Duck hunt
Ông Xã Của Tôi Là Xã Hội Đen

Ông Xã Của Tôi Là Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325510

Bình chọn: 7.5.00/10/551 lượt.

ôi cố gắng giãy ra, cái này cũng

không phải nguyên nhân gì chỉ là chủ nhiệm hình như muốn phát điên lên. Tễ

Huyên tuyệt đối không thông cảm khổ tâm của tôi, ngược lại kéo tay tôi vào lòng

rồi ôm chặt hơn.



​“Nghe rõ cho tôi” Tễ

Huyên dùng bộ dạng vua chúa lướt qua các học sinh xem náo nhiệt lầu một, lầu

hai, lầu 3, lầu 4 và lầu 5, nói tóm lại là tất cả mọi người đi, “Nếu sau này ai

còn dám nói tôi và Lâm Lan Trăn chia tay, tôi nhất định giết cả nhà người đó!

Còn cô nữa!” Tễ Huyên cười lạnh nhìn Toilet Tình, “Tôi cho cô biết, Lâm Lan

Trăn kiếp này là vợ tôi, kiếp sau cũng là vợ tôi, kiếp sau sau nữa vẫn là vợ

tôi, cô vĩnh viễn cũng không có phần!”

​“Đặc sắc!” Mạn Trữ đi đầu, tất cả mọi người bắt đầu vỗ tay, còn có người hoan

hô, cực kỳ náo nhiệt, “Em trai, nói không tệ. còn chờ gì nữa, cho chút kích

thích đi, kiss her!”

​”Đúng a, hôn cô ấy đi ~~!”

​ “Từ Mạn Trữ, cậu..., a...” Không phải tôi không muốn mắng tiếp mà là tôi bây

giờ không có cách nào mắng, có người ngăn miệng tôi lại rồi. Thiệu Tễ Huyên,

anh ấy điên rồi! Cư nhiên trước mắt nhiều người như vậy hôn tôi. Nụ hôn của Tễ

Huyên hơi gấp gáp lại có chút nồng nhiệt, giống như có một hơi nóng bay tới

não, có cảm giác như trời đất quay cuồng, aiz ~~ cuộc đời tôi còn mặt mũi nào

để gặp người đây, nhưng tôi lại có cảm giác rất hạnh phúc...

​Trong lúc vô tri vô thức tôi hình như nghe được tiếng khóc của Toilet Tình,

không ngờ nghe được tiếng khóc của cô ta lại làm người tôi vui vẻ thoải mái,

thật sự là quá sung sướng.

“Lâm Lan Trăn! Còn có cái kia, cái kia...!” Cô chủ nhiệm trong thời điểm đẹp

nhất đi tới.

​”Thiệu Tễ Huyên, cô giáo.” Tễ Huyên không hề sợ cô nhưng tôi lại cố gắng cúi

đầu càng thấp càng tốt.

​“Các em... Các em..., muốn thân mật thì về nhà đi!”

​Bạn học xung quanh liền cười lên, “Cô giáo...,” lúc này, Toilet Tình cố tình

lên tiếng, “Em đau bụng...”

​“Em ấy chảy máu...”

​”A ~~!”

​ Tình Tử lập tức được đưa tới bệnh viện, bác sĩ chuẩn đoán cô ấy có thai một

tháng, vừa rồi có hơi sẩy thai nhưng bây giờ thì không có việc gì.

​ “Có lầm hay không a, thời gian cũng đúng quá đi, làm gì có chuyện như vậy?”

Mạn Trữ cầm tay bác sĩ điên cuồng hét lên. “Một tháng trước nhỏ đó giở trò quỷ

kế, bây giờ lại có, súc sinh cũng không nhanh như vậy.”

​“Bây giờ có thể xét nghiệm DNA không?” Tễ Huyên hỏi bác sĩ.

​“Có thể nhưng muốn biết kết quả thì phải đợi một tuần sau.”

