
gô ngô, mẹ sẽ chạy đến cửa
hàng kia mà nháo, sau đó lại gửi vài thứ càng khoa trương tới.
“Dùng tốt.” Y thừa nhận, đồng thời chịu thua.
“Lại còn không phải, ta xem Tiểu Tiểu hôm nay đi đường là lạ , hẳn là dùng tốt lắm vậy.”
Nàng thì thào tự nói, Giản Chính Hạo ở một bên nghe được không biết nên làm
mặt đỏ hay mặt đen, bất quá đây là cá tính của mẹ y, nói nàng cẩu thả,
nàng thận trọng khôn lường, nói nàng thận trọng, nàng có khi lại là cẩu
thả, chính là nàng biệt tài giao bằng hữu, thực dễ dàng giao với rất
nhiều bằng hữu.
“Ai, ta nói Ngưu Đại a, dạo này Tiểu Tiểu đều ở tại nhà A Hạo, ta nghĩ bọn chúng đã lớn vậy, ở đó cũng không sao đi.”
Ngưu Đại Đại bởi vì cảm động và tưởng nhớ ân tình lúc trước của Giản Chuyên
Lập, xưng hô đều là kính ngữ, “Đại tẩu, là Tiểu Tiểu không hiểu chuyện,
sợ lại quấy rầy A Hạo.”
“Không sao, tiểu tử A Hạo này từ nhỏ
chính là cái tử mặt, bảo hắn cười cũng không cười, bảo hắn khóc cũng
không khóc, thật muốn đánh cho hắn một quyền, may hắn gặp Tiểu Tiểu, mỗi lần nhìn thấy Tiểu Tiểu, trên mặt còn có biểu tình, nếu Tiểu Tiểu là
nữ, chắc chắn đã là con dâu nhà ta rồi.”
“Đại tẩu quá khen, Tiểu Tiểu này tử tiểu hài tử, cái gì cũng kém A Hạo.”
Giản phu nhân ngắt lời Ngưu Đại Đại, thao thao bất tuyệt: “Bất quá hiện tại
thời đại cởi mở, ta với lão công ta trong lòng cũng đều nghĩ đủ, Tiểu
Tiểu vẫn là có thể vào làm dâu nhà ta, ta vừa thấy hắn đã biết là tướng
vượng phu, ta có thể thú hắn làm con dâu, trong lòng thật cao hứng.”
Ngưu Đại Đại sắc mặt đại biến, giống như quá mức khiếp sợ, không biết nên
nói như thế nào, Giản Chính Hạo liên tục nháy mắt, “Mẹ, đừng nói nữa.”
Giản phu nhân không quản hắn, tiếp tục nói, “Huống hồ bọn chúng cũng đã ở
chung, quan hệ cũng có rồi, còn thiếu chính là tấm giấy chứng nhận mà
thôi.”
Ngưu Đại Đại vẻ mặt si ngốc, liền ngay cả dì của Ngưu Tiểu Tiểu dần dần cũng hiểu được đối phương đang nói gì, mặt Ngưu Đại Đại đỏ lên, Giản Chính Hạo giận đến phát run, Ngưu Tiểu Tiểu có chút khiếp sợ
nhìn cha hắn.
“Tiểu Tiểu, ngươi lại đây cho ta! Lại đây!” Ngưu
Đại Đại hét lớn một tiếng, em bé sợ tới mức khóc lớn lên, Giản phu nhân
coi như chẳng có việc gì, tiếp tục nói lời của nàng.
“Bất quá
ngẫm lại Tiểu Tiểu cũng là báo ân, nếu không phải lão công ta năm đó
giúp đỡ ngươi, ta xem ngươi khi đó mắc nợ buồn thiu, đừng nói giờ có lão bà cùng người đứa con thứ hai tốt như vậy, chỉ sợ đã phải ôm Tiểu Tiểu
lúc đó còn là hài tử đi nhảy sông tự vẫn rồi! Cho nên ta mới nói Tiểu
Tiểu cùng A Hạo thật là có duyên, từ lúc hắn và A Hạo nhà ta gặp mặt,
ngươi xem nhà ngươi cũng phú quý mà nhà của ta cũng phát đạt thêm.”
