Ồn Ào Nhỏ!

Ồn Ào Nhỏ!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325115

Bình chọn: 9.00/10/511 lượt.

mà lý trí cũng không thắng được tình cảm, lúc tay anh vẫn tiếp tục di động trên thân thể tôi, tôi đứng lên, nhanh chóng dùng khăn tắm bao lấy cơ thể mình, đầu không quay lại, nói – “em tắm xong rồi, đi ngủ trước một chút”

Nói xong tôi hướng ngoài phòng tắm đi, để lại Đường Tống, lẳng lằng chờ đợi phía sau.

Tôi hiểu rõ làm vậy không tốt, nhưng, trong lòng cũng khổ tâm không ít.

Đang lúc tôi muốn đi tới giường thì Đường Tống như một con báo săn mồi, nhanh nhẹn chạy tới, chợt ôm tôi nhào lên giường

Ký ức ẩn sâu trong đầu không muốn hồi tưởng lại. chợt nổ tung, tôi nổ tung đến huyết nhục mơ hồ, đau không chịu nổi ---- đau khổ quẫy đạp chân tay, mắt nhìn lên trời, dồn dập thở dốc, cảm giác ở bụng tạo nên một lỗ hỏng khổng lồ.

Tôi nghe thấy mình hét ra tiếng thét chói tai, thanh âm kia tôi nghe thấy cũng cảm thấy không rét mà run ---- rét lạnh thê lương, thanh âm đó cũng làm Đường Tống sợ hãi, anh bịt miệng tôi lại, nhẹ nhàng bên tai tôi, giọng dịu dàng, nói – “Tần Khinh, là anh, là anh, không phải là ai khác, em nhìn lại cho rõ, là anh đây”

Giống như trải qua đường truyền rất dài, giọng anh mới truyền vào đầu óc tôi, tôi từ từ tỉnh táo lại, lúc này mới phát hiện cả người chảy tầng tầng mồ hôi lạnh, có thể thấy được tâm tình vừa rồi kích động rất mãnh liệt.

Hai chúng tôi nằm trên giường lẳng lặng thở, thời gian kéo dài rất lâu, cũng không ai nói gì, chỉ liên tiếp nghe tiếng sóng biển, cùng với thỉnh thoảng truyền tới tiếng cười của du khách.

Đường Tống phá tan sự yên tĩnh, quyết định bàn về chuyện này – “Đại Khinh, em có phải rất sợ anh đụng đến em?”

Sự thật đúng là như thế, nhưng mà tôi không biết phải mở miệng thế nào? Phủ nhận chính là nói láo, mà thừa nhận sẽ làm tôi khó chịu, tôi chỉ có thể lựa chọn im lặng.

“Đừng sợ, là anh, anh là Đường Tống, là chồng của em, anh sẽ không để bất cứ người nào làm tổn thương em nữa” – giọng Đường Tống vẫn là dịu dàng như vậy, nhưng trong giọng nói lại chứa kiên định tuyệt đối.

“Không cần sợ” – Đường Tống từ từ đưa tay tới, tôi nhắm mắt lại, nhớ lại lời Đường Tống nói, đây là Đường Tống, là chồng của tôi, tôi đã từng liều mạng mà gả cho anh.

Nhưng vô dụng, khi tay kia chạm vào da thịt tôi, tôi vẫn giống như bị lửa đốt, chợt nhảy lên.

Vẫn thất bại.

Tôi biết rõ, đây là hậu di chứng, vả lại hậu di chứng này rất nghiêm trọng, tôi tránh né đại biểu cho sự việc kia cũng không có được chôn vùi đi, vẫn tồn tại giữa hai chúng tôi, tôi và Đường Tống trong khoảng thời gian này cười nói, trong khoảng thời gian này che giấu, thậm chí ngay cả chuyến đi Hải Nam này, tất cả đều là buồn cười, uổng công che giấu.

Tiếp đó, tôi cũng không nói chuyện với Đường Tống, không khí giữa hai chúng tôi nặng nề đến cực điểm.

Đau khổ như vậy kéo dài đến ngày thứ hai, mười mấy giờ đó, anh trừ một câu “em đã thức” và tôi một câu “ừ” ra, không có đối thoại nào khác.

Mặc dù chiến tranh lạnh, nhưng bụng vẫn muốn lấp đầy, Đường Tống chở tôi đến nơi lân cận ăn buffe hải sản. Không hổ danh địa phương cận biển, hải sản thật nhiều, tươi sống, con nào cũng to, nhìn làm cho ngươi ta thèm thuồng, sò Mai, bạch tuột, cua bông, bào ngư, ốc hương, hàu non, sò biển, tôm hùm….cái gì cần đều có.

Kinh nghiệm sương máu nói cho chúng tôi biết, hai vợ chồng chiến tranh lạnh tuyệt đối không nên đi ăn buffe, ăn hơn mười phút, tôi còn chưa phát huy hết 20 phần tài nghệ thường ngày của mình, bên kia Đường Tống cũng không tốt hơn bao nhiêu, vốn thường ngày so với sức ăn của tôi còn kém, hôm nay càng thêm ít.

Thua thiệt, bữa ăn hôm nay tuyệt đối là thua thiệt.

Tôi đứng trước bữa tiệc buffe, lần đầu tiên thất bại mà cảm thấy xấu hổ.

Đang xấu hổ, chợt nghe tiếng xôn xao gần đó, tò mò nhìn qua, phát hiện có hai cô gái trẻ tuổi, vì tranh giành chỗ mà đánh nhau, mày đẩy tao, tao xô mày, tựa như giành chồng vậy. Đang xô đẩy, chợt một người đàn ông to khỏe từ trên trời rơi xuống, ngăn cản trước mặt cô A, tát một cái lên mặt cô B làm cô này té xuống đất. Thì ra người đàn ông to khỏe là bạn trai cô A, đáng thương cô B nhu nhược bị đánh té xuống đất, đứng cũng không đứng dậy nổi, mà bạn bè của đôi nam nữ kia còn chỉ chõ vào người ta mà chửi bới.

Hiện trường nhất thời xôn xao hẳn lên, lòng tôi có chút căm phẫn, mặc dù hai cô gái đó cũng không đơn giản, nhưng chuyện con gái gây gỗ với nhau, đàn ông khuyên can là được rồi, nhảy ra thình lình còn đánh con gái nhà người ta một cái coi là chuyện gì đây? Đàn ông đánh phụ nữ thì không nói? Đánh xong miệng còn không sạch sẽ mắng chửi thì hơi quá đáng đi.

Mặc dù đại đa số người ở hiện trường trong lòng cũng bất bình giống tôi, nhưng nhìn người đàn ông to con kia, cơ ngực, cơ bụng, cánh tay bắp thịt, không ai dám tiến lên.

Người đàn ông to béo kia thấy không ai dám ra mặt, khí thế càng thêm phách lối, giống như con cua đi ngang, tiếp tục chửi vào cô B đang che mặt khóc trên mặt đất. Đang mắng hăng say, đột nhiên có một người bước ra, khuyên can, “anh bạn, hơi quá rồi”

Con ngươi tôi vừa nhìn thấy, xuất hiện trên sân chính là ông chồng nhà mình, Đường Tống, vội vàng ném con cua xu


XtGem Forum catalog