Nước Chảy Thành Sông

Nước Chảy Thành Sông

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323714

Bình chọn: 8.5.00/10/371 lượt.

nhân nhà mình.

Mà bên kia, Lâm Tu cũng kéo khóe miệng, ánh mắt bất giác liếc về phía Chu Tiểu Mèo.

Chẳng lẽ sắp phải mở một màn tỷ thí về tốc độ và cường độ giữa anh với Hứa Úy? ? ?

Ặc… Khụ khụ…

An Hòa bị sặc chết đi sống lại, mặt tức thì đỏ bừng lên. Mà Chu Mộc bên

cạnh hiển nhiên cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, cái mặt đỏ kia sắp vượt

qua đèn nê ông luôn rồi.

“Cũng đâu

phải ra chỉ thị tác chiến cho các con, khẩn trương cái gì.” Tổng BOSS

nhà họ An lên tiếng: “Không có ý thúc giục bọn con đâu, chỉ là nhắc nhở

một chút thôi… Vấn đề cá nhân giải quyết xong rồi, cũng nên bắt kịp

những tiến độ khác. Phải nắm cho chắc mới được.”

Bà cụ không phải thúc giục thì là cái chi… Bốn đương sự nhất thời im thin thít.

“Tiểu Tu, Úy Tử, bao giờ đi nhớ mang hai cái túi treo trên cửa về cho vợ nhé.”

“Đấy là?” Lâm Tu cùng Hứa Úy cùng quay đầu lại.

“Không có gì.” An Quốc Huân cùng bạn già nhìn nhau cười, “Mấy thứ bảo vệ sức khỏe ấy mà.”



Lúc về nhà vào cửa bật đèn mở túi, nhìn vào mấy thứ trong túi kia, Chu Mộc quẫn bách, Lâm Tu bật cười.

Cái gọi là bảo vệ sức khỏe… Số lượng này… Có phải cũng quá kinh người rồi không?

Chỉ như vậy thì đã đành, mấu chốt là, mấy thứ bảo vệ sức khỏe này, phạm vi “bảo vệ” có phải quá hạn hẹp rồi không?

Tổ yến, canxi, vitamin E, vitamin B11…

Đây… Rốt cuộc là bảo vệ sức khoẻ hay là an thai? !

Chu Mộc nhất thời vạch đen đầy đầu.

Lâm Tu vẫn cứ ở một bên cười khẽ, Chu Mộc thở phì phì quay đầu, vừa ngước

mắt lại thấy anh đang cho mình ánh mắt hơi có chút ám muội.

“Nếu không hai bọn mình thuận theo ý dân đi…” Bóng dáng tuấn tú thong thả

bước lại gần, Lâm Tu thuận thế ôm Chu Mộc vào trong lòng từ sau lưng.

“Em thấy thế nào?”

Đôi môi mỏng

mang theo hơi ấm khẽ ngậm lấy vành tai Chu Mộc, cánh tay thon dài mạnh

mẽ của Lâm Tu ôm bên eo cô, không lỏng không chặt, không lơi không siết, ngón tay thon dài cũng dịu dàng đan vào từng ngón tay mình.

Nhiệt độ cơ thể hai người giao hòa, rục rịch dấy lên, không chỉ có bộ phận

nào đó trên người, mà còn là cảm giác ngày càng rõ rệt mà bọn họ mang

đến cho nhau.

Lâm Tu khẽ ôm eo Chu

Mộc kéo cô tới gần, một tay chuyển lên, tay kia thì hạ xuống, thắt lưng

hơi gập lại, cúi đầu, chân Lâm Tu khẽ dùng sức, người trong lòng đã bị

anh bế bổng lên.

Lâm Tu chỉ vài bước đã tiến tới phòng tắm, sau khi bật đèn kéo cửa, anh để Chu Mộc dựa vào tường, vươn tay mở vòi hoa sen.

