Old school Easter eggs.
Ồn Ào Nhỏ!

Ồn Ào Nhỏ!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324251

Bình chọn: 10.00/10/425 lượt.

chữa bệnh (NHL: ta nghĩ là thẻ chuyên dùng thanh toán tiền thuốc), bởi vì là nữ Kim Cương, tôi rất ít sinh bệnh, phiếu chữa bệnh chứa không ít tiền, thật vất vả mới có cơ hội dùng, lập tức móc ra chuẩn bị trả.

Nhưng trời cũng không đoán được hướng gió, nhân viên thu ngân trong tiệm dùng thanh âm đến toàn tiệm đều có thể nghe được, nói:

“Quy định của tiệm chúng tôi là ‘áo mưa’ không thể dùng phiếu chữa bệnh thanh toán, phải dùng tiền mặt”

Lời này vừa nói ra, trong tiệm, mấy người khách cùng nhân viên chào hàng, toàn bộ dùng một loại ánh mắt mập mờ nhìn tôi và Đường Tống.

Tôi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, căn cứ vào đạo lý bảo hộ quyền lợi của mình mà nói:

“Tiệm mấy người thịt bò khô hay kẹo cao su cũng có thể dùng phiếu chữa bệnh thanh toán, tại sao loại đồ dùng y học vì phòng ngừa sự kiện mà sử dụng này ngược lại không thể thanh toán?”

“Bởi vì đây là đồ dùng đặc thù” – nhân viên thu ngân dùng giọng rất mập mờ nhìn trên bàn tìm cách nói.

Đường Tống và tôi thương lượng trở về lấy tiền, đi một tiệm khác mua, khi đã bị nhiều ánh mắt mập mờ như vậy nhìn, ở lại sẽ rất mệt. Vì vậy tôi bình tĩnh, nghiêm nghị, chính khí mà nói:

“Chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, căn cứ chính sách quốc gia, hoàn toàn chấp hành kết hôn muộn, sinh đẻ muộn, kết hôn tốt, nuôi dạy tốt, làm ơn dùng ánh mắt trong sạch lành mạnh mà cư xử đối với hành động chúng tôi tìm mua ‘biện pháp’. Nếu như hôm nay bởi vì quy định không hợp lý của tiệm mấy người làm cho chúng tôi không thể thi hành chính sách quốc gia, vậy các người chính là không đạo đức, chính là phản lại xã hội, các người sẽ bị nghiêm nghị khiển trách đấy!”

Sau khi nói xong, tôi đứng sừng sững, bất động, cho đến khi phục hồi lại tinh thần, nhân viên thu ngân lặng lẽ đem phiếu chữa bệnh của tôi mà cà, đem ‘biện pháp’ đưa cho chúng tôi.

Ra khỏi tiệm, lên xe, tôi gở mắt kính xuống, hỏi Đường Tống

“Em không phải là rất mất mặt chứ?”

Đường Tống đã có thể thật bình tĩnh mà đối diện tất cả,

“Bà xã là Nữ Lưu Manh mà, anh hiểu”

Cá nhân tôi cảm thấy, ngày hôm nay, bản tính Nữ Lưu Manh tôi đây ở trước mặt Đường Tống bại lộ không thể nghi ngờ, chỉ là, đây cũng là chuyện tốt, nguyên lý biểu hiện tình cảm thăng hoa đó là, có thể ở trước mặt đối phương tự nhiên phóng túng.

Mặt khác, Đường Tống ở trước mặt tôi cũng triển hiện một mặt khác, không còn là mặt lạnh nhỏ, quần áo trắng nhẹ nhàng, mà là thú vị hơn một chút.

Tôi cảm thấy gian khổ hai vạn năm nghìn dặm trường chinh bước ra bước đầu tiên.

Đáng giá ăn mừng, tôi quyết định tối nay ăn nhiều hơn một chén cơm.

Sau khi cơm nước no nê, hai chúng tôi nằm trên ghế sa lon xem phim mỹ, là phim tôi thích nhất 《 dục vọng đô thị 》, từ lúc bắt đầu đại học, cũng đã xem qua ba lần, xem mãi không chán, lúc này đang phát ra hình ảnh nữ chính cùng với Mr. Big đang không ngừng dây dưa. (hix – ta chưa xem cái phim này nên hok biết đoạn này nha)

“Em thích nhất người nào?” - Đường Tống hỏi.

“Trừ nữ chính, ai cũng thích”

Tôi lại nói:

“Một người đàn ông, là Big hay là Eden? Trong cuộc đời mỗi người con gái sẽ có một Mr.Big và một Eden, người trước là cô yêu mà không được yêu, cho cô thống khổ cùng biết yêu, trợ giúp cô trưởng thành, tựa như đại di mụ lại tới, máu tanh, nhưng là dấu hiệu cô trở thành thiếu nữ. Người sau yêu cô, cho cô vô hạn bảo vệ cùng thương yêu. Nói như vậy, phụ nữ thông minh sẽ lựa chọn Eden, bởi vì các cô hiểu được phương thức yêu của mình chính là để cho mình hưởng thụ trong tình yêu. Mà phụ nữ cố chấp sẽ chọn Mr.Big, các nàng nhận định, yêu chính là yêu, cả đời đáng giá một lần, nếu như buông tha, sẽ hối tiếc”

“Nếu như là em, sẽ chọn Big hay Eden?

Không chút do dự lựa chọn - “Big”

“Nói như vậy, em là người phụ nữ cố chấp?” - Đường Tống nhìn tôi, ánh mắt có vẻ như nghiêm túc.

“Không phải cố chấp, mà bởi vì em là Nữ Lưu Manh”

Giải thích:

“Hai chữ cái đầu tiên trong Eden là ED - là viết tắt ‘rối loạn khả năng tình dục’, giữa Big cùng ED, dĩ nhiên chọn Big” - tôi không do dự nghiêng về phía trước. Tôi cảm thấy Nữ Lưu Manh này lấy cớ thật là tuyệt, mang tội giết người phóng hỏa đều có thể chạy được.

“Vậy, anh là người trước hay là người sau?” - Đường Tống hỏi.

“Anh là muốn hỏi mình là Big hay là Eden, hay là hỏi nơi đó của mình là Big hay là ED?” – Ánh mắt của tôi lóe ý cười xấu xa.

“Anh muốn hỏi chính là… ý phía trước” - Đường Tống đón nhận ý cười xấu xa của tôi.

“Ý đằng trước, em không thể nói cho anh biết, vấn đề phía sau, em phải thử một chút mới có thể nói cho anh biết nha” - Tôi từ tấm kiếng trên hồ cá phòng khách, phát hiện mình hiện tại đặc biệt giống như con mèo, thân thể co rúc, ánh mắt lười biếng, vả lại thật hư hỏng.

Đối mặt sự khiêu khích của tôi, Đường Tống chỉ nói mấy chữ —— sự thật thắng hùng biện.

Sau đó, ở trên ghế sofa, anh dùng tôi làm thí nghiệm, sử dụng công cụ vừa dùng phiếu chữa bệnh trắng xanh mới mua - ‘biện pháp’.

Kết quả chứng minh, là người trước.

Vô luận từ sinh lý, hay là tâm lý, anh đều là Mr.Big của tôi.

Kể từ sau khi quan hệ vợ chồng thực sự, Đường Tống đối với tôi tốt lắm