt nói: “Tứ bào thai a…”
Trung đội trưởng đột nhiên cảm thấy mình bị kích động rồi. Anh kết hôn đến
giờ đã năm năm cũng không có cơ hội khiến cho vợ mình mang thai. Quá
choáng váng! Tiểu tử này thế mà chỉ cần bớt chút thời gian đã làm em dâu mang bầu, đặc biệt hơn là tứ bào thai. Ước ao ghen tị đúng không?
Hiện tại người nào biết anh mà không ghen tị với anh, thật muốn nửa đêm nằm mơ thấy bao cát đánh vào cho hả giận.
“Vợ tôi nói không sai, là phải đổi xe, nếu không về sau trở về thật không có chỗ của tôi nữa.”
“Mẹ nó, tôi ăn no không có việc gì làm lại đi an ủi tiểu tử cậu, cái người
này hiển nhiên là đã thoát khỏi oán hận, cậu cứ từ từ ngắm mặt trời ngã
về tây đi.” Trung đội trưởng phủi mông đứng dậy, sải bước đi thẳng. Anh
quyết định đi tìm đại đội trưởng xin phép về nhà cho vợ la hét.
Sau khi trung đội trưởng đi được một lát, Tiêu Triệt cũng nhanh chóng phủi mông nhảy lên, chạy thẳng một mạch về phía kí túc xá.
Gọi điện thoại!
“Đại đội trưởng, tôi gọi điện thoại.”
Đại đội trưởng đang viết tài liệu trên bàn giương mắt nhìn anh một cái nói: “Ơ, không sợ bị em dâu mắng à?”
“Đánh là hôn, mắng là yêu, mắng là đúng.” Tiêu Triệt trêu đùa.
“Tiểu tử cậu.”
“Ha ha.” Tiêu Triệt đã cầm lấy điện thoại bắt đầu quay số, dãy mã số này đã sớm lớn dần lên trong lòng anh.
“Vợ.” Điện thoại vừa thông, Tiêu Triệt không nhịn được ngọt ngào gọi.
Đại đội trưởng đang viết tài liệu lập tức lấy tay gãi da gà.
“Gọi linh tinh cái gì, ta là mẹ con.”
“Phụt.” Đại đội trưởng phì cười.
“Mẹ, sao lại là ngài, vợ con đâu?”
“Điện thoại di động là vật phóng xạ, dĩ nhiên sẽ không để cho con bé mang bên mình, đang ăn trái cây một bên.”
“Để cho cô ấy nhận điện thoại đi ạ.”
“Có vợ quên mẹ.” Mẹ Tiêu dù nói vậy nhưng vẫn mang điện thoại di động đến cho con dâu, “Điện thoại của Tiêu Triệt.”
“Alo.” Diệp Vũ vừa gặm quả táo to vừa lên tiếng chào hỏi.
“Vợ.” Tiêu Triệt lại tiếp tục nhiệt huyết dâng tràn.
“Anh uống thuốc tăng lực nên mới kích động như vậy sao?”
“Vợ ơi em có tốt không, bảo bảo có tốt không?”
“Đều tốt.”
“Vợ ơi, em đang tức giận à? Em không còn để ý đến anh à?”
“Làm nũng với em cũng vô dụng, có chuyện gì thì nói đi, không có việc gì thì đi làm việc đi, đừng cầm điện thoại nhà nước mà không bỏ tiền.”
“Vợ ơi em đang làm tổn thương trái tim mong manh của anh đấy.”
“Đồng chí Tiêu, em cảnh cáo anh, em thật vất vả lắm mới hết ói nghén, anh còn dám làm cho em ói nghén nữa, lần sau anh nghỉ phép trở về, dù có phải
đắc tội với quan quân trong thời gian thi hành nhiệm vụ em cũng phải
đánh.”
“Đừng trêu chọc vợ anh, cẩn thận con bị đánh trở lại.” Mẹ Tiêu cũng không nhịn được đe dọa con trai.
“Bây giờ con không được mọi người chào đón rồi.” Tiêu Triệt đáng thương nói.
“Tất nhiên. Anh đã đẩy lui về vị trí thứ hai, không, ít nhất là vị trí thứ
năm, cố nén đau buồn đi.” Diệp Vũ vừa nhai quả táo ngon lành, vừa rất
vui vẻ đả kích anh giải phóng quân.
“Vợ ơi, em không đi du lịch à?” Người nào đó không nhịn được nhỏ giọng hỏi.
Đầu dây bên kia điện thoại tiếng nhai nhai lập tức chuyển thành tiếng
nghiến răng ken két, “Cách mạng chưa thành công, em còn đang cố gắng,
anh có đề nghị nào hay sao?”
“Vợ vĩnh viễn là đúng nhất, anh kiên quyết đi theo em.”
“Đại biểu quốc gia, đại biểu Đảng khinh thường anh.”
“Vợ, em nhớ an thai cho tốt, hiện tại anh rốt cuộc không cần lo lắng vì em
sinh hai lần mà gây ra chuyện bất lợi cho anh, rất tốt rất tốt.”
Đại đội trưởng không nhịn được ghé mắt nhìn sang, điều này có thể có sao?
“Chị nói muốn sinh hai lần, chưa nói muốn sinh lần thứ nhất đã sinh tứ bào thai, bản chất giữa hai cái này rất khác biệt.”
“Cái này gọi là một lần vất vả suốt đời nhàn nhã. Em chịu đựng một lần đã
hoàn thành nhiệm vụ bốn lần của người khác, thực sự rất khác biệt.”
“Cái này gọi là vượt quá trọng tải.”
“Vợ ngài phải khổ cực, ngài vất vả, tôi sẽ vĩnh viễn ghi nhớ công lao của ngài.”
“Không phải anh biến em thành thần tượng, một ngày dâng ba nén hương thơm ngát để cúng bái đó chứ?” Diệp Vũ hừ một tiếng.
“Khụ, vợ à, không phải như vậy là anh muốn lấy lòng em sao? Cả ngày anh không ở nhà, chuyện trong nhà toàn bộ đều đặt trên người một người, anh áy
náy.”
“Em còn chưa chết đâu.”
Đại đội trưởng gục đầu xuống bàn hai vai rung bần bật, từ trước đến nay em dâu chưa bao giờ biết kiêng kỵ, tuyệt đối đặc sắc.
Tiêu Triệt lại một lần nữa bị vợ mình làm cho kinh sợ, thật vất vả lắm mới
tìm lại được giọng nói của mình, “Vợ à, em đừng như vậy, em nhạy cảm như vậy thực sự khiến anh cảm thấy rất không có thành tựu.”
“Em không tốt sao muốn để cho anh có cảm giác thành công được? Như vậy không thể làm cho em cảm thấy tương đối thoải mái.
Chân lý!
“Vợ, thật xin lỗi.”
“Không có việc gì thì đừng nói