Nương Tử Nàng Đừng Quá Kiêu Ngạo!

Nương Tử Nàng Đừng Quá Kiêu Ngạo!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325604

Bình chọn: 8.5.00/10/560 lượt.

ể lần sau hắn ta không dám có tâm tư xấu xa gì với Huyến Thải sơn trang nữa thôi. Nhưng biện pháp mà Thanh Hạm vừa nói thì lại là cách tốt nhất để giải quyết chuyện trước mắt, hai nhà đều thắng, lại có thể đạt được lợi nhuận cao hơn.

Tô Dịch Hàn cười: "Không thiệt thòi, sao lại nói là thiệt thòi được? Vậy chúng ta nên bàn bạc về chuyện để Tô gia nhập vào Huyến Thải sơn trang thôi."

Thanh Hạm nghe bọn họ nói xong, nàng hiểu ngay là biện pháp của mình đã được họ thông qua, trong lòng cũng nhẹ đi một chút. Bụng nàng đã kêu ầm lên biểu tình từ lâu rồi, cứ tưởng bọn họ có thể giải quyết nhanh chóng rồi ăn cơm, ai ngờ còn muốn thương lượng nữa! Nàng không khỏi buồn bực, nhìn một bàn đầy cao lương mỹ vị mà không được ăn, đúng là chuyện tra tấn con người ta nhất trên đời!

Lăng Nhược Tâm mỉm cười, rồi bắt đầu thương thảo với Tô Dịch Hàn.

Hứa Chí Kiệt thấy hai người hòa hoãn với nhau, cũng không kìm được thở phào nhẹ nhõm, hắn vốn nghĩ chuyện hôm nay có thể sẽ tốn rất nhiều công sức mới dẹp được, không ngờ lại nhờ có Đoàn thị vệ kia mà buổi nói chuyện được giải quyết dễ dàng hơn, đúng là ngoài dự tính. Hắn quay sang nhìn Thanh Hạm, lại thấy hai mắt 'hắn' đang nhìn chằm chằm con gà quay trên bàn, nuốt nước bọt, khiến hắn muốn cười phì ra, liền nói với hai người Tô Lăng: "Nếu đã có phương pháp giải quyết rồi, thì hai vị đương gia cũng không cần gấp quá, đồ ăn sắp nguội cả rồi, vẫn nên dùng bữa trước, rồi từ từ thương nghị cũng không muộn!"

Thanh Hạm nghe hắn nói vậy vội hùa theo: "Đúng thế đúng thế, ăn uống là quan trọng nhất, chuyện gì cũng không thể hơn được bữa cơm, dùng bữa đã rồi bàn tiếp!" Dứt lời, nàng không hề khách khí, cầm ngay một cái đùi gà nàng đã nhắm suốt từ nãy đến giờ, gặm một miếng, quanh miệng đầy mỡ, không có chút hình tượng nào.

Khi Tần Phong Dương nghe Thanh Hạm nói xong, trong lòng hắn cũng kinh hãi, không ngờ một tên tiểu tử nhìn có vẻ nghịch ngợm này lại nghĩ ra cách hay như thế, mà Lăng Nhược Tâm lại liên tục bao che cho 'hắn', chỉ e, 'hắn' là tâm phúc của Lăng Nhược Tâm kia. Giờ nhìn thấy bộ dạng mèo tham ăn cùng với cái miệng dính đầy mỡ của 'hắn', vốn hắn ta đã có ấn tượng tốt với 'hắn', nên giờ lại cảm thấy 'hắn' thật đáng yêu. Hắn ta rút một chiếc khăn tay từ trong ngực ra, lau miệng giúp 'hắn'.

Lăng Nhược Tâm đang định ăn cơm, nhìn thấy hành động của Thanh Hạm khiến hắn dở khóc dở cười, lại nhìn thấy Tần Phong Dương lau miệng cho nàng, trong mắt bỗng xuất hiện tia lửa giận khó có thể nhìn ra, mặt vẫn tươi cười tán gẫu với Tô Dịch Hàn.

Khi Thanh Hạm ở Thương Tố môn, trên bàn ăn có đồ gì ngon, luôn bị nàng chiếm lấy hết. Mà mỗi khi nàng không thèm để ý đến hình tượng, thoải mái ăn uống xong, thì Đại sư huynh Tống Vấn Chi nhất định sẽ giúp nàng lau sạch miệng, nên đối với hành động vừa rồi của Tần Phong Dương, nàng cảm thấy rất bình thường, nhưng cũng quay sang cười thật tươi với hắn.

Nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng, Tần Phong Dương không khỏi ngẩn ngơ. Hoàn cảnh sống của hắn khiến tâm tư hắn luôn phải thận trọng hơn người thường, mà những người xung quanh cũng mang theo chút ngụy trang, nụ cười nào hắn cũng từng gặp qua, ghen tị, trào phúng, nịnh nọt, tính kế… nhưng chưa bao giờ hắn thấy một nụ cười trong sáng, đơn thuần, xán lạn như của Thanh Hạm. Hắn bỗng thấy như một luồng gió mát thổi qua tim hắn, vừa ấm áp, lại vừa thư thái. Những toan tính trong lòng cũng vì nụ cười này mà tan thành hư không. Giữa ngày hè này, lòng hắn chợt cảm thấy mất mát…

Khóe miệng Tần Phong Dương cũng hiện lên ý cười chân thành, có tán thưởng, cũng có yêu thích, nếu 'hắn' là nữ tử, thì hắn ta chắc chắn sẽ không do dự mà cưới 'hắn' về nhà mất. Khi ý niệm này xuất hiện trong đầu, lại nhìn thấy yết hầu của Thanh Hạm, chính hắn cũng bật cười. Chắc chắn là hắn bị nụ cười thánh thiện kia mê hoặc rồi, nếu không làm sao lại nảy sinh ra ý nghĩ như vậy với một nam tử cơ chứ?! Hắn cố áp chế lòng mình, lại gắp một chiếc đùi gà nữa vào bát Thanh Hạm.

Thanh Hạm đâu biết chỉ một nụ cười của mình đã làm tim Tần Phong Dương xao động, thấy hắn gắp đùi gà qua, nàng cũng không hề khách khí liền cầm ăn ngay, còn không quên quay sang cười ngây ngô với hắn. Đến giờ nàng mới nhớ ra là nàng còn chưa ăn cơm chiều qua và điểm tâm sáng nay, bảo sao mà nàng lại đói đến thế này. Vừa nghĩ vậy, nàng không khỏi oán hận Lăng Nhược Tâm, mà lúc này, Lăng Nhược Tâm cũng vì chuyện Tần Phong Dương gắp đùi gà cho nàng mà cực kỳ khó chịu. Hắn biết thân phận của Tần Phong Dương. Tần Phong Dương chưa từng đối xử quá tốt với người ngoài như thế. Dù lúc trước hắn ta có ý đồ với hắn, thì cũng không hề có hành động thân mật như vậy.

Khi Thanh Hạm nhìn hắn, hắn cũng đang nhìn nàng. Nàng thấy trong mắt hắn có ẩn giấu một tia lửa giận và lo lắng, trong lòng nàng cũng có chút tức giận không tên, trừng mắt lườm hắn một cái, rồi lại ném cho hắn một cái nhìn xem thường, sau đó cắn từng miếng từng miếng đùi gà mà Tần Phong Dương gắp cho, không thèm để ý đến hắn nữa. Nhìn hành động của nàng, lửa giận trong lòng Lăng Nhược Tâm càng tăng, nhưng ý cười trê


Lamborghini Huracán LP 610-4 t