
thầm nghĩ chỉ làm bà chủ quán cà phê, cho nên sau khi lý giải về lịch sử cà phê, nhận biết chủng loại cà phê nào tốt cùng hương vị cơ bản, cô rốt cục tiến từng bước bắt đầu học tập làm sao để pha một ly được cà phê.
Cơ bản có ba loại phương thức cà phê, đó là pha qua máy pha cà phê, pha cà phê nén và pha nhỏ giọt .
Phương thức pha qua máy tên như ý nghĩa là lợi dụng thiết bị để pha, phương thức lại đơn giản, chẳng qua thiếu chút lãng mạn, không phù hợp mong muốn của cô. Pha cà phê nén rất lãng mạn, chẳng qua chỉ là khó khăn, thời trung học làm thí nghiệm hóa học khi dùng các dụng cụ, đầu cô lại choáng váng, càng đừng nhắc đến là các thủ tục rườm rà mỗi lần pha được một ly cà phê sau đó phải thu dọn, sau khi cô thực sự nhìn qua một lần, tự động lựa chọn buông tha.
Vậy còn lại chỉ có phương thức pha nhỏ giọt.
Phương thức pha nhỏ giọt kỳ thật cũng chia thật nhiều loại, chẳng qua cơ bản liền chia làm hai loại là pha thủ công và pha bằng máy, pha bằng máy không phù hợp nguyên tắc lãng mạn của cô, cho nên bỏ qua, chỉ còn lại có phương thức pha cà phê nhỏ giọt thủ công, mà nó lại đơn giản, không phức tạp, lại dễ học hỏi, không có kiên nhẫn, cẩn thận, cùng với luyện ra thủ pháp tinh tế, nếu muốn pha ra cà phê hương vị thuần chất, thật đúng là nan giải, là một sự khiêu chiến lớn.
Nhưng trong lúc đó tôi luyện và khiêu chiến, còn có hương vị cà phê đậm đà vương vấn mà cô thích nhất làm bạn ở bên người cô, cô thực có thể nói là vui vẻ chịu đựng.
[Shock nặng, cà phê, cà pháo…. Mất 1 tiếng nghiên cứu để edit cho đúng! Yu thích uống cà phê hòa tan cho nhanh nha!!!'>
Bên này Phù Khiết cố gắng học pha cà phê, học làm một người pha cà phê chuyên nghiệp; bên kia Khương Thừa Cực đương nhiên cũng bắt tay tìm kiếm địa điểm thích hợp mở quán cà phê, tốt nhất cách chỗ công ty anh làm gần một chút, để anh có thể mỗi ngày tiếp xúc đưa đón cô, nhớ thì còn có thể đến, thuận tiện uống một ly cà phê mỹ vị do đích thân vợ sắp cưới thân yêu pha, thật sự là nhất cử lưỡng tiện. Ưm, chỉ nghĩ đến quang cảnh này liền tràn ngập hạnh phúc và chờ mong.
“Tâm tình có vẻ tốt lắm, đã có chuyện tốt gì sao?” Bạn học đại học của anh, cũng là người chi ra số tiền lớn sau hậu đài cho công ty lúc trước — Phí Quân Khải hướng anh hỏi.
Hiện tại là thời gian nghỉ trưa, nhân viên trong công ty không phải ra ngoài ăn, chính là do tối hôm qua xem nghiên cứu quá muộn, mệt ghé vào chỗ ngồi ngủ bù, chỉ có số ít mấy người trong công ty im lặng đi lại.
Khương Thừa Cực đặc biệt thích sau lúc này, đứng ở trước cửa sổ phòng nghỉ không có một bóng người nhìn xuống dưới, nhìn cảnh trí ngoài cửa sổ nghĩ sự tình.
“Cám ơn” Anh đưa tay tiếp nhận cà phê bạn học pha, hít một hơi hương vị cà phê, cảm thấy chính là hương vị cà phê Phù Khiết pha. “Nói yêu đương có tính không?” Anh trả lời vấn đề của cậu bạn.
Hai mắt Phí Quân Khải lập tức mở lớn lộ ra biểu tình khó có thể tin, sau đó nói: “Đừng hay nói đùa”
“Vì sao cảm thấy mình là nói đùa?” Khương Thừa Cực liếc mắt nhìn bạn.
“Biết cậu nhiều năm như vậy, nếu không phải cậu để đầu trọc, mặc áo cà sa vào, mình đều nhanh muốn đem cậu trở thành hòa thượng xuất gia, cậu lại nói yêu đương? Đánh chết mình mình cũng không tin” Phí Quân Khải lắc đầu nói.
“Mình có không thú vị như vậy sao?”
“Không phải không thú vị, mà là đối với việc đàm thoại về lĩnh vực tình cảm loại mà đầu tư vĩnh viễn tính không ra thù lao thiếu khuyết nhiều hứng thú. Mình nhớ rõ trước kia thời điểm tại trường học, còn có bị bạn học nữ bị cậu cự tuyệt chạy tới chỗ mình khóc lóc kể lể, cậu nói các cô ấy không bằng con số đồ thị bảng biểu, hại mình thiếu chút nữa không cười chết”.
“Những người phụ nữ này thực phiền toái, mình đều cự tuyệt các cô ấy, các cô ấy lại còn dây dưa không ngớt” Khương Thừa Cực nhíu mày nói.
“Ai bảo tướng mạo cậu đẹp trai làm chi” . Phí Quân Khải cười nói nhảm, “Hơn nữa nói thật, lý do cự tuyệt của cậu thật sự rất không có sức thuyết phục”
“Sao lại không có sức thuyết phục?”
“Ai lại tin rằng một người mỗi ngày ngồi ở trước máy vi tính toán nghiên cứu đồ thị, không gian cuộc sống chỉ có trường học, trong nhà cùng hội quán Taekwondo, chủ đề chưa từng xuất hiện đến các loại từ như bạn gái, bảo bối, Sweetheart, thậm chí không cùng bất luận kẻ nào nhắc tới qua người là “cô ấy”, sẽ có người thích?”
“Mình làm sao gặp cậu liền nói đến chuyện của “cô ấy”?”
“Không ai muốn cậu nói với người ta, nhưng liền mấy bạn bè cùng cậu giao tình sâu đậm, cũng không có một người nghe cậu nói quá chuyện “cô ấy”, trong đó đương nhiên bao gồm cả mình. Cậu muốn những nhóm nữ sinh ái mộ cậu này làm sao chết tâm?” Tuy rằng anh thích cự tuyệt những người theo đuổi, nhưng liên ngay cả Phí Quân Khải đều chưa từng gặp qua người may mắn được anh thích.
Khương Thừa Cực nhíu nhíu đầu lông mày, cảm thấy cậu ấy nói lời rất có đạo lý, nhưng anh chính là vẫn cảm thấy tình cảm là loại chuyện cá nhân, không tất yếu phải cho thiên hạ đều biết, hơn nữa anh khi đó còn ở vào giai đoạn yêu đơn phương, thầm mến.
“Thời điểm mình kết hôn, cậu muốn tới làm phù rể cho mình khô