“Ào –”, ngay lúc Chu Mộc còn chưa kịp phản ứng, nước từ vòi hoa sen đã trút xuống. Đôi mắt mở to thoáng chốc phủ đầy hơi nước, bất chấp quần áo

mình chỉ trong giây lát đã bị xối ướt một mảng lớn, Chu Mộc vừa muốn giơ tay lau nước trên mặt, hai tay lại bị Lâm Tu nắm lấy.

Đôi môi ấm mềm phủ lên, nương theo dòng nước cạy mở khớp hàm Chu Mộc, còn có đầu lưỡi linh hoạt của Lâm Tu.

Dòng nước mới phun xuống còn có cảm giác mát lạnh, nhưng vào lúc này, Lâm Tu cùng Chu Mộc hoàn toàn không phát hiện ra.

Chỉ để mặc dòng nước mát rượi từng chút từng chút thẩm thấu từ ngoài vào trong.

Nước lạnh, nhiệt độ

cơ thể nóng rực, lạnh cùng nóng, băng cùng lửa giao hòa. Cả hai người

đều ướt sũng, quần áo dán chặt vào da thịt gây cảm giác khó chịu, vào

lúc này lại làm cho hai người sinh ra một loại kích động vô cớ.

Tay Lâm Tu luồn vào vạt áo Chu Mộc, đầu ngón tay vừa chạm tới da thịt người nọ liền lập tức cảm giác được một cơn run rẩy rất khẽ cùng một tầng da gà tinh mịn.

Không nghi ngờ gì chuyện đó càng thêm kích thích anh hơn, lòng bàn tay nóng rực chậm rãi áp vào, tay Lâm Tu từ eo Chu Mộc hướng dần lên trên, cuối cùng vòng đến khóa cài áo lót sau bờ lưng trơn bóng của người kia.

Nhận thấy được thứ nóng rực đang chọc vào bụng mình càng lúc càng cứng, Chu Mộc chợt thấy dưới chân như nhũn ra, máu

trên mặt cũng bắt đầu có xu thế chảy ngược, mà ngay cả bắp đùi cũng

không nhịn được bắt đầu run lên.

Giống như vậy, dù đã thân thiết với anh bao nhiêu lần, lần nào cũng sẽ khẩn trương.

Lúc đã gần như trần trụi, lồng ngực cường tráng của Lâm Tu hơi áp tới, Chu

Mộc khẽ cắn khớp hàm rên nhẹ một tiếng, tức thì có loại cảm giác muốn

nín thở.

Khi nụ hôn của Lâm Tu lại

in lên khóe môi Chu Mộc, cô hơi nghiêng đầu né tránh nụ hôn này. Đôi mắt đen sẫm của Lâm Tu nhìn cô, vừa muốn tiếp tục động tác vừa rồi, tay Chu Mộc lại bám lên vai anh –

Con ngươi sáng trong như lấp loáng ánh lệ, Chu Mộc hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn ngập sương mù nhìn thật sâu vào đáy mắt sâu thẳm của Lâm Tu, trong tiếng nước “ào

ào”, anh nghe thấy giọng nói hơi run của cô nhẹ nhàng vang lên trong

không khí –

“Anh sắp phải đi rồi, đúng không?”

Bọn họ dựa sát vào nhau, tuy Chu Mộc chỉ nói

vài từ ngắn ngủi, nhưng cảm giác cánh môi mềm mại vẫn in rõ ràng lên da

thịt Lâm Tu.

Yết hầu Lâm Tu trượt lên xuống, kết quả là vẫn không thể nói ra lời.

Anh đắm đuối nhìn khuôn mặt Chu Mộc gần trong gang tấc, tất cả say đắm cùng áy náy đều hóa thành một tầng sương mù bất chợt ngập tràn đáy mắt.

Yêu nhau mà không thể ở gần nhau, bắt đầu cũng chính là biệt ly — lời này dùng cho bọn họ, không còn gì thích hợp hơn.

Thật ra Lâm Tu hiểu, m


pacman, rainbows, and roller s