
ông bỏ lại tôi ở đây mà!"
Thì ra mình còn bị người mong đợi.
BLACK vẫn là một bộ dáng lãnh khốc, cảnh cáo Za¬ck: "Đàng hoàng một chút, nếu không cắt đứt cổ của mày."
Za¬ck làm trưởng quan cao nhất cũng không phải là những thứ tiểu la lâu mềm
oặt chân tay dễ dàng đi vào khuôn khổ, môi mỏng nâng lên cười nhạo, tay
trái nắm được cổ tay cầm dao của BLACK, tay phải đánh xương sườn mềm của anh.
BLACK phòng thủ, buông dao nhỏ xuống để ngăn cản một
kích, hai người tách ra, mặt đối mặt mà đứng, cổ của Za¬ck bị dao sắc
bén làm bị xước, rỉ ra một tia máu.
Hai người đàn ông này
nhìn thẳng vào mắt, khinh thường, vô vị, đáy mắt hiển thị rõ. Za¬ck hoạt động chân và các đốt ngón tay, dẫn đầu khởi xướng tiến công, ủng quân
nhân mang theo sức mạng quét qua bên tai, BLACK nhanh chóng lắc mình lấy quyền ngăn cản một cái chân khác của Za¬ck đang tập kích.
Za¬ck có chân pháp bén nhọn, BLACK có tốc độ cực nhanh, phòng thủ thành thạo, Tiểu Anh đã bị khí phách kịch liệt đánh nhau của hai người làm cho
khiếp sợ, ngây ngốc đứng ở một bên con ngươi vọt qua quan sát.
So với công phu minh tinh đánh nhau thì làm cho người ta kích động hơn nhiều.
Mắt thấy Za¬ck bay tới một cước liền muốn đá lên mặt cô, lúc sắp trợn mắt,
BLACK với cánh tay có lực quấn đai lưng của cô lên đưa cô đến nơi an
toàn, Za¬ck thu chân hung dữ dữ mà nhìn cô.
Tiểu Anh hồi hồn, biết mình quấy rầy đến hai người, vội vàng đứng ở bên tường. Một nhóm
Hải Tặc nghe thấy tiếng vội chạy tới, trợ thủ Tạp Uy đắc lực của Za¬ck
chạy về phía trước, Tiểu Anh giơ súng lục lên nhắm ngay anh.
"Vút Vút. . . . . ." Mười mấy khẩu súng tự động giơ lên hướng đầu cô. Tiểu
Anh trợn to hai mắt không yếu thế hất cằm lên nhìn bọn hải tặc.
Địch nhiều ta ít, hỏa lực cách xa, BLACK không hề ham chiến, nảy sinh ác
độc, rút chủy thủ ra đâm về phía Za¬ck, sau mấy phen đấu, BLACK lần nữa
đem lưỡi dao gác ở trên cổ của Za¬ck.
"Bảo người của mày tránh ra." Thanh âm y hệt băng phá vang lên bên tai Za¬ck.
Za¬ck bị bắt bất đắc dĩ khoát tay, ngăn bọn hải tặc ở cửa bên ra tản hai, có
BLACK nên thêm can đảm, Tiểu Anh giơ súng lục đoạt súng bắn tự động
trong tay Tạp Uy, không chê nặng đeo trên cổ.
Không cam lòng
dễ dàng đem hai người thả đi, Hải Tặc nổi danh len lén giơ súng lục lên, Tiểu Anh thính tai xoay người giơ súng bắn tự động lên nhắm ngay Hải
Tặc, trừng mắt, bày ra nét mặt tự nhận là hung ác nhất, thật ra thì
trong lòng đột nhiên táo bạo, nhưng sợ muốn chết. Tên Hải Tặc kia hậm
hực bỏ vũ khí xuống, Tiểu Anh cùng BLACK dựa lưng vào nhau, mang theo
Za¬ck xuyên qua đám người đi ra tòa thành, ngồi lên xe việt dã. BLACK
bên tay lái phụ cầm súng bắn tự động nhắm ngay đầu Za¬ck, Za¬ck bất đắc
dĩ khởi động xe việt dã hướng phía bờ biển đi tới.
Nhóm Hải Tặc ở đuôi xe truy kích.
Xe dừng lại trên bờ, nòng súng đụng vào đầu Za¬ck, BLACK ra lệnh: "Xuống xe."
Za¬ck đối với hành động của anh vô cùng bất mãn, trong đôi mắt bắn ra dao găm.
Ba người đạp lên ca nô, BLACK bỏ lại một quả bom nổ mấy chiếc ca nô.
"Không cần làm cắt đứt như vậy chứ." Za¬ck nói.
". . . . . ."
Ca nô ra khỏi đảo nhỏ, lên mặt biển, sau lưng bọt sóng ngập trời, mấy
chiếc ca nô Hải Tặc đuổi theo. BLACK đối với Za¬ck đang lái ca nô, nói:
"Trưởng quan, cám ơn ngài đã đưa chúng tôi đi một đoạn đường."
Za¬ck quay đầu lại mỉm cười, nhìn thoáng qua cảm xúc của tiểu cô nương căng
thẳng, hào khí ngàn vạn tung người nhảy vào trong biển. Sau lưng, Hải
Tặc đuổi theo tới kéo anh lên thuyền, đạn hỏa tiễn nhắm ngay ca nô đi
xa, Za¬ck đưa tay ngăn lại.
"Trưởng quan, ngài là cố ý thả bọn họ đi sao?"
". . . . . ." Za¬ck mắt lạnh quét qua Tạp Uy.
Vùng biển xung quanh đảo nhỏ truyền đến tiếng gào khàn khàn, hình cảnh Tiểu
Ngũ lang bị cá mập loại nhỏ đuổi giết, ở trong biển vừa đạp nước vừa
kêu: "BLACK, tao sẽ bắt được mày! Tao nhất định sẽ bắt được mày. . . . . . Gào khóc, oa!"
. . . . . .
Ca nô ngừng lại ở
vùng biển không biết tên, theo sóng lớn từ từ nổi lơ lửng, vẻ mặt Tiểu
Anh tỉnh táo lại ngã lệch ở thuyền bé nghĩ tới cảnh tượng rung động lòng người xảy ra lần trước, nhìn súng trong tay mình, nghĩ thầm tại sao
mình lại cuốn vào sự kiện nghe rợn cả người này chứ.
Nhiếp ảnh gia cũng không phải là dễ làm.
Trong sợ hãi Tiểu Anh đồng thời cảm thấy cả sự kiện rất kích thích, tuyến
trên thận tăng vọt, tim đập rộn lên, cảm giác đặc biệt kích thích. Sự
kiện mạo hiểm giống như là cho cuộc sống bình thản một liều thuốc trợ
tim. Làm cho lòng người triều nước cuộn trào thuốc trợ tim.
Cô nghiêng đầu hỏi BLACK: "Chúng ta cứ ở đây sao?"
BLACK loay hoay điện thoại di động không có lên tiếng.
"Ục ục!" Âm thanh làm cho người ta lúng túng từ trong ổ bụng truyền tới, Tiểu Anh chu môi nói: "Bụng thật đói nè!"
Một cây lạp xưởng rơi xuống trên bụng cô, Tiểu Anh giật mình ngồi dậy, "Oa! Là lạp xưởng ư!"
"BLACK, anh chính là chúa cứu thể của tôi!" Tiểu Anh khom môi cười yếu ớt, lúm đồng tiền nhỏ nhắn theo khóe miệng hiện lên.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhem nhuốc, nụ cười ngọt ngào cùng sợi tóc bị gió
biển ngai ngái th