​ “Con gái ~~,” Sau đó ba mẹ của Văn Nhược Tình cũng chạy tới, “Tại sao có thể

như vậy?” Văn ba ba kéo lấy Tễ Huyên không hề có ý định buông tha.

​“Vậy thì hỏi con gái yêu quý của ông đó.” Mạn Trữ không khách khí trả lời.

​“Mạn Trữ!” ba chồng cũng tới, “Ngươi nói ít hai câu đi, bản thân còn lo chưa

xong còn chõ mõm vào chuyện người ta!”

​“Ông...” Mạn Trữ vừa định cãi nhau thì bị Uyển Nhu giữ lại.

​ “Không cần quấy rối nữa, lần trước cậu phế đi cậu của tiện nhân rồi, Ông

ngoại của nó rất tức giận. Cậu có biết tại sao nhà Ngự Thủ Tẩy lại chảnh như

vậy không? Lần trước Văn Nhược Khanh nói cho tớ biết, dì của Tình Tử là phu

nhân của Sơn Khẩu Tổ (Yamaguchi-gumi*) ở Nhật Bản, con rể của hắn là Sơn Khẩu

Tổ..., cậu hiểu được không, hiện tại hắn muốn tới tìm cậu.”

(Ami:

ta nghĩ là nó, là 1 tổ chức xã hội đen giàu nhất trên thế giới, và có sức ảnh

hưởng rất lớn.




http://en.wikipedia.org/wiki/Yamaguchi-gumi)



​ “Cái gì Yamada hay Yamaguchi, kêu ông ta cưỡi ngựa

tới đây, bà cô ta đây If you want money, I have no; If you want life, I have

one! (muốn tiền tôi không có, muốn mạng thì có một cái)”

​“Được rồi! Đừng cãi nữa!” Tôi hét lên.

​“Chuyện này, tôi nhất định sẽ để Tễ Huyên chịu trách nhiệm.” Tôi nghe ba chồng

cam đoan với Văn gia như vậy.

​“Không phải con tôi.” Tễ Huyên đột nhiên nói với mọi người.

​“Thiệu Tễ Huyên!” ba chồng tức giận đến tay run lên.

​“Tễ Huyên nói không phải là không phải.” Tôi cũng đứng về phía Tễ Huyên.

​“Lâm Lan Trăn!” ba chồng nổi giận nhìn tôi, đứa con dâu mà ông có chết đi cũng

không thích.

​“Con gái của mình có thai cũng đừng tưởng có thể đổ lên đầu em trai tôi.” Mạn

Trữ cũng giúp đỡ, “Ba, thân thể ông nội gần đây không tốt, nhưng con nhất định

sẽ nói chuyện này cho ông biết, nhờ ông ra quyết định!”

​“Từ Mạn Trữ!”

​ “Chúng ta đi thôi, người nhà này ngoại trừ Văn đại nương, còn lại tớ đều thấy

ghê!” Mạn Trữ tuyệt đối không để mặt ba chồng, bỏ chạy ngay tại hiện trường.

Tôi và Tễ Huyên cũng không có hứng thú ở lại nhìn bọn họ diễn kịch, lập tức

chạy lấy người.

​Hành động dứt khoát, nhưng tiếp theo chúng tôi nên làm cái gì bây giờ?

​Bệnh viện

​ “Ông nội phải nhanh chóng khỏe lại nha.” Tôi tặng bình thủy tinh có ngôi sao

may mắn cho ông, mọi người nhất định cảm thấy tôi rất ngốc. Tôi không phải bác

sĩ, nhưng nghĩ tới bệnh tình của ông nội thì chuyện gì tôi cũng làm.

​“A ~~, cám ơn, Lan Trăn. Gần đây trong nhà có ổn không?”

​“Ông nội, con đã nói với ông...” Tôi định nói chuyện Toilet Tình mang thai cho

ông biết, nhưng bác sĩ nói, cơ thể gần đây của ông như bánh bông lan, tốt nhất