Old school Easter eggs.
Ông Xã Thật COOL

Ông Xã Thật COOL

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328050

Bình chọn: 8.00/10/805 lượt.

ủa tôi sao?!

Lý Minh Triết tức giận trừng mắt nhìn Lý Vũ Hiên một cái, tức đến mức không ăn nổi cơm nữa, đẩy ghế quay mặt bỏ đi, cũng đúng bất kì ai bị người khác làm hỏng đồ vật mà mình thích nhất mà đến một câu xin lỗi cũng chẳng được nghe đều có thể tức giận như vậy.

Nếu không phải là sức khỏe của cha không tốt, thì làm sao có thể tiếp tay cho một thằng em luôn khiến người khác đau đầu thế này.

Đậu Đậu thấy vậy liền đuổi theo “Tổng giám đốc…”

Vốn dĩ Lý Minh Triết giận Lý Vũ Hiên cũng chỉ giận khoảng 7 phần, lại nghe thấy Đậu Đậu gọi mình là “Tổng giám đốc” như trong khi làm việc như vậy thì lửa giận lập tức cao thêm 3 trượng, cô ấy gọi Lý Vũ Hiên lúc nào cũng gọi là “Hồ Ly”, tuy chẳng phải là từ so sánh đẹp đẽ gì nhưng so với “Tổng giám đốc” còn thân thiết hơn nhiều.

Đậu Đậu nhìn thấy Lý Minh Triết tức giận hơn đi vào trong phòng chẳng hiểu làm sao cả.

Lý Vũ Hiên đi đến đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mại của Đậu Đậu “Mặc kệ anh ấy, tính khí này của anh tôi quen rồi là không sao.”

Đậu Đậu gật gật đầu, cùng Lý Vũ Hiên ăn cơm, một bát cà chua với thịt bò lớn, thêm vào một chút rau thơm và dấm, thịt bò rất mềm, hương vị tươi ngon không gì sánh bằng, Lý Vũ Hiên ăn cả bát lớn, miệng dính đầy dầu “Đậu Đậu, từ trước đến nay tôi chưa bao giờ biết cơm Trung Quốc lại ngon như thế này!”

“Hồ Ly, buổi tối ăn no quá sẽ không tốt cho dạ dày… anh ăn ít thôi nhé.”

Đậu Đậu nhìn cái cửa phòng đóng im ỉm trên lầu, lén lút lấy bát không múc một bát thịt bò để sang một bên, Lý Vũ Hiên nhìn thấy trong mắt có một chút phức tạp thoáng qua, nhưng lại xem như không có chuyện gì tiếp tục ăn cơm cùng Đậu Đậu.

Ăn cơm xong hai người cười nói cùng rửa bát.

“Đậu Đậu, chúng ta đi hóng gió nhé, tôi phát hiện có một cảng biển cảnh đêm ở đó rất đẹp.”

Lý Vũ Hiên tích cực cỗ vũ Đậu Đậu đi cùng anh ta, nhưng Đậu Đậu lấy cớ là mệt tránh Hồ Ly chạy về phòng của mình, đóng cửa phòng lại, Lý Vũ Hiên mở tủ lạnh, bên trong có một bát thịt bò được gói lại cẩn thận bằng túi bảo quản đồ ăn, còn có một bát cơm nhỏ, bàn tay nắm mở cửa tủ lạnh nắm chặt lại các ngón tay thâm tím tái xanh lại.

“Cộc cộc…”

Lý Minh Triết ngẩng đầu lên khỏi máy tính, mắt lướt qua chiếc đồng hồ treo tường, 9 giờ.

“Vào.”

Đậu Đậu cúi gằm đầu, bưng chiếc khay nhỏ đưa nửa người vào thám thính trước, nhìn thấy Lý Minh Triết đang nhìn cô, vội vàng mỉm cười đưa cả người vào, dùng mông đóng cửa phòng lại.