Nhắc tới chuyện xưa khiến Ngưu Đại Đại bỗng nhiên nói không ra lời, Giản gia đối lão có ân tình thật lớn, thậm chí ngay cả vợ lão hiện tại cũng là
mẹ Giản Chính Hạo giới thiệu, Giản gia cho lão cơ may đổi đời, việc tư
cũng thuận lợi, hơn nữa vợ lão giờ là người xinh đẹp, tâm tính lại tốt,
lão vẫn thực cảm tạ đại tẩu giới thiệu một nữ nhân tốt như vậy cho lão.
Giản phu nhân thao thao bất tuyệt, càng nói càng hăng.
“Mẹ Tiểu nhi từ lúc hắn học tiểu học phá hư không ít, luôn khiến ngươi
trong lòng phiền não, vợ chồng hảo hảo yêu nhau, chính là một gia đình
tốt, cùng không cần quản là nam hay nữ, huống hồ giờ cởi mở, ta và lão
công ta đã đấu tranh thật lâu, rốt cục nghĩ thông suốt, Ngưu Đại ngươi
mệnh tốt hơn, ngươi còn có đứa con thứ hai để kế thừa huyết mạch gia
nghiệp, chúng ta chỉ cần mong A Hạo hạnh phúc cái khác sẽ không nghĩ
nhiều.”
Ngưu Đại Đại hốc mắt thoáng ướt, đối lập với hạnh phúc
hiện tại, mỗi khi nhắc tới mẹ Tiểu Tiểu lại khiến lão thương tâm, nàng
thật sự gây cho hắn rât nhiều phiền thoái, vợ chồng không hợp nhau khiến lão thống khổ bao lâu, lão nhìn Giản Chính Hạo, lại nhìn Ngưu Tiểu
Tiểu, nghẹn ngào nói: “Ngươi… các ngươi…”
Giản Chính Hạo lập tức
tâm phục khẩu phục mẹ y, y nguyên bản nghĩ rằng chừng nào Ngưu Đại Đại
còn sống, tuyệt không có khả năng đồng ý y cùng Ngưu Tiểu Tiểu ở một
chỗ, nhưng là mẹ y ra tay, vừa đấm vừa xoa, không đến hai mươi phút đã
khiến Ngưu Đại Đại từ cuồng nộ đuối dần thành có thể thương thảo.
Giản Chính Hạo bước tới, ôm lấy bả vai Tiểu Tiểu, “Ngưu bá bá, thực xin lỗi, ta thật sự quá yêu Tiểu Tiểu , ta cam đoan ta cả đời sẽ thương hắn, yêu hắn, làm cho hắn có thể hạnh phúc mãn kiếp.”
Tiểu Tiểu cảm động cúi đầu, “Cha, ta. . . . . . ta cũng rất thích Chính Hạo ca, thật sự rất thích, rất thích.”
Trong lúc Ngưu Đại Đại do dự, Giản phu nhân đánh vào đầu Giản Chính Hạo, “Cái gì ngưu bá bá, kêu cha.”
Giản phu nhân liếc mắt, Giản Chính Hạo lập tức thông minh sửa miệng: “Cha, ta sẽ cả đời đều quý trọng Tiểu Tiểu .”
Ngưu Đại Đại giống như không biết nên nói gì, Giản phu nhân tiến tới cầm tay Ngưu Đại Đại, “Ông thông gia, bà thông gia, lời A Hạo mới nói có ta làm chứng, nếu về sau hắn dám để cho Tiểu Tiểu có một chút nào không hạnh
phúc, ta liền khiến hắn thân bại danh liệt, ngươi yên tâm, A Hạo tuy
rằng là ta sinh , nhưng ta sẽ không bao che hắn.”
Ngưu Đại Đ