
cho nên đâu –”
“Ta thích ngươi!” Trình Lân mắt mang thâm tình cắt ngang lời
của nàng.
Tô Lệ Nhã đôi mắt đẹp mở to nhìn vẻ mặt thâm tình trước mắt,
ngốc thất thần nói:“Ngươi thích ta?”
Trình Lân tiến lên từng bước, đem khoảng cách hai người kéo
gần lại, làm cho nàng có thể trông thấy đáy mắt thâm tình của hắn nói:“Không.
Ta yêu ngươi.”
“Ngươi yêu ta?!” Tô Lệ Nhã ngơ ngác lặp lại. Nhìn gương mặt
thâm tình trước mắt , làm cho nàng có cảm giác áp lực, mà không tự giác nhẹ
nhàng lui về phía sau từng bước, tạo ra khoảng cách cho hai người nói:“Trình
Lân, ngươi không cần nói giỡn. Ngươi xem rõ ràng, ta là một xấu nữ, ngươi từng
nói người ghét xấu nữ a! Lúc trước, ngươi mỗi ngày đều bảo ta xấu nữ.”
Trình Lân lại tiến lên từng bước, gần gũi có thể cảm thấy
mùi thơm nàng vừa tắm rửa xong, nhẹ giọng nói:“Vừa mới bắt đầu ngươi ở trong mắt
ta, quả thật là một xấu nữ tham tiền.”
Trình Lân lại làm cho
khoảng cách hai người càng gần, nhẹ giọng nói:“Vừa mới bắt đầu ngươi ở trong mắt
ta, quả thật là một xấu nữ tham tiền, làm cho ta chán ghét. Nhưng tiếp xúc càng
lâu với ngươi, ta phát hiện ánh mắt chính mình càng ngày càng không rời được mặt
của ngươi. Tự tin chói mắt của ngươi làm cho ta đui mù. tình cảm vẫn nổi lên, đợi
cho ta phát hiện, đã thích ngươi thật sâu. Bởi vậy, ta mới có thể đi phong huyện,
chỉ vì trốn tránh ngươi. Dù sao, khi đó bên cạnh ngươi đã có A Kim.”
Trong đầu hiện ra tình cảnh Trình Lân giận dữ khi nhìn thấy
môi của chính mình do bị A Kim hôn mà sưng đỏ lên, cùng với ngày hôm sau liền rời
đi , nàng ngẩng đầu nhìn Trình Lân, đã tin tưởng hắn là yêu nàng. Hơn nữa ngay
khi nàng còn là thị nữ của hắn thì hắn đã yêu nàng.
Trình Lân nhẹ nắm bàn tay mềm của nàng, thâm tình nói:“A
Nhã, ta thật sự rất yêu ngươi, thực yêu ngươi. Ngươi nguyện ý cho ta một cơ hội
đi!”
Nhìn gương mặt đến nay ở trong mắt chính mình vẫn còn là
tính trẻ con, cảm thấy hắn trên người tản ra hơi thở thành thục của nam nhân,
nàng bỗng nhiên cảm thấy Trình Lân không phải là loại nhân vật “Đệ đệ”. Hắn là
một nam nhân, một nam nhân đang ở hướng nàng thổ lộ. Bỗng nhiên cảm thấy tay
hơi đau, nàng biết hắn là bởi vì khẩn trương mà nắm chặt tay nàng. Tuy rằng,
nàng thật sự không nghĩ thương tổn người bằng hữu luôn luôn bên cạnh mình,
nhưng hiện tại nàng không muốn lợi dụng tình cảm hắn. Cùng với cho hắn hy vọng,
cuối cùng lại nhẫn tâm đâm thủng hy vọng của hắn, còn không bằng hiện tại đem
loại hy vọng này vùi lấp đi, không cho nó khai quật.
Tô Lệ Nhã hít một hơi thật sâu, dùng một tay đè lại tay hắn, dùng sức rút tay về, rồi sau
đó nói:“Trình Lân, thực xin lỗi. Ta thật sự không thể đáp lại. Hiện tại, tâm
trí của ta chỉ có A Kim, đã không thể chứa thêm bất luận kẻ nào. Thật sự xin lỗi.”
Trình Lân giờ phút này tim như bàn tay trống rỗng, hư không
cùng thống khổ đánh úp lại. tim trở nên đau đớn vô cùng. Nguyên lai đây là thống
khổ bị người cự tuyệt a!
Tô Lệ Nhã thấy sắc mặt hắn trở nên tái nhợt vô cùng, biết hắn
có khả năng bởi vì đã bị kích thích mà sắp phát bệnh, vội vàng đỡ lấy hắn ngồi
xuống, nhẹ giọng nói:“Hít sâu, hít vào — hơi thở — hít vào — hơi thở –······”
Sau một lúc lâu, sắc mặt tái nhợt rốt cục bắt đầu có chút
huyết sắc. Trình Lân quay đầu nhìn vẻ mặt lo lắng, thầm nghĩ chính mình yếu ớt.
Cư nhiên đơn giản vì Tiểu Nhã cự tuyệt còn kém chút nữa bệnh cũ tái phát. Hắn
như vậy, như thế nào có thể làm cho nàng thích, như thế nào trở thành điểm dựa
của nàng? Hắn cố gắng tạo ra tươi cười nói:“Tiểu Nhã, thực xin lỗi, cho ngươi
lo lắng.”
“Không. Là ta thực xin lỗi ngươi. Nếu không tại ta, bệnh của
ngươi sẽ không tái phát.” Nàng chưa bao giờ biết Trình Lân đối nàng tình cảm
sâu đến trình độ như thế.
Trình Lân nắm nhẹ tay mềm của nàng , cười nói:“Thật có lỗi,
ta hiện tại rất yếu. Bất quá, ngươi yên tâm, ta sẽ trở nên kiên cường, kiên cường
đủ để đứng bên cạnh ngươi , trở thành nơi ngươi có thể dựa vào.”
“Ngươi –” Tô Lệ Nhã thấy kiên trì trong mắt hắn.
Trình Lân ôn nhu cười nói:“Tiểu Nhã, ta không cưỡng bức cầu
ngươi quên A Kim nhận ta, nhưng là ngươi cũng không thể yêu cầu ta quên đi phần
tình cảm đối với ngươi. Xin ngươi cho phép ta tiếp tục yêu ngươi.”
Nhìn con ngươi đen sâu như hồ không đáy, nàng biết nam nhân
này dùng phương thức của chính mình yêu nàng. Mặc kệ nàng có thể đáp lại hắn
hay không, vẫn như cũ yêu nàng. Nàng cảm động nức nở nói:“Đứa ngốc –”
Trình Lân trên mặt hiện ra thoải mái, nói:“Tiểu Nhã, chúng
ta vẫn là bằng hữu đi!”
Giữa trưa trời lên cao, ánh sáng chói mắt làm cho người ta
có chút không mở mắt ra được. Lâm Tư mở mắt ra, hơi mờ mịt nhìn một mảnh trắng
xoá phía trước. Chờ mắt của nàn rốt cục thích ứng ánh sáng, nhìn thấy cũng thân
ảnh đang dựa vào cửa sổ.
Phía sau có động tĩnh, làm Tô Lệ Nhã xoay người.
Lâm Tư nhìn thấy vẻ mặt thâm trầm kia, không có ý cười mà
mang theo phòng bị, lập tức biết Trình Lân khẳng định đã đem những hành động gần
đây của nàng nói cho A Nhã. Thật ra thì mới vừa rồi nhìn thấy thân ảnh A Nhã,
là có thể đoán được, vì sao trên mặ