watch sexy videos at nza-vids!
Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi

Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324550

Bình chọn: 9.5.00/10/455 lượt.

ô giáo Liêu, Niếp Niếp nhớ cô, mau

dẫn Niếp Niếp về nhà đi. . . . .”

Liêu Bắc Bắc ôm lấy đứa nhỏ bốn tuổi, nghiêng đầu hỏi Phan Hiểu Bác: “Sao anh lại đưa đứa nhỏ đến nơi này?”

Phan Hiểu Bác thở phào một cái, bất đắc dĩ nói: “Không có cách nào,

đối với hoàn cảnh của nhà tôi, chắc là cô hiểu rõ, Niếp Niếp không thể

rời khỏi tôi.”

Nghe vậy, tâm tình Liêu Bắc Bắc trầm xuống một chút, nửa năm trước,

cũng chính là trước khi Liêu Bắc Bắc từ chức, cha của Niếp Niếp bởi vì

bị tai tạn xe cộ mà qua đời, mẹ của Niếp Niếp bỏ lại con gái mà tái giá, Phan Hữu Bắc cùng anh trai ruột có gương mặt cùng thân hình cực kỳ

giống nhau, cho nên ở trong mắt Niếp Niếp, chú chính là cha của bé. Khi

đó, Liêu Bắc Bắc đã vì chuyện này mà len lén rơi nước mắt, đứa nhỏ này

quá đáng thương.

“Tôi thấy anh cũng thật vất vả, tôi sẽ giúp anh giữ đứa bé này một chút.” Liêu Bắc Bắc lòng yêu thương tràn đầy rồi.

Phan Hiểu Bác cách Niếp Niếp ôm Liêu Bắc Bắc một cái ôm lớn, ngay sau đó liền đem mấy trăm đồng tiền nhét vào trong lòng bàn tay của Liêu Bắc Bắc: “Thật sự cám ơn cô giáo Liêu, tôi thật sự bận rộn đến không thể

phân thân, cơm trưa, cơm tối liền làm phiền cô giáo Liêu đưa Niếp Niếp

đi ăn, đúng rồi, bây giờ cô làm việc ở chỗ nào? Để tôi lái xe đưa cô đi

qua đó trước.”

“……” Sống lưng Liêu Bắc Bắc cứng đờ, gương mặt đỏ bừng, cô được đại soái ca ôm kìa.

“Khụ khụ….” Triệu Diệu có nghĩa vụ ngăn cản hết thảy tình cảnh đang phát sinh trước mắt.

Phan Hiểu Bác nhìn về phía Triệu Diệu ăn mặc “phục cổ” : “Xin hỏi có chuyện gì sao?”

Triệu Diệu cúi đầu mỉm cười: “Nếu như thuận tiện, xin ngài buông nhân viên của bổn công ty ra.”

Phan Hiểu Bác nhướng mày, nhận lấy danh thiếp trong tay Triệu Diệu:

“Điền sản Đường thị?…” Nhưng ngay sau đó anh nhìn về phía Liêu Bắc Bắc:

“Cô giáo Liêu, tôi cho rằng cô thật sự không thích hợp làm tiểu thư bán

hàng, không bằng tới công ty chúng tôi làm thư ký đi, mặc dù không có

kiếm được nhiều tiền như nghành bán hàng, nhưng ít nhất cũng không cần

nhìn sắc mặt khách nhân. Nếu như cô đồng ý, bây giờ có thể đi làm.”

“…” Liêu Bắc Bắc không nghĩ tới Phan Hiểu Bắc cần cô như vậy, cô đối với công việc này đúng là có chút động tâm đấy.

Gọng kính của Triệu Diệu lệch đi, còn có người thọc gậy bánh xe trắng trợn như vậy à?

Liêu Bắc Bắc vốn cũng không giỏi nói chuyện, cô lúng túng rũ mắt

xuống: “Quảng cáo tuyển mộ của công ty các người bị nhầm lẫn với công ty tôi rồi…” Cô đem tờ báo đưa cho Phan Hiểu Bác: “Trước tiên cần giải

quyết chuyện này…”

Phan Hiểu Bác xem xong nội dung liên quan bên trong, rồi quay người đi vào trong cửa hàng bán lẻ bàn bạc phương án giải quyết.

Lúc này, thanh âm Weibo nêu vang lên ——

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: ban nãy cô muốn nói cái gì?

Ưu Thương Phụ Nhị Đại: Không có chuyện gì nữa rồi, tôi đang dỗ em bé.

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: Cô ở trong thành phố nhặt được một đứa nhỏ?

Ưu Thương Phụ Nhị Đại: Không phải, tôi từng là giáo viên nhà

trẻ, vô tình gặp phụ huynh đứa nhỏ, phụ huynh là chú của đứa nhỏ, anh ấy không có kinh nghiệm dỗ trẻ con, cho nên tôi đã mềm lòng, liền đem đứa

nhỏ ôm tới…. thật xin lỗi.

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: . . . . . .

Ưu Thương Phụ Nhị Đại: Buổi trưa tôi sẽ không ăn hải sản, tôi đưa đứa bé đi dạo trong thành phố một chút, chú của bé đưa cho tôi 500 tệ.

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: đối phương rất đẹp trai à?

Con ngươi Liêu Bắc Bắc mở lớn hơn, sóng điện hoa si có thể thông qua điện thoại di động truyền ra ngoài được sao?

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: Anh ta đẹp trai hay là tôi đẹp trai hơn?

Ưu Thương Phụ Nhị Đại: Hả?…. Đều đẹp trai. (Thật ra thì Liêu Bắc Bắc luôn không có dũng khí nhìn thẳng Đường Diệp Trạch)

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: Ở đó chờ tôi, tôi lập tức qua đó.

Ưu Thương Phụ Nhị Đại: Hả? Anh tới làm gì?

Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: Không thể để cho anh ta mang cô đi.

“. . . . . .” Liêu Bắc Bắc chậm rãi nhìn trời, dựa theo phân tích vận vận mạng của năm 2011, năm nay cô sẽ có đào hoa không ngừng, chẳng lẽ

linh nghiệm rồi hả?

Rất nhanh, Triệu Diệu nhận được cuộc điện thoại của Đường Diệp Hoa

gọi tới, Triệu Diệu đại khái hướng tới anh báo cáo một chút cục diện hỗn loạn trước mắt, hơn nữa, ở dưới chỉ thị của Đường Diệp Hoa, tự mình trở về địa điểm tuyển mộ.

Triệu Diệu trở về phòng làm việc liền đi đầu hướng tổng bộ báo cáo

tình huống hỗn loạn bên này, Đường Diệp Hoa nghe được kết quả như vậy,

lại một lần nữa nổi đóa.

“Loại chuyện sai lầm này cũng có thể xảy ra?. Đường Diệp Trạch đâu?”

“Việc này, Đường tổng giám đang ở hiện trường thi công.” Triệu Diệu

thấy thần sắc Đường Diệp Hoa không vui, mặc dù hai anh em quyền thế

ngang nhau, nhưng mà vì giữ vững tình thế ổn định đoàn kết lớn này, chỉ

đành nói dối.

Màn hình bên kia, Đường Diệp Hoa hiển nhiên là cố gắng đè lại lửa

giận. Anh so với bất kỳ ai khác cũng hiểu Đường Diệp Trạch hơn, nó có

thể đi hiện trường thi công sao? Không phải là ra biển thì chính là lên

núi rồi.

Đương nhiên, không phải anh trách em trai bỏ rơi nhiệm vụ, n