XtGem Forum catalog
Nương Tử Đừng Nghịch Nữa

Nương Tử Đừng Nghịch Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325230

Bình chọn: 9.00/10/523 lượt.

nha đầu, ngươi không có bệnh đấy chứ ?” – Lãnh Dịch Tiêu trong lòng nghĩ cái gì rất nhanh nói ra miệng, hắn tiến đến vài bước định sờ trán Úc Phi Tuyết. Tay còn chưa chạm đến đã bị Lãnh Dịch Khánh đập bốp xuống.

“A Tiêu.” – Lãnh Dịch Khánh lạnh lùng nhắc nhở, nữ nhân này không thể tùy tiện sờ loạn được.

“Huynh có thể ôm, sao đệ lại không được sờ !” – Lãnh Dịch Tiêu không hề khách khí, đại ca quá ích kỷ !

Đôi huynh đệ này đều có bệnh rồi ! Úc Phi Tuyết đúng là không còn gì để nói!

Đúng lúc này, một bóng màu trắng theo tiếng gió bay qua, lướt qua giữa Lãnh Dịch Khánh và Lãnh Dịch Tiêu, khom người với tay chụp đến, Úc Phi Tuyết còn chưa kịp kinh ngạc kêu lên, cơ thể đã bay lên không trung, chính xác nằm gọn trong lòng Lãnh Dịch Hạo.

Con ngựa nhanh chân chạy, không hề dừng lại, tất cả chỉ trong nháy mắt, giống như một trận gió thổi qua, cuốn lấy Úc Phi Tuyết, bỏ lại Lãnh Dịch Khánh và Lãnh Dịch Tiêu đang ngây ra. Trên con đường núi nhỏ bụi bay bốn phía truyền đến tiếng la mắng của Úc Phi Tuyết như ở trong mộng mới tỉnh:

“Tên biến thái, thả ta ra !”

Úc Phi Tuyết không thể không thừa nhận, tên biến thái đúng là đã làm một việc tốt —- để Cảnh Thu dẫn theo đại đội nhân mã đi đường lớn, mấy người bọn họ cải trang thành thường dân đi đường nhỏ, một cách để du sơn ngoạn thủy tiêu diêu tự tại, đúng là một cách hay. Rất hợp sở thích của nàng!

“Này, vì sao ngươi nhất định phải hạ thấp mình như vậy, có phải có quá nhiều kẻ thù nên sợ bị người khác nắm thóp không ?” – Úc Phi Tuyết vừa ăn vừa chế nhạo Lãnh Dịch Hạo.

Lãnh Dịch Hạo liếc nàng một cái, lười trả lời nàng, có một số việc có nói ra nàng cũng không hiểu. Lãnh Dịch Tiêu không để ý người khác tiếp tục ăn cơm, nhưng Lãnh Dịch Khánh lại có chút đăm chiêu liếc nhìn Lãnh Dịch Hạo.

“Nhất định là vậy, người giống như ngươi, nhất định là con chuột qua đường cả nhà hô đánh rồi !” –Úc Phi Tuyết không cảm nhận được sự khác biết trong thoáng chốc của Lãnh Dịch Khánh và Lãnh Dịch Hạo, cái miệng nhỏ nhắn tiếp tục nói không ngừng.

Lãnh Dịch Hạo lươi biếng dùng đũa gõ gõ cái bàn, chỉ còn lại một con tôm hùm lớn duy nhất.

Úc Phi Tuyết nhất thời cảnh giác ! Nhanh chóng vươn tay lấy đũa tranh cướp nhưng vẫn chậm một bước, đũa của Lãnh Dịch Tiêu cũng đã đoạt được rồi.

“Này, ngươi giành ăn với nữ nhân, ngươi có thấy xấu hổ không ?” – Úc Phi Tuyết dùng sức ấn lấy cái chân cuối cùng của con tôm hùm.

“Ngươi được xem là nữ nhân sao ?” – Lãnh Dịch Tiêu không hề có ý định buông tay. Hoàng đình mỹ vị cũng không bằng cái này, hắn đương nhiên là muốn “việc nhân đức không thể nhường ai” rồi !

“Ngươi mới không được xem là nam nhân ! Mắt hoa đào, da thịt mịn màng, tên ẻo lả! Tranh ăn với một cô gái! Không biết xấu hổ!” – Úc Phi Tuyết cũng không hề yếu thế. Con cuối cùng này nàng phải có được !

“Ngươi……lập gia đình rồi, còn là con gái ! Ngươi mới không biết xấu hổ!” – Lãnh Dịch Tiêu duỗi tay ra, cầm lấy con tôm trên bàn ném về phía Úc Phi Tuyết, dù sao hắn cũng là tên ẻo lả rồi ! Ai sợ ai!

“Lập gia đình thì sao ? Liên quan gì đến ngươi ? Tên ẻo lả!” – Úc Phi Tuyết nghiêng người tránh, dùng luôn một cái đĩa không hỏi thăm.

“Nam nhân bà đánh người….”

“Tên ẻo lả ngươi đi chết đi!”

Đánh nhau rồi ! Mặc dù không phải đồ ăn bay đầy trời, nhưng muốn không vô duyên vô cớ bị hại là không thể được.

Lãnh Dịch Khánh đập bàn, đột nhiên đứng lên, quát lớn một tiếng:

“Đủ rồi !”

“Đại ca, chúng ta ném nam nhân bà này đi ! Để nàng ăn gió uống sương đi !” – Lãnh Dịch Tiêu tức giận cầm miếng bắp cải trên đầu mình xuống.

“Ai ném ai đi còn không chưa biết đâu !” – Úc Phi Tuyết trợn mắt lên nhìn Lãnh Dịch Tiêu. Từ khi nào thì tên Lãnh Dịch Tiêu này bắt đầu thích tìm nàng gây phiền toái như vậy !

“Hết tôm rồi.” – Lãnh Dịch Khánh dùng cái giọng dự báo thời tiết chầm chậm nói.

Gì cơ ?

Úc Phi Tuyết và Lãnh Dịch Tiêu cùng quay đầu lại nhìn —- Lãnh Dịch Hạo hiển nhiên là ngư ông đắc lợi, bóc con tôm hùm cuối cùng ra rồi từ từ đưa lên miệng. Chậm rãi ăn, nhai kỹ nuốt chậm. giống như đang từng chút từng chút nhấm nháp thịt tôm tươi ngon. Đôi mắt hấp dẫn đảo qua, nháy mắt với hai người đang đánh nhau.

Cái thái độ này giống như muốn nói: Nhị vị, tiếp tục đi !

Úc Phi Tuyết tức giận đến phẫn nộ, trơ mắt nhìn con tôm hùm ngon lành cuối cùng sắp chui vào họng.

Lãnh Dịch Tiêu đắc ý nở nụ cười:

“Này, nam nhân bà, lần này ngươi thua đi! Cái này gọi là nước phù sa không tưới ruộng ngoài ! Ta ăn hay ngũ ca ăn kết quả đều giống nhau! Ngươi ấy, cũng chỉ có giương mắt mà ghen tỵ thôi, đừng nói tiểu ca ta không nhường ngươi, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi có thể cướp được, tiểu ca ta sẽ trần truồng chạy quanh cái trấn nhỏ này một vòng! Nếu ngươi không thể cướp được, vậy gọi ta một tiếng ca ca, để ta sai bảo một năm, thế nào ?”

Lãnh Dịch Tiêu cười tủm tỉm trêu chọc Úc Phi Tuyết, hắn bắt đầu biết vì sao Lãnh Dịch Hạo thích chọc tức nàng, thì ra bộ dáng nàng tức giận thật sự rất đáng yêu ! Vụ cá cược này, hắn thắng chắc rồi!

Úc Phi Tuyết liếc nhìn Lãnh Dịch Tiêu đang cười đắc ý, lại liếc nhìn Lãnh