“Cái này… tổng giám đốc, tôi…”

Lý Minh Triết khẽ nhìn thấy cô gái nói năng ấp úng được nửa câu liền cúi đầu chẳng có động tĩnh gì, không kìm được thở dài một cái, tại sao cô ấy không thể đối xử với mình bình thường như đối với những người khác nhỉ?

Lẽ nào có chỗ nào đó khiến cô ấy phải đề phòng?

Lý Minh Triết cảm thấy, dường như mình không nhất thiết phải nói chuyện thăm dò với cô thư ký này, ngẩng mạnh đầu lên, thì phát hiện Đậu Đậu đã ở ngay trước mặt, đang bưng một chiếc khay, trong đó có một bát thịt bò sốt cà chua, thịt bò được sắt thành sợi, mùi thơm rất hấp dẫn, bát cơm trắng trong như ngọc thật hấp dẫn, giống như là màu trắng nõn nà của da cô vậy…

Hai cánh tay mềm mại dường như có sức hấp dẫn làm người khác không thể đưa mắt về hướng khác.

“Tổng giám đốc.”

Lý Minh Triết đột nhiên bừng tỉnh, nhìn Đậu Đậu đang chẳng hiểu gì, cảm thấy có chút ngượng ngùng, ho khan vài tiếng rồi làm bộ “Tôi không đói, cô… nghỉ sớm đi.”

Đậu Đậu đi đến phía trước “Tổng giám đốc, cơm và thức ăn tôi đã dùng lò vi sóng hâm nóng rồi, mùi vị không thay đổi đâu, anh ăn một chút đi, tức giận mà lại đói bụng đi ngủ sẽ không tốt cho dạ dày đâu.”

Những lời nói dịu dàng như là dòng suối nước nóng chảy vào trong lòng người ta vậy, bao nhiêu năm nay, chỉ có một mình mình tăng ca trong đêm tối, dạ dày trống không chỉ có thể dùng café để lấp đầy, bây giờ một chút cơm với thức ăn vô cùng đơn giản lại có thể làm khơi dậy những cảm giác sâu thẳm trong lòng Lý Minh Triết, dường như đây gọi một loại tình cảm rung động mãnh liệt.

Lý Minh Triết nhìm chăm chú cô gái đứng dưới đèn, trong ánh mắt của cô có sự quan tâm thân thiết, sự dịu dàng đó, cái cách làm cho người ta phải động lòng đó, Đậu Đậu xoa xoa mặt kì quái hỏi “Tổng giám đốc, anh đang nhìn gì vậy?”

Lý Minh Triết từ trên ghế đứng dậy, đi vòng qua bàn máy tính đến chỗ Đậu Đậu, Đậu Đậu lặng im nhìn anh tiến đến, từ từ ôm mình vào trong lòng, hai cánh tay dùng lực ôm chặt cơ thể mình, nhưng không chặt đến mức khiến người ta ngộp thở như cái ôm của Lý Vũ Hiên, mà là một cái ôm nhẹ nhàng để cô có thể thở được một cách thoải mái.

“Gọi anh là Minh Triết.”

“Ý?!”

“Sau này khi nào không ở công ty gọi anh là Minh Triết.”

“Nhưng mà…”

“Không nhưng mà gì hết, quên một lần, sẽ cắt luôn tiền thưởng quý.”

“…”

Lý Minh Triết nhìn chằm chằm vào máy tính, từ từ ăn cơm trong khay Đậu Đậu hiếu kì đi xem xét khắp phòng, căn phòng không lớn, đồ đạc đơn giản, nhưng cũng giống như phòng khách, màu sắc chủ yếu đều là màu đen, chỉ có một ít đồ vật là màu trắng hoặc màu xám, các đồ dùng trên giường đều gọn gàng, mỗi đồ đạc đều được sắp xếp ngăn nắp.

Đậu Đậu luôn r