Ông Chồng Cặn Bã

Ông Chồng Cặn Bã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322750

Bình chọn: 9.5.00/10/275 lượt.

ặp chân dài mặc chiếc quần jeans bó sát, thật là siêu cấp

quyến rũ!

Nhanh chóng gia tăng bước chân tới bên

cảnh đẹp kia, con mắt thâm thúy tiếp tục được mở rộng tầm mắt, nếu những lọn tóc

đang xõa ra kia được cột lại, không biết diện mạo cô gái kia như thế nào? Liệu

gương mặt cô cũng hấp dẫn như thân hình nóng bỏng mê người kia chứ?

Cách khoảng năm bước chân, hắn nghe thấy

tiếng cô nói, nhẹ nhàng ôn nhu như gió xuân, hắn thích, tuy rằng giọng nói này

không hòa hợp với thân hình của cô, nhưng phù hợp với nghề nghiệp của cô – cô

giáo,

Thấy cô đang dẫn một đám học sinh, sợ cô

sẽ biến mất, hắn nhất định phải nhanh chân, bước tới chào một câu “Tiểu thư”,

nhưng là, còn chưa kịp nói, đối phương tựa hồ cảm giác được ánh nhìn mãnh liệt

của hắn, xoay người lại, rốt cuộc hắn đã gặp cô.

Hé ra một dung nhan thanh lệ kiều diễm,

mày rậm cong, mắt to, mũi cao thẳng, đôi môi mọng gợi cảm, cô ấy không phải là

mẫu người khiến cho người vừa gặp rung động ngay lập tức, mà là vẻ hờ hững của

ấy khiến cho người khác khẽ do dự… Bỗng dưng, một luồng khí lạnh chạy qua lòng

bàn chân hắn, hắn tại sao cảm thấy có một cảm giác từng quen biết?

Lạnh lùng liếc hắn rồi đánh giá, lòng cô

bỗng trầm xuống, coi hắn như không tồn tại, cô xoay người định bước

đi.

- Chờ một chút!

Đáp án ở ngay trước mắt, hắn thật sự

không thể tin được, là cô sao?

- Xin hỏi tiên sinh có chuyện

gì?

Lại một lần nữa đối mặt với hắn, cô ngay

lập tức theo nghề nghiệp tươi cười.

- Tống Oánh Tâm?

Lôi Tân Dương dò xét, chỉ mong đây không

phải là thật, người vợ hắn nóng lòng muốn bỏ sao có thể là người khiến người

khác mê mẩn như thế?

- Là tôi, xin hỏi tôi biết anh

sao?

Đoàng, đả kích quá lớn, liên tục dội lên

tim hắn, nếu tim hắn không phải là mạnh mẽ, khẳng định sớm đã sùi bọt mép ngã

trên mặt đất, cô ta đang trêu chọc hắn, đang cùng hắn chơi trò mèo vờn

chuột?

- Cô không biết tôi là ai?

- Tôi nên biết anh là ai sao?

Thái độ của cô đối với hắn khó hiểu,

giống như đối với hắn không có chút trí nhớ.

- Cô không thể nào ngay chồng của mình

cũng quên chứ!

Cô ta thực sự không nhớ hắn sao? Nói

thật ra, cảm giác này làm hắn vô cùng khó chịu, nữ nhân này hoàn toàn không để

mắt tới hắn.

Thoáng nhíu mày, Tống Oánh Tâm nhếch

môi:

Tôi nhớ rồi, nguyên lai là ông chồng cặn

bã, lúc trước vì thừa kế tài sản mà không thể không gả cho anh, chính tôi cũng

không muốn anh, anh đến tìm tôi làm gì?

Ông chồng cặn bã? Hắn không hình dung ra

nổi gương mặt mình lúc này? Tình huống gì đây? Không nghĩ tới, trong lòng cô hắn

lại có địa vị bi thảm như thế, lúc này hắn nên phản ứng như thế nào? Đấm ngực

dậm chân có phải là phản ứng bình thường không? Thật không chịu nổi, chưa từng

có nữ nhân nào có thể không lưu tình đem hắn chà đạp dưới lòng bàn chân như

thế!

- Cô đúng là đồ dễ quên, lúc trước chính

cô chủ động đồng ý với tôi hẹn ước 3 năm.

Hắn có thể thề với trời, nữ nhân này

ngay từ đầu đã biết thân phận hắn, chỉ là cố ý đùa giỡn hắn… Từ khi lọt lòng tới

nay, hắn lần đầu tiên có ý chí chiến đấu cao như thế này, thật muốn thuần phục

cô ta.

- Ước hẹn ba năm … Đúng rồi, ký tên ly hôn, thật là

ngại

tôi quên mất.

Bất quá, Tống Oánh Tâm không hề xin lỗi.

Nhưng chuyện gì này có gì quan trọng, cần phải gặp riêng một chuyến này sao ?

Hắn rảnh rỗi quá à?

Trán nổi gân xanh, Lôi Tân Dương đột

nhiên cảm giác mình thực ngu ngốc, hắn mỗi ngày đều mong chờ điều này, cô ta lại

cho là việc không đáng lo và quên đi, nữ nhân này thực sự am hiểu việc có thể đả

kích hắn. Quên đi, giờ quan trọng nhất là ký tên ly hôn, hắn có hại một chút

không sao.

- Hiện tại cô đã nhớ ra, vậy có thể theo

tôi quay về Đài Bắc chứ?

- Trước mắt tôi không rảnh, vài ngày nữa

rồi nói sau.

Hắn nghẹn họng trân trối nhìn, hắn nghe

nhầm sao? Nữ nhân này cho rằng hắn đang tìm cô để hẹn hò sao?

- Anh còn có chuyện gì sao?

Trong mắt thoáng hiện lên tia mất kiên

nhẫn, nàng thực sự bận rộn sau khi bọn trẻ tan học, hôm nay là phiên trực ban

nữa, còn phải làm nhiều việc, cô không còn thời gian nữa, ngàn vạn lần không thể

để hiệu trưởng bắt gặp đang đứng đây nói “chuyện phiếm” với hắn, nếu không, cô

sẽ bị lải nhải một hồi.

Nữ nhân này thực sự quá kiêu ngạo, làm

như hắn là một đứa trẻ chi biết vâng lời sao?

- Nếu không muốn ly hôn, cô tìm cớ gì

đi, tôi sẽ xem xét.

- Tôi nói lại lần nữa, hiện tại tôi

không thể xin phép nghỉ về Đài Bắc, đợi đến khi bọn trẻ nghỉ hè, lúc đó anh gọi

điện cho tôi hẹn thời gian đi.

Tống Oánh Tâm khinh thường hắn, không

biết dân gian khó khăn lắm sao công tử, hắn nghĩ ai cũng rảnh như hắn, cao hứng

liền đi, mất hứng thì thôi sao?

- Cô đang đùa tôi sao.

Lúc trước muốn kí tên ly hôn là cô ta,

giờ không muốn kí tên cũng là cô ta, cô ta cho hắn là kẻ ngốc sao?

Cô lạnh lẽo nhìn hắn “Nhàm chán”, ba năm

trước đây, cô làm sao đoán được mình sẽ tới đây làm cô giáo chưa? Đương nhiên,

cô có thể xin phép nghỉ, nhưng là tháng sau sẽ có kỳ thi học kỳ, cô muốn giúp

học trò ôn tập, cho dù bản thân bị ốm cô cũng sẽ không tùy tiện xin phép

nghỉ.

-


Old school Swatch